Top 10 bài văn hay nhất nghị luận về một vấn đề hiện tượng đời sống hiện nay

  • 478 views
  • 1 likes
Top Share

27-11-2023 Chanh

Hiện tượng đời sống gần như luôn luôn biến đổi theo từng giai đoạn, nhất là trong bối cảnh hiện tại, ngày càng có nhiều trào lưu và biến đổi trong từng giây từng phút. Bên cạnh chúng ta, những hành động đẹp như các hoạt động nhân đạo, từ thiện làm sưởi ấm biết bao trái tim. Nhưng cũng có nhiều vấn đề đáng lo ngại, chẳng hạn tâm lý người trẻ biến đổi trong xã hội mới hay những tiến bộ khoa học có nhiều ưu điểm nhưng không được kiểm soát tốt cũng sẽ gây ra hậu quả ngược lại,... Với đề văn mở bàn luận về một hiện tượng đời sống hiện nay, hãy cùng Topshare tham khảo một số bài văn với nhiều chủ đề mới được tổng hợp và chọn lọc dưới đây bạn nhé!

1

Nghị luận về hiến máu nhân đạo

Vote
50%
Nghị luận về hiến máu nhân đạo

Hiến máu nhân đạo là một hoạt động mang ý nghĩa tự nguyện, trên tinh thần giúp đỡ những người nghèo không có tiền mua máu khi phải tiếp máu hoặc trong trường hợp số lượng máu dự trữ của ngành y tế đang thiếu. Do vậy, ngày 7/4 hàng năm là ngày vận động toàn dân hiến máu nhân đạo.

Được sự giới thiệu của Hội Chữ thập đỏ tỉnh, chúng tôi đã có dịp trò chuyện với anh Diệp Chánh Phương, Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ phường 5 – người đã vinh dự đại diện cho tỉnh đến Hà Nội dự lễ “Tôn vinh những người hiến máu nhân đạo” năm 2007. Anh Phương nói: “Không ít người nghe nói đến từ “hiến máu” đã cảm thấy sợ và khi nhìn bạn bè tham gia tình nguyện hiến máu nhân đạo thì tuy ngưỡng mộ nhưng cũng kêu lên “sao mà dại thế?”. Sở dĩ sợ là vì có người cho rằng, hiến máu sẽ làm sức khỏe yếu đi, sợ kỹ thuật lấy máu sẽ gây đau đớn, khó chịu, bị nhiễm một số bệnh qua đường máu,... Nhưng tất cả các điều này không đúng; vì theo y học thì cơ thể không hụt đi lượng máu lưu thông khi chúng ta cho máu, người hiến máu chỉ phải chịu một mũi kim tiêm vào tĩnh mạch và chỉ diễn ra trong khoảng 10 phút, kim tiêm vô trùng bảo đảm không truyền bệnh. Hiến máu theo đúng sự chỉ dẫn của bác sĩ thì hoàn toàn không ảnh hưởng đến sức khỏe!”.

Anh Diệp Chánh Phương đã 15 lần tình nguyện hiến máu (từ năm 2005 đến nay), hiện tại anh vẫn khỏe mạnh và làm việc bình thường như bao người. Ở Sóc Trăng, ngoài anh Phương ra còn chị Thanh (phường 9), anh Duy (Bí thư Huyện đoàn Châu Thành) và nhiều người nữa chúng tôi không thể kể ra hết, là những người đã trên 10 lần tình nguyện hiến máu với tấm lòng nhân hậu của mình. Quả thực, với tâm lý “một giọt máu bằng sáu bát cơm” vẫn còn rất nhiều người chưa ý thức hết được ý nghĩa của phong trào hiến máu nhân đạo. Không ít người khi nghe đến từ “hiến máu” là đã xua đi hoặc lắc đầu quầy quậy, nhiều gia đình cấm tiệt con cái tham gia hiến máu. Nhưng họ đâu biết rằng, chỉ cần hiến một phần máu của mình là đã cứu được nhiều người trước nguy cơ mất người thân, bạn bè và trước tiên là cứu được tính mạng của chính các người bệnh đang cần đến máu. Hành động ấy thật là ý nghĩa! Và anh Diệp Chánh Phương cùng bao anh chị khác đã làm nên nghĩa cử cao đẹp ấy!. Anh Phương đã trở thành tuyên truyền viên tích cực vận động anh chị em ruột, vận động bà con họ hàng và cả bà xã với hai con của mình cùng tham gia hiến máu nhân đạo. Hiện phường 5 đã thành lập nhóm “Hiến máu tình nguyện” với 20 thành viên, nhóm này sẵn sàng hiến máu bất cứ khi nào Bệnh viện Đa khoa tỉnh cần.

