Top 15 bài thơ hay nhất về cây cỏ
- 3,296 views
Thiên nhiên quê hương Việt Nam rất diệu kỳ - muôn màu và đa hình vạn trạng. Chính vì khí hậu của Việt Nam là nhiệt đới gió mùa, đất nước ta được tạo hoá ưu ái cho những cánh rừng xanh mát, những đồng lúa chín vàng, muôn vàn loài thực vật, sinh vật đầy phong phú và đa dạng. Thiên nhiên trù phú ban tặng cho con người Việt Nam những loài cây rất riêng, rất đặc trưng cho cái tiết trời nóng ẩm của nước ta mà không phải đất nước nào cũng có. Cũng chính từ những nét đặc biệt đó, cây cỏ đã trở thành một suối nguôn cảm hứng cho mọi thi ca. Cùng top 15 khám phá những bài thơ được tuyển chọn hay nhất về cây cỏ nhé!
6
Thương chiếc lá vàng - Sương Anh

Thương cho đời chiếc lá
Mong manh kiếp xuân thì
Chớm xanh vào mùa Hạ
Thu ngã vàng ra đi…
Cây khô cành héo úa
Chiếc lá giưã bão giông
Đâu là nơi nương tựa
Nước cuốn trôi theo dòng
Thương cho người con gái
Nét đẹp như muà xuân
Xinh tươi như hoa nở
Bỗng dưng hoá bạc phần
Người đi không về nữa
Kẻ ở lại buồn trông
Nhìn lá rơi ngoài cưả
Lại càng thêm chạnh lòng
Đêm đàn bầu rung tiếng
Đau lòng kẻ cô đơn
Lẻ bầy chim thảm thiết
Kêu than giọng tủi hờn
Thu về phai màu nắng
Trời hoang lạnh buồn thiu
Lá rơi cành trống vắng
Cô đơn giưã Thu chiều
7
Tre Việt Nam - Nguyễn Duy

Tre xanh xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh…
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao lên lũy lên thành tre ơi!
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi, đá vôi bạc màu
Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chất dồn lâu hóa nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ, trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà lên hỡi người!
Chẳng may thân gãy, cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường!
Lưng trần phơi nắng, phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già, măng mọc có gì lạ đâu!
Mai sau, mai sau, mai sau…
Đất xanh xanh mãi xanh màu tre xanh!
8
Nhớ mùa Phượng Vĩ - Phan Hạnh

Nhìn hoa phượng vĩ trên cây
Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường
Hè về lưu luyến vấn vương
Chuyền nhau lưu bút thân thương trao lời.
Cho dù xa cách đôi nơi
Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài
Đàn ve gảy khúc bên tai
Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn.
Cuộc đời biển cạn non mòn
Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ
Rượt nhau chạy nhảy ven bờ
Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.
9
Dừa ơi - Sưu tầm

Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: Dừa có tự bao giờ?
Nội nói: Lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
Đất này xưa đầm lầy chua mặn
Đời đói nghèo cay đắng quanh năm.
Hôm nay tôi trở về quê cũ
Hai mươi năm biết mấy nắng mưa
Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ
Trên thân dừa vết đạn xác xơ.
Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi
Mà lá tươi xanh mãi đến giờ
Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi
Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua.
Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu
Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này
Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc
Vừa qua đây còn lầy lội đường dây.
Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút
Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu
Những công sự còn thơm mùi đất
Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao.
Vẫn như xưa vườn dừa quê nội
Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn
Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy
Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn.
Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút
Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng
Rễ dừa bám sâu vào lòng đất
Như dân làng bám chặt quê hương.
Dừa bị thương dừa không cúi xuống
Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời
Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài.
Lá dừa xanh long lanh ánh nắng
Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang
Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường.
Đất quê hương nát bầm vết đạn
Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi
Ôi có phải dừa hút bao cay đắng
Để trổ ra những trái ngọt cho đời.
Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc
Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao
Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt
Tôi biêt đâu thuở chua xót ban đầu.
Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi
Bốn mặt quê hương giải phóng rồi
Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại
Như thời con gái tuổi đôi mươi
Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.
10
Phượng buồn - Hoàng Lan

Khắc tên anh trên mấy nhành phượng vĩ
Chiều hạ vàng gió thủ thỉ anh nghe
Chỉ anh thôi lung linh trong nắng hè
Một thoáng buồn đi về qua lối nhỏ
Hàng phượng vĩ vẫn còn nguyên ở đó
Mấy hạ rồi anh có còn đợi em?
Mặc cho mưa em ngúng nguẩy ứ thèm
Ướt hết rồi. Này em thôi đừng dỗi
Nè hạ ơi! Sao vòng xoay chi vội
Để phượng hồng cằn cỗi xóa tên anh
Dấu khắc kia thời gian đã làm lành
Bao kỷ niệm để dành riêng em nhớ
Hạ cứ sang cho phượng hồng đua nở
Để thương hoài muôn thuở tuổi thần tiên
Hoàng hôn buông trong sâu lắng nỗi niềm
Phượng ru buồn gọi tên theo cơn gió.
Phù hợp với bạn
23-07-2025 Roxana.Trần
07-07-2025 Chè
07-07-2025 Chè
07-07-2025 Chè
07-07-2025 Chè