Top 13 bài thơ hay nhất về Quảng Bình
- 6,356 views
Là một tỉnh thành ở miền Trung đầy nắng và gió, Quảng Bình cũng là một tỉnh thành gặp nhiều thiên tai và bão lũ, từ đó mà ta mới thấy rằng: dân Quảng Bình thân thiện, giản dị và họ cũng rất mạnh mẽ và cam chịu. Ngoài vẻ đẹp của những người dân nơi đây, Quảng Bình cũng được gọi là "vương quốc của những hang động" với những hang động đẹp đến nức lòng khách du lịch khi họ đến đây như hang Tối, Phong Nha - Kẻ Bàng,... Ngoài ra, đây cũng có những đặc sản và ẩm thực đáng để thử như lẩu cá khoai, sò huyết sông Roòn, cá nghéo,... Trong bài viết này, chúng ta sẽ được ngắm nhìn vẻ đẹp của Quảng Bình qua top những bài thơ hay nhất về tỉnh thành này nhé.
11
Quảng Bình yêu thương (Sưu tầm)

Anh có về Quảng Bình cùng em không???
Miền quê nghèo chưa bao giờ anh tới
Dẫu một lần thôi, em vẫn luôn chờ đợi
Anh hãy về tắm nước dòng Sông Gianh
Quảng Bình quê em chất phác, thật thà
Gió Lào thổi qua nên nghĩa tình ấm áp
Đi qua chiến tranh đạn bom khốc liệt
Nâng niu từng điệu hò từng khúc hát yêu thương.
Về cùng em xuôi ngược khắp nẻo đường
Để yêu hơn miền quê nghèo nơi ấy
Yêu thứ tiếng với bao nhiêu đồng cảm
Kiêu hãnh cùng mô, tê, răng rứa.
Đi về Quảng Bình anh có thấy không?
Bún Hến làng Mai là nơi em ở
Dẫu xa quê hương, cuộc đời bao dâu bể
Vẫn nhớ vô cùng mùi vị bánh canh quê.
Quảng Bình quê em, anh có muốn về?
Đến đường 20 nghiêng mình nghe thì thầm hương đất
Bài ca về những người anh hùng tên tuổi
Mãi mãi ra đi cho xanh sắc quê nhà!
Về Nhật Lệ nghe sóng nước hòa ca
Đàn trời ru anh – khúc ru của sóng
Để anh thấy yêu hơn một vùng quê anh dũng
Nơi một thời mẹ Suốt đón đưa quân.
Nếu yêu nhau anh hãy cùng em
Lên núi Thần Đinh quỳ dưới chân Bồ Tát
Để lòng mình được thanh lọc sau bon chen, vướng bận
Tĩnh lặng một vùng sắc sắc – không không…
Anh có về Quảng Bình với em không?
Quê hương từng ngày đi lên đổi mới
Đến Hố Hô, công trường đang mời gọi
Rào Nậy đón nước về tưới thắm một vùng quê.
Quảng Bình quê mình giản dị thế thôi anh!
Người Quảng Bình cũng dịu dàng như đất
Em đã yêu anh, tình yêu chân chất
Mộc mạc vô cùng như Quảng Bình yêu thương.
12
Quá Quảng Bình quen - Nguyễn Khuyến

Trường thành xúc xúc ỷ vân đoan,
Lâu liễu tằng tằng khám bích loan.
Sơn tự Đâu Mâu bàn nhị trạch,
Thuỷ quy Nhật Lệ tính quần than.
Bình lâm tứ vọng bạch sa khởi,
Yên khí phù không thương hải hàn.
Đa thiểu lộ bàng danh lợi khách,
Hà nhân bất độ Quảng Bình quan.
* Bản dịch:
Bức thành dài dựng đứng dựa vào làn mây,
Lớp lớp rặng liễu như những tầng lầu nhìn xuống vịnh biếc.
Núi từ Đâu Mâu ôm quanh hai cái đầm,
Nước về Nhật Lệ xô xiết bao ghềnh thác.
Bốn phía rừng bằng nổi nhiều cồn cát trắng,
Trên không nổi khí mù làm lạnh ngắt biển xanh.
Biết bao nhiêu khách trên đường danh lợi,
Hỏi ai là người không qua cửa ải Quảng Bình?
13
Quảng Bình - Ý Nhi

Con tàu đã đi qua
Tiếng còi thổi vô tâm
Màu khói xám tan dần trên cây cỏ
Như vẫn qua bao miền đất đỏ
Bao hàng Thông, đồng ruộng bên đường
Chỉ mình tôi biết Quảng Bình
Và chợt hiểu, đây miền ta yêu mến
Sau xa cách lặng im, không hò hẹn
Bỗng sững sờ, chính đất của mình đây
Tôi chợt hiểu lòng tôi qua suốt tháng ngày
Qua những dòng sông, cánh rừng, thành phố
Qua suốt ca chia lìa, gặp gỡ
Đã trở về chính đất của mình đây
Đã trở về những động cát gió bay
Nơi em chết giữa năm mười tám tuổi
Nơi bom nổ, trơ vơ thành Đồng Hới
Em đắp đường, áo vá, tóc vàng hoe
Đã trở về đồi sỏi vắng cây che
Nắng gay gắt trên bờ công sự
Anh khẽ hát bài ca ngọn cỏ
Mắt xa xăm dõi phía chân trời
Đã trở về thời tuổi trẻ của tôi
Ngụm nước lá Sim qua buổi chiều Quảng Trạch
Đêm bên biển, đợi thuyền, không ngủ được
Ngỡ gió vừa đổi hướng dưới bờ thông
Chân đi qua gai góc những dặm đường
Hoa lau trắng theo dấu người phơ phất
Hoa Mẫu Đơn đỏ tươi, hoa Chạc Chìu tím ngát
Quân kéo về, màu cỏ úa thân quen
Em nói câu gì, chú bé mặc áo đen
Tôi hoà lẫn trong sắc màu, giọng nói
Tôi thảng thốt, lo âu, chờ đợi
Lá cờ bay thắm thiết trước hàng quân
Đêm dài nghe súng giặc phía bờ Nam
Lòng theo mãi về nguồn sông Bến Hải
Đất ấy mở dưới bàn chân nhẫn nại
Trời ấy xanh khao khát mắt ta nhìn
Thời tấm lòng tin cẩn, yêu thương
Bàn tay mở trước bàn tay bè bạn
Tôi chợt hiểu giữa cuộc đời ta sống
Có những điều chẳng dễ nhận ra đâu
Có những điều hệ trọng, lớn lao
Bỗng nhận biết khi về miền đất cũ
Khi con tàu đã đi qua, chỉ mình ta ở lại
Và sững sờ, chính đất của mình đây.
Phù hợp với bạn
29-05-2025 Thông Còi
11-01-2024 Chanh
22-01-2024 Chanh
28-12-2023 Chanh
19-12-2023 Chanh