Người hiến máu là người từ 17 tuổi trở lên và có cân nặng 50 kg với nam, 45 kg với nữ. Những người trên 65 tuổi cũng có thể hiến máu nếu có sự đồng ý của thầy thuốc. Hầu hết các trường hợp có thể hiến một đơn vị máu (200ml) sau 8 tuần lễ. Với khoảng 200ml máu có thể cứu một mạng người. Chúng ta cần ăn sáng đầy đủ trước khi hiến máu, ví dụ uống một ly nước cam và ăn một bát phở, như vậy sẽ làm giảm bớt một số cảm giác có thể có sau khi hiến máu như choáng váng, hơi mỏi mệt. Chúng ta không nên uống cà phê, trà đặc trước khi hiến máu vì chất cafein làm cơ thể mất nước. Mỗi lần cho máu là mỗi lần cơ thể được kích thích quá trình tái tạo máu mới. Vì vậy, sau khi hiến máu hãy kết hợp ăn uống và sinh hoạt điều độ, sức khoẻ sẽ tăng lên rất nhiều. Tham gia hiến máu cũng là một cách để biết rõ thực trạng sức khỏe của mình, từ đó có những biện pháp đi chữa trị kịp thời. Một lượng máu nhỏ sẽ được đưa đi xét nghiệm và kết quả sẽ gửi về an toàn cho người hiến máu. Nếu tham gia hiến máu từ 3 lần trở lên, khi cần đến việc truyền máu thì chúng ta hoàn toàn có quyền được cấp một lượng máu vừa đủ cho mình mà không phải trả bất cứ chi phí nào. Hiến máu nhiều lần giống như việc dự trữ máu cho mình vậy.

Máu của chúng ta là một dược phẩm vô giá, chưa có một thứ thuốc nào thay thế được, cũng như chưa nơi nào chế tạo ra nó được, không có máu cấp cứu và điều trị thì người bệnh sẽ chết. Hiến máu không mất nhiều thời gian và sức lực nhưng rất cần thiết cho xã hội. Với những ý nghĩa nhân đạo cao đẹp trên và vì sức khoẻ của cộng đồng, của chính mình; mỗi cá nhân, mỗi tập thể, đặc biệt là các nhà quản lý hăng hái hưởng ứng phong trào hiến máu cứu người, coi đó là trách nhiệm, bổn phận thiêng liêng của mình. Người có đủ điều kiện sức khoẻ, hiến máu một lần có thể cứu sống được nhiều người bệnh, mang lại niềm vui, hạnh phúc cho gia đình họ; đồng thời còn giúp ngành Y tế bớt khó khăn về tình trạng thiếu máu. Nếu ai không đủ sức khoẻ, không đủ điều kiện để tham gia hiến máu nhân đạo thì hãy cùng vận động bạn bè, người thân, xã hội tham gia hiến máu nhân đạo, cùng nhau sẻ chia, giữ gìn sự sống cho con người.

Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi...”. Vâng, trong cuộc sống chúng ta cần lắm những tấm lòng như anh Phương, anh Duy, chị Thanh để gió mang đi, để xã hội có thêm nhiều bông hoa đẹp... mang mùa xuân đến cho những người cần giọt máu nghĩa tình!

2

Nghị luận về từ thiện

Vote
25%
Nghị luận về từ thiện

"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì? Em biết không? Để gió cuốn đi". Trong cuộc sống này, không phải ai cũng may mắn có được cho mình sự đủ đầy, trọn vẹn. Có bao nhiêu người ngoài xã hội kia gặp những khó khăn, trắc trở, bất hạnh trong cuộc đời, dù đã nỗ lực, cố gắng vẫn khó có thể một mình vượt qua. Bởi vậy, vòng tay giúp đỡ, nhân ái của những tấm lòng từ bi, bác ái là điều rất được trân trọng, là những "tấm lòng vàng" với những hành động đầy nhân văn của họ. Hiện nay, khi mạng xã hội đang phát triển, việc từ thiện qua mạng được lan rộng và là một vấn đề đáng được quan tâm.

Chúng ta có thể hiểu một cách đơn giản như sau về cụm từ "từ thiện", đây là hoạt động quyên góp và chia sẻ giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh kém may mắn, từ thiện xuất phát từ tấm lòng tình yêu thương con người. Ngày nay hoạt động từ thiện được biểu hiện dưới nhiều hình thức của các cá nhân mỗi ngày hay tổ chức hoặc tập thể, như là quyên góp tiền cho người nghèo, quyên góp quần áo, thức ăn cho người dân miền núi bị sạt lở lũ lụt. Quyên góp cho những bạn nhỏ tấm gương ham học khó khăn trên vùng núi cao. Có những câu lạc bộ từ thiện được thành lập ví dụ như câu lạc bộ Nét bút xanh ở miền Trung tìm đến các con hẻm nhỏ con đường của Thành phố Đồng Hới, mang những xuất cơm đến người vô gia cư và lao động nghèo. Những hoạt động từ thiện xuất phát từ tấm lòng của mỗi người. Người xưa có câu: “Lá lành đùm lá rách”.

Truyền thống yêu thương nhau đã có từ rất lâu đời. Nó được truyền qua từng thế hệ như lời căn dặn của ông cha ta một nét đẹp trong mỗi con người. Việc như làm thùng quyên góp ủng hộ những người khó khăn ở trường hoặc nơi công cộng chỉ cần 1000 hay 2000 đến 5000 có người quyên góp số tiền lớn hơn. Việc tuy nhỏ nhưng rất có ý nghĩa sự sẻ chia to lớn đùm bọc nhau nhiều người quyên góp sẽ thành số tiền lớn giúp đỡ hơn.

Từ xa xưa Việt Nam ta vốn là một dân tộc trọng tình nghĩa, tình cảm, khi thấy ai đó gặp khó khăn sẽ không dửng dưng quay mặt đi mà sẽ tận tình giúp đỡ hết sức mình, dù mình với người kia không hề quen biết hay dù khó khăn người kia gặp phải có trắc trở thế nào đi chăng nữa. Lẽ dĩ nhiên với người mà chúng ta không hề quen biết, việc chúng ta làm ngơ mà không giúp đỡ họ là việc làm không hề phạm pháp, đôi khi việc chúng ta giúp đỡ họ còn khiến bản thân mang thêm rắc rối không đáng có nữa. Nhưng đối với mọi người dân Việt Nam, việc thấy người khác hoạn nạn mà không giúp đỡ sẽ khiến lương tâm cắn rứt, không được thanh thản, thoải mái, có thể việc giúp đỡ người khác khiến chúng ta vướng thêm rắc rối nhưng sẽ giúp sâu thẳm trong trái tim, tâm hồn chúng ta được thanh thản, vui vẻ. Mặt khác, từ thiện bắt nguồn từ những con người thực sự có tấm lòng lương thiện, thương yêu mọi người, do đó khi từ thiện được phát triển hơn tức là sẽ có thêm nhiều tấm lòng nhân đạo đến với mọi người trong xã hội.

