Top 10 bài thơ của Thâm Tâm được yêu thích nhất làm nên tên tuổi của tác giả

  • 2,411 views
Top Share

21-02-2021 Su Su

Những bài thơ Thâm Tâm được yêu thích nhất là một phần không thể thiếu trong tuyển tập thi ca Việt Nam. Thâm Tâm (1917 - 1950) tên thật là Nguyễn Tuấn Trình, quê ở Hải Dương. Ông là con thứ trong một gia đình đông con, nhà nho nghèo nên chỉ được học hết tiểu học rồi phải ở nhà giúp gia đình công việc nấu bánh kẹo, đóng sách. Chính hoàn cảnh khó khăn đã tạo nên nhà thơ Thâm Tâm với tên tuổi như ngày hôm nay. Hãy cùng khám phá 10 bài thơ đặc sắc đã làm nên tên tuổi của thi sĩ tài hoa này nhé.

1

Bán hoa đào

Vote
75%
Bán hoa đào

Vang bóng thanh bình phố đỏ trưng

Mươi lăm thầy khoá viết khom lưng

Dăm nàng gái nõn ngon như mứt

Đi sánh hoa đào vẻ má nhung

 

Có một thân tang mang trắng phơ

Ngang đầu màu tóc lẫn màu tơ

Lão buồn đi bán cành hương thắm

Hoa đỏ...mừng vang, áo... bạc mờ!

 

Ai cũng như ai bận tiếp xuân

Mê man sắc tía ngả đầy tâm

Riêng cô, lão bán muôn hồn đỏ

Rồi lủi về đâu kiếp lệ thầm?

 

Có những lòng trinh bán một giờ

Vợ người cơ lỡ bán con thơ

Cùng đường, trai bán thân cao trọng

Có vạn linh hồn đã bán mua

 

Như lão rao hoa có vạn tình

Trĩu trời tang, nặng kiếp thương sinh

Tháng ngày âm ỉ nguồn đau chảy

Trong mắt u trầm ngọn lửa xanh!

 

Nghiến răng đem bán hết đời xuân

Có kẻ nên tang chẳng một lần

Chảy dưới mắt đời, khi tất cả

Máu đào tranh chảy đã muôn năm
 

1940

2

Các anh

Vote
25%
Các anh

Các anh hãy chuốc thực say,

Cho tôi những cốc rượu đầy rồi im.

Giờ hình như quá nửa đêm,

Lòng đau, đau lại trái tim cuối mùa.

 

Hơi đàn buồn như trời mưa,

Các anh tắt nốt âm thừa đi thôi.

Giờ hình như ở ngoài trời,

Tiếng xe đã nghiến đã rời rã đi.

 

Tâm tình lạnh nhạt đâu nghe,

Tiếng mùa lá chết đã xê dịch chiều.

Giờ hình như gió thổi nhiều,

Những loài hoa máu đã giao nối đời.

 

Bao nhiêu nghệ sĩ nổi trôi,

Sá chi cái đẹp dưới trời mong manh.

Sá chi những chuyện tâm tình,

Lòng đau đem chữa trong bình chua cay.

3

Can trường hành

Vote
0%
Can trường hành

Trăm giàn lý đỏ đã lên hoa

Tâm sự như in cảnh ác tà

Đạo nghĩa hoài đêm chơi bạn quý

Thân hình hậu gửi kết duyên ma

Ngậm lời tráng khí chim bằng ốm

Chuyện lúc thương tâm, gái điếm già

Gió thốc hàng hiên, lười viễn mộng

Mưa rào mặt cát gợi ly ca

Phiếm du mấy chốc đời như mộng

Ném chén cười cho đã mắt ta

Thà với mãng phu ngoài bến nước

Uống dăm chén rượu quen tay thước

Cái sống ngang tàng quen bốc men

Thù với hào hùng chí thiếu niên

Vỗ vai sang sảng giọng Bình Nguyên

Chàng là bậc trẻ không biết sợ

Đôi mắt hồng say sao Hoả lên

Múa lưỡi đánh tan ba kẻ sĩ

Mềm môi nốc cạn một vò men

Mấy lần thù trả thân không chết

Khắp xóm giang hồ khét họ tên

Vợ con thí tất cho thiên hạ

Yêu rất ban ngày, ghét rất đêm

Thi với người nằm say bóng liễu

Thi với người chờ mong kẻ rượu

Lòng thênh thênh nhẹ gió thu sơ

Nghĩa khí ngàn năm gió chẳng mờ!

