Top 15 bài thơ tình ấn tượng nhất của thi sĩ Hàn Mặc Tử khiến tâm hồn xao xuyến

  • 1,703 views
Top Share

31-01-2021 Su Su

Hàn Mặc Tử là cái tên nổi tiếng trong làng thơ tình và được gọi với cái danh thật đặc biệt “Nhà Thơ Điên”. Nếu là một fan yêu thơ, liệu bạn đã biết đến 10 bài thơ tình của “Nhà Thơ Điên” Hàn Mặc Tử khiến bao trái tim xao xuyến chưa? Hàn Mặc Tử được mệnh danh như vậy vì thơ ông đậm chất huyền bí, siêu thực. Từng câu thơ đều thể hiện rõ những nỗi đau về cả tâm hồn lẫn thể xác. Những bên cạnh đó còn là khao khát được yêu thương với sự nhẹ nhàng, trong trẻo và lãng mạn.

6

Cô Gái Đồng Trinh

Vote
0%
Cô Gái Đồng Trinh

Ôi cho ghê quá, ôi ghê quá

Cảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi

 

Đêm qua trăng vướng trong cành trúc

Cô láng giềng bên chết thiệt rồi

Trinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mới

Chưa hề âu yếm ở đầu môi.

 

Xác cô thơm quá thơm hơn ngọc

Cả một mùa xuân đã hiện hình

Thinh sắc cơ hồ lưu luyến mãi

Chết rồi – xiêm áo trắng như tinh.

 

Có tôi đây hồn phách tôi đây

Tôi nhập vào trong xác thịt này

Cốt để dò xem tình ý lạ

Trong lòng bí mật ả thơ ngây

 

Biết rồi, biết rồi! Thôi biết cả

Té ra Nàng sắp sửa yêu ta

Bao nhiêu mơ ước trong tim ấy

Như chực xuân về thổ lộ ra.

 

7

Trăng Vàng Trăng Ngọc

Vote
0%
Trăng Vàng Trăng Ngọc

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!

Ai mua trăng tôi bán trăng cho

Không bán đoàn viên, ước hẹn hò…

Bao giờ đậu trạng vinh quy đã

Anh lại đây tôi thối chữ thơ.

 

Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng.

Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng

Tôi nói thiệt, là anh dại quá:

Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang.

 

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi

Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi

Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi

Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời

Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!

 

8

Em Sắp Lấy Chồng

Vote
0%
Em Sắp Lấy Chồng

Được tin em sắp lấy chồng

Anh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê.

Em ơi, em nuốt lời thề

Anh lầm anh tưởng gái quê thật thà.

 

9

Hồn Là Ai

Vote
0%
Hồn Là Ai

Hồn là ai là ai? Tôi không biết

Hồn theo tôi như muốn cợt chơi tôi

Môi đầy hương tôi không dám ngậm cười

Hồn vội mớm cho tôi bao ánh sáng

Tôi chết giả và no nê vô vạn

Cười như điên, sặc sụa cả mùi trăng

Áo tôi là một thứ ngợp hơn vàng

Hồn đã cấu, đã cào, nhai ngấu nghiến

Thịt da tôi sương sần và tê điếng

Tôi đau vì rùng rợn đến vô biên

Tôi dìm hồn xuống một vũng trăng em

Cho trăng ngập trăng dồn lên tới ngực

Hai chúng tôi lặng yên trong thổn thức

Rồi bay lên cho tới một hành tinh

Cùng ngả nghiên lăn lộn giữa muôn hình

Để gào thét một hơi cho rởn ốc

Cả thiên đường trần gian và địa ngục

 

Hồn là ai? Là ai? Tôi không hay

Dẫn hồn đi ròng rã một đêm nay

Hồn mê mệt lả mà tôi thì chết giấc.

 

10

Buồn Ở Đây

Vote
100%
Buồn Ở Đây

Rao rao gió thổi phương xa lại

Buồn đâu say ngấm áo xuân ai

Lay bay lời hát, ơ buồn lạ

E buồn trong mộng có đêm nay

 

Nắng sao như nắng đời xưa ấy

Nắng vàng con mắt thấy duyên đâu

Muốn gởi thương về người cổ độ

Mà sao tình chẳng nói cho đau

 

Chiều xưa khúc nhạc nóng ran lên

Không có ai đi để lỗi nguyền

Nguồn thơ ứa mãi hai hàng lệ

Tờ giấy hoa tiên cũng ướt mềm.