Tuy nhiên, không ít người lại lợi dụng mạng xã hội để thực hiện hoạt động từ thiện nhằm mục đích khác. Họ xem việc kêu gọi từ thiện như một cách đánh bóng, tạo tên tuổi cho bản thân, từ thiện nhằm mục đích tạo lợi ích cho bản thân mình. Mặt khác, một số kẻ còn nhẫn tâm khi lợi dụng những hoàn cảnh thương tâm để thu lợi, chúng copy những dòng kêu gọi của các nhà từ thiện chân chính, đổi số tài khoản của mình rồi sẵn sàng nhận bất kỳ khoản tiền chuyển khoản từ người khác, chúng trục lợi trên lòng thương của con người đầy tàn ác. Một số kẻ khác, trích một phần nhỏ nhận được sau khi kêu gọi từ cộng đồng cho những nạn nhân, phần còn lại giữ cho riêng mình, làm giàu trên sự lừa dối, ích kỉ, cơ hội, vô cảm trước khó khăn của người khác. Nhiều người thậm chí còn xem đó như là một "phong trào" cười cợt trên nỗi đau của người khác, điều này thật đáng lên án.

Từ thiện sẽ lan tỏa yêu thương đến với mọi người, cho đi yêu thương cũng sẽ nhận lại yêu thương. Hãy trân quý những tấm lòng cao cả, hãy hành động ngay từ bây giờ để giúp những hoàn cảnh éo le vượt lên nghịch cảnh, số phận để vươn tới những niềm hy vọng, xây dựng một xã hội nơi nơi ngập tràn lòng yêu thương, thấm đượm tình người.

3

Nghị luận về bệnh thành tích

Vote
25%
Nghị luận về bệnh thành tích

Trong cuộc sống này có ai không thích thành tích tốt, mình được khen ngợi, thế nhưng bản thân mỗi người cần nhận thức được thành tích thật sự là như thế nào. Ngày nay chỉ cần có được một thành thích tốt người ta bất chấp mọi thứ, chạy theo thành tích ảo, bằng những thứ không đúng sự thật. Có lẽ vì đó mà căn bệnh thành tích ngày càng lây lan và đang gây ra những tác hại không nhỏ với sự phát triển xã hội.

“Bệnh thành tích” được hiểu là con người luôn muốn mình có một thành tích tốt đẹp, bất kể có phải là thành tích thật hay không. Vì điều đó họ sẵn sàng làm mọi điều kể cả những gian lận, những việc trái với đạo lý. Nó ăn vào tâm trí họ như một căn bệnh.

Khi xã hội ngày càng phát triển thì thành tích là điều rất đáng để được công nhận. Thế nhưng cũng thật đáng buồn khi xã hội ngày càng phát triển, những nỗ lực, cố gắng để đạt một thành tích tốt đẹp của con người lại trở thành một căn bệnh đang là mối đe dọa trong xã hội.

Một biểu hiện dễ thấy nhất đó là Bệnh thành tích trong giáo dục. Các thầy cô muốn thành tích cao cho trường, cha mẹ muốn thành tích tốt cho con mình. Khi còn đương nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Giáo dục, ông Nguyễn Thiện Nhân đã từng nói: “ Các thầy cô, các trường ham muốn thành tích bằng kết quả thi cử cao và hàng chục triệu phụ huynh, gia đình học sinh chính là đồng tác giả của bệnh thành tích”.