Hay đâu kẻ vũ đất Lương Yên

Một sớm nghe bùng cơn gió lên,

Xách gói sang Nam không hẹn lại

Chỉ hiềm chẳng đụng đến cung tên!

Ngươi chẳng thấy

Thao thao Hồng Hà vạn thuở chảy

Nước mạnh như thác, một con thuyền

Ta lênh đênh hoài sầu biết mấy!

Ngươi chẳng thấy

Lồng lộng Tây hồ xanh như thu

Giai nhân, danh sĩ đua ngao du

Cùng ta tri kỷ không ai ở

Vì đời ta cũng không an cư

Ngươi chẳng thấy

Vì đời ta buồn như thế đấy

Cho nên tri kỷ tếch phương trời

Chén rượu ngồi suông vắng cả người!

 

Hôm nay lại nở hoa lý đỏ

Trong rượu vân vân... bao vết cũ

Người chẳng thấy rằng hoa như tím

Hoa nát lòng ta đau vạn thuở.

1944

4

Căm thù

Vote
0%
Căm thù

Đêm nay ta gối đầu lên súng

Trằn trọc nằm nghe máu nóng căng đầy

Nằm nghe mấy xã dân cày

Xôn xao trỗi dậy, mẹ gầy ghì con

Tiếng mưa lách rách sân trơn

Nghe từng giây phút đang dồn sức ta

Lửa âm ỉ bùng ra tê tái

Trong mắt người con gái đắng cay

Đời tươi như bát nước đầy

Vỡ tan một tiếng dưới giầy xâm lăng!

Cắn chặt hàm răng

Bậm môi, nghiến lợi, già căng mặt già

Vài mươi ông lão giữ nhà

Thùng lùng, dao bảy, đinh ba gối đầu

Đêm nay thức giấc thương đau

Vụt nghe “khốc dạ” mấy câu rợn người

Cái gì đấy, xóm làng ơi!

Đội quân biệt động xa xôi mới về

 

...Tờ ruộng đất, đang kín bưng

Lầm lỳ chết chóc, bỗng bừng sục sôi

Cái gì đấy, xóm làng ơi!

Cái lòng giết giặc đã tôi thép già!

Từ trong rên xiết, toài ra

Có những đàn bà sâu sắc niềm đau

Có những ông cụ bạc đầu

Cặp mắt đỏ ngầu nhục cũ vong nô

Tuổi thơ mấy trẻ u ơ

Gốc cây chuối cháy lại nhô lên mầm

Đó là nhân dân!

Nước da quánh đậm mấy lần đất quê

Bản thân quằn quại, ê chề

Bùn gai dấu mặt, chông tre rào làng

Mọc lên tua tủa hiên ngang

Mũi nhọn vững vàng hàng xã dân quân

 

Súng ơi! nặng cân giận dữ

Xung trận diệt thù mấy cữ nóng ran

Cùng ta vượt hết cơ hàn

Cùng ta đau cái đau toàn dân đau

1946

5

Chào Hương Sơn

Vote
0%
Chào Hương Sơn

Thôi chào tất cả non Hương!

Thôi chào, ôi, tiếng tầm thường mà đau!

Một phen tri kỷ cùng nhau,

Khói sương trời đã nhuốm màu thời gian.

Rượu khuây, giấc tỉnh canh tàn,

Sóng sông như dội vô vàn nhớ thương…

Thôi chào tất cả non Hương!

Thôi chào, ôi, tiếng tầm thường mà đau!

Chia tay, còn vẩn bóng sầu,

Mắt xanh ai giữ được màu thời gian?

Sóng sông róc rách khuya tàn,

Lạnh nghe thổn thức hơi đàn biệt ly…

Ngàn xuân đẹp lắm làm chi,

Quan san ngơ ngẩn đường về cho ai!