Phụ huynh muốn con em mình điểm cao mà sẵn sàng đưa tiền bồi dưỡng các thầy cô, thầy cô vì muốn học trò được điểm cao lấy thành tích cho trường mà mua chuộc giám thị. Chúng ta biết rằng kết quả thi cử của học sinh sẽ là một trong những tiêu chí đánh giá chất lượng giảng dạy của giáo viên và nhà trường. Từ đó nếu có một kết quả thi tốt của học sinh, thầy cô sẽ được khen thưởng, nâng lương. Và những phụ huynh học sinh cũng có được một bảng điểm đẹp cho con em mình. Ai cũng được lợi. Bên cạnh những phụ huynh thực sự muốn con em mình đi lên bằng chính sức lực của chúng không ít những phụ huynh vẫn đang tìm mọi cách giúp con có một bảng điểm đẹp, với hy vọng con có một tương lai tươi sáng sau này. Điều đó từ sâu xa đều xuất phát từ lòng thương con của cha mẹ. Ai mà không muốn con mình có một tương lai tốt đẹp hơn. Cứ tới mỗi kỳ thi, chúng ta lại bắt gặp những cuộc trò chuyện như “Đã lo chỗ nào chưa?”, “Đã đi thầy/cô này chưa?”. Chính tình thương quá đáng của bậc cha mẹ đã vô tình trở thành công cụ cho bệnh thành tích ngày càng lây lan rộng hơn.

Chúng ta hàng ngày trên các phương tiện thông tin đại chúng đều đọc được những bản tin như học sinh ngồi nhầm lớp, học sinh lớp 6 vẫn chưa thuộc hết bảng cửu chương, chưa đọc thông viết thạo vậy mà các em vẫn được lên lớp đều đều. Chúng ta hẳn thấy thật chua xót khi sau mỗi năm thi đại học, cao đẳng lại xuất hiện những bài thi được chép kín những mặt giấy nhưng hoàn toàn không đúng nội dung đề bài. Sau mỗi ngày thi, sân trường phủ kín bằng phao trắng xóa. Hình ảnh thật xót xa.

Bệnh thành tích trong giáo dục đã trở thành một căn bệnh khó chữa. Nó không chỉ là căn bệnh của ngành giáo dục mà nó còn xuất hiện trong các lĩnh vực khác của xã hội nữa. Bệnh thành tích không còn giới hạn ở một con người cụ thể, một lĩnh vực riêng lẻ nào. Nhớ trước đây số xã nghèo ở nước ta chỉ khoảng 1700. Sau khi có các chương trình của Chính phủ, hỗ trợ tiền để xóa nghèo thì rất nhiều địa phương đã đăng ký thoát nghèo. Để rồi khi báo chí vào cuộc phanh phui thì vẫn có hàng trăm hộ trong tình trạng cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc mà đã được thoát nghèo. Âu cũng là bệnh thành tích mà ra.

Cấp trên thích nghe thành tích tất nhiên sẽ có cấp dưới tạo ra những thành tích ảo. Từ nhỏ thành lớn, từ ít đến nhiều, căn bệnh thành tích từ đó ngày càng lây lan rộng. Những câu chuyện về những công trình, dự án trên giấy, vấn đề giải quyết việc làm, câu chuyện xóa đói giảm nghèo, với những báo cáo xa rời thực tế là vấn đề muôn thuở.

Bệnh thành tích gây ra những hậu quả rất nghiêm trọng cho xã hội. Bệnh thành tích sẽ làm mất đi sự trung thực, niềm tin và sự phát triển của xã hội. Chúng ta đều biết rằng một xã hội muốn phát triển thì cần có nhân tài, mà nhân thì phải tài thực sự, có năng lực thực sự. Trong cuộc sống hiện đại nếu bạn không có năng lực thực sự thì sẽ không thể có một chỗ đứng. Căn bệnh thành tích khiến cho người ta chỉ xem trọng lượng mà không có chất. Một tập thể mắc bệnh thành tích sẽ cho ra những sản phẩm không có giá trị. Bệnh thành tích khiến người ta dễ ảo tưởng, lọc lừa dối trá. Dần dần họ sẽ thoái hóa nhân cách, đánh mất đi những giá trị đạo đức tốt đẹp của bản thân.

Người xưa có câu “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” đã cho thấy rõ một điều rằng con người ta quan trọng chất lượng chứ không thể lấy cái bề ngoài, cái số lượng để đánh giá giá trị của một vấn đề. Căn bệnh thành tích ngày nay đã đảo lộn mọi giá trị tốt đẹp ấy, đã phá vỡ đi những truyền thống văn hóa của dân tộc. Căn bệnh ấy sẽ khiến những cá nhân tự mãn về bản thân, cho mình luôn giỏi giang nhưng thực chất là không phải. Và ảo tưởng thì thường sẽ không có thật, không thể tồn tại lâu dài.

Do đó chúng ta cần có những biện pháp để ngăn chặn, đẩy lùi căn bệnh này. Các bộ, ngành và cơ quan chức năng cần có những cuộc thanh tra, kịp thời phát hiện và ngăn chặn những thành tích ảo. Nếu cố ý vi phạm thì cần có biện pháp xử lý đích đáng. Bên cạnh đó, chúng ta cần tăng cường những biện pháp tuyên truyền, giáo dục để nâng cao nhận thức của mỗi người cần tránh xa và đẩy lùi căn bệnh này. Thiết nghĩ rằng dù nó là căn bệnh có tính lây lan nhưng có để mình bị lây hay không là hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân mỗi người. Chúng ta cần phải là những người có lòng tự trọng, có nhân cách và đó mới là điều cần lan tỏa trong xã hội này.

Đất nước chúng ta đang trên đường hội nhập và phát triển, mỗi người cần tự khẳng định được giá trị của bản thân mình để giành lấy một chỗ đứng nhất định. Nhưng không thể vì điều đó mà bất chấp để có thành tích. Chúng ta cần đi lên bằng chính khả năng của bản thân mình. Chắc chắn đó không phải là một điều quá khó khăn nếu như chúng ta luôn có tự trọng và giữ đúng nhân cách của mình.

4

Nghị luận xã hội về nạn bạo hành trẻ em

Vote
0%
Nghị luận xã hội về nạn bạo hành trẻ em

Trẻ em là những mầm non tương lai của đất nước, là đối tượng mong manh cần được bảo vệ và nâng niu. Thế nhưng hiện nay, trong xã hội xuất hiện nạn bạo hành trẻ em gây bức bối, làm nhức nhối trong dư luận. Vấn nạn này đang ngày có chiều hướng gia tăng khiến chúng ta không khỏi băn khoăn, suy nghĩ.

Vậy thế nào là bạo hành? Bạo hành là những hành động và lời nói có tính chất vũ phu, ngang ngược, đôi khi vô cùng độc ác. Cụ thể như xúc phạm, chà đạp, đay nghiến, tra tấn đánh đập bất chấp luân thường đạo lý, làm tổn thương thể xác và tinh thần của người khác. Bạo hành trẻ em là vấn nạn lên án những hành động vô nhân tính, độc ác đối với những đứa trẻ.

Trên thế giới và ở Việt Nam những năm gần đây đã thống kê hàng loạt vụ bạo hành trẻ em, xảy ra ở nhiều địa phương, nhiều môi trường sống, bao gồm những nơi văn minh như: trường học, quán ăn...thậm chí là trong chính gia đình. Dư luận Trung Quốc từng rúng động trước lời bộc bạch của một học sinh về sự thật cái chết của bạn cùng bàn. Nữ sinh lớp 7 bị bệnh tim nhưng thành tích học tập luôn đứng thứ hạng cao. Do bệnh lý cơ thể nên cô bé thường ngủ nhiều trong giờ học, giáo viên môn Anh Văn biết nhưng luôn đay nghiến, làm khó dễ, thậm chí dùng tay đánh thật mạnh vào lưng cô bé khi em đang ngủ. Kết quả em lên cơn co giật và qua đời.

Trong năm 2020, Việt Nam có rất nhiều vụ bạo hành gây phẫn nộ. Đầu năm, dư luận xôn xao vụ việc một người đàn ông ở xã Lai Hòa, thị xã Vĩnh Châu, tỉnh Sóc Trăng trói và đánh đập tàn nhẫn con gái 6 tuổi.

Khoảng giữa năm, mạng xã hội Facebook đăng tải đoạn clip dài gần 4 phút ghi lại cảnh người cha trói tay, dùng roi đánh, dùng chân đá mạnh vào người con gái ruột 6 tuổi một cách dã man. Theo thống kê, trung bình mỗi năm Việt Nam có hơn 2000 trẻ bị xâm hại, bạo hành ở mức độ nghiêm trọng cần được can thiệp. 65,88% trong tổng số vụ bạo hành trẻ em do người thân trong gia đình gây ra.

Không những đánh đập tàn nhẫn, bạo hành trẻ em còn biểu hiện qua việc xúc phạm nhân phẩm, mắng nhiếc, dọa nạt khủng bố tinh thần các em. Hành động này không để lại dấu vết, không nhìn thấy bằng mắt nhưng vẫn đã và đang diễn ra hàng ngày trên đất nước ta.

Bạo hành xuất phát từ nguyên nhân nào? Chủ quan là từ lương tâm, sự tàn nhẫn, suy đồi nhân cách của con người. Làm cha làm mẹ, làm thầy nhưng vì những ích kỷ, bực bội cá nhân mà không ghê tay hành hạ con trẻ. Một số ít nguyên nhân khách quan do ảnh hưởng của cha mẹ khi còn bé, do áp lực cuộc sống... song dù là nguyên nhân nào, bạo hành cũng là hành động vô lương tâm, suy đồi đạo đức, đi ngược lại luật pháp, lí lẽ thông thường.

Hậu quả của vấn nạn nhức nhối xã hội này nguy hiểm như thế nào? Đầu tiên với những đứa trẻ là nạn nhân bị bạo hành, ngoài những tổn thương về cơ thể như thương tật, những đứa trẻ thường xuyên bị bạo hành sẽ bị tổn thương về tâm lý. Các nhà nghiên cứu tâm lý Việt Nam cho biết, bạo hành trẻ em để lại nhiều hệ quả vô cùng tiêu cực, thể chất suy kiệt, trẻ chậm phát triển đồng thời tâm trí có vết thương hằn sâu nghiêm trọng, trẻ luôn trong tình trạng rụt rè nhút nhát. Trẻ có thể bị trầm cảm, rối loạn hành vi ứng xử. Khi trẻ sống trong môi trường bị cha mẹ đánh đập, xúc phạm, trẻ dễ có suy nghĩ tiêu cực và hình thành tư tưởng sai trái, dễ trở thành kẻ bạo lực, thậm chí tội phạm nguy hiểm của xã hội.

Chính từ những nguy hại đó, gia đình, xã hội và mỗi cá nhân cần có ý thức, biện pháp giáo dục, quan tâm. Đầu tiên cần nâng cao nhận thức của xã hội, tăng cường trách nhiệm của gia đình, nhà trường, cộng đồng về hậu quả của bạo lực đối với trẻ em. Lưu ý hỗ trợ, nâng cao kiến thức nuôi dạy con cho cha mẹ, người chăm sóc và gia đình. Đặc biệt tăng cường sự kết hợp chặt chẽ giữa nhà trường - gia đình - xã hội trong việc quản lý, giáo dục, bảo vệ trẻ em. Cha mẹ phải là tấm gương tốt để con cái noi theo, có trách nhiệm yêu thương, chăm sóc với con cái. Cộng đồng không thờ ơ, vô cảm trước nạn bạo hành con trẻ.

Nhân cách của trẻ bắt đầu hình thành từ những ngày nhỏ nhất, trách nhiệm bảo vệ yêu thương để trẻ phát triển bình thường là của cả xã hội. Hãy chung tay vì tương lai tươi sáng của những mầm non, những chủ nhân thế hệ mới của đất nước.

5

Suy nghĩ về chứng ái kỉ của con người trong xã hội hiện đại

Vote
0%
Suy nghĩ về chứng ái kỉ của con người trong xã hội hiện đại

Chứng ái kỉ, hay còn gọi là lòng tự ái, là một khía cạnh phức tạp của tâm hồn con người trong xã hội hiện đại. Nó thể hiện sự tự yêu mình đôi khi đến mức ám ảnh, đẩy lùi các mối quan tâm và trách nhiệm cộng đồng, gia đình, hay thậm chí bạn bè. Tôi xin chia sẻ vài suy nghĩ về vấn đề này.

Trước hết, chứng ái kỉ có thể xuất phát từ áp lực môi trường xã hội. Trong thế giới hiện đại, chúng ta thường đối diện với những tiêu chuẩn và kỳ vọng về vẻ ngoại hình, thành công và tài năng cá nhân. Điều này thúc đẩy nhiều người phải đặt nặng hình ảnh bản thân đến mức quên mất giá trị thực sự của mình. Họ trở nên cảm nhận về việc được xem xét bởi người khác hơn là tập trung vào việc tự trân trọng và phát triển bản thân một cách lành mạnh.

Một yếu tố khác có thể dẫn đến chứng ái kỉ là sự ảnh hưởng của truyền thông và các phương tiện truyền thông xã hội. Các nền tảng mạng xã hội và các phương tiện truyền thông thường thúc đẩy sự so sánh đáng kể giữa bản thân và những người khác. Hình ảnh được đăng tải trên mạng thường tạo ra ấn tượng về một cuộc sống hoàn hảo, thành công và hạnh phúc. Điều này có thể dẫn đến một sự tối tăm - so sánh không lành mạnh, gây nên tình trạng cảm thấy không đủ hoặc không xứng đáng.

Vấn đề này càng phức tạp hơn khi xem xét các tác động của công nghệ và việc sử dụng mạng xã hội. Mô hình kinh doanh dựa trên sự chú ý (attention-based business model) của các nền tảng mạng xã hội đặt mục tiêu làm cho người dùng dành thời gian càng nhiều càng tốt trên nền tảng của họ. Điều này thúc đẩy việc so sánh bản thân và dẫn đến chứng ái kỉ. Các thuật toán của các trang mạng xã hội được thiết kế để hiển thị nội dung có thể tạo ra phản ứng tích cực, nhưng thường là nội dung gợi cảm và không thực tế, tạo nên một thế giới hư ảo.

Tuy nhiên, chứng ái kỉ không chỉ là một vấn đề tiêu cực. Một mức độ nhất định của tự ái có thể thúc đẩy con người phấn đấu hơn, đặt ra mục tiêu, và phát triển bản thân. Sự tự tin trong bản thân là cơ sở để đối mặt với những thách thức và đạt được những mục tiêu. Thách thức thực sự là cân nhắc giữa việc duy trì lòng tự ái và đảm bảo rằng nó không trở thành một áp lực, gây hại cho sức khỏe tâm lý hoặc quan hệ xã hội.

Trong xã hội hiện đại, việc cân nhắc chứng ái kỉ và xây dựng lòng tự tin là rất quan trọng. Để làm điều này, chúng ta cần nhận thức về áp lực từ môi trường xã hội và truyền thông, học cách tự yêu mình, và biết đánh giá giá trị thực sự của bản thân. Việc duy trì một sự cân bằng giữa lòng tự tin và sự khiêm tốn có thể giúp con người thúc đẩy bản thân mình vượt qua những thách thức và sống hạnh phúc trong xã hội hiện đại.