Top 20 bài thơ hay nhất về Điện Biên Phủ

  • 1,445 views
Top Share

28-07-2022 Chè

Ở bài viết trước, chúng ta đã được đọc về những bài thơ hay nhất về tỉnh Điện Biên thì ở bài viết này, chúng ta sẽ được đọc về những bài thơ hay nhất về Điện Biên Phủ - địa danh lịch sử gắn liền với chiến thắng Điện Biên Phủ lẫy lừng của bộ đội ta khỏi sự đàn áp của giặc Pháp. Sau đây là top những bài thơ hay nhất về Điện Biên Phủ mà các bạn có thể đọc để biết thêm nhiều hơn về địa danh lịch sử này nhé.

11

Tự lực xây thành - Nguyễn Thanh Thanh

Vote
0%
Tự lực xây thành - Nguyễn Thanh Thanh

Lịch sử chiến thắng Điện Biên

Sáu mươi năm trước người hiền thắng Tây

Người nói lãnh đạo bậc thầy

Giáp công đủ hướng, bao vây khắp đường.

 

Quân, dân gắn bó tình thương

Che chắn, đùm bọc chiến trường việc chung

Trong đó có những bi hùng

Liều thân tư thế ung dung không màng.

 

Dàn trận đánh trọn tới hang

Tập Đoàn Cứ Điểm vạn ngàn xâm lăng

Ngày đêm hăm sáu quyết bằng

Mồ hôi, xương máu, xác quăng vẫn cười.

 

Tin tưởng chiến thắng sáng tươi

Giải phóng thuộc địa vạn mười tương lai

Giờ đến thời cuộc ngày nay

Tranh chấp biển đảo phơi bày đó thôi.

 

Chiêu thức dùng đủ để mồi

Theo hướng đã vạch chiếm ngôi dành quyền

Giống như người sống muốn yên

Lễ độ, ngoan ngoãn một miền mình đi.

 

Quyết mà theo đuổi chữ vì

Tâm, tình vững chắc dù hy sinh mình

Hoàng Sa ghi nhận như in

Cả tin sơ hở, kẻ nhìn chiếm ngay.

 

Trường Sa đụng chạm cũng vài

Kết cục ai chịu thế vai tranh dành?

Con người thực thể gieo canh

Thì phải tự lực xây thành yên vui.

12

Quê tôi Điện Biên Phủ - Cầm Giang

Vote
0%
Quê tôi Điện Biên Phủ - Cầm Giang

Tôi chưa được ngắm mặt hồ Thụy Sỹ

Nước trong xanh hay giọt lệ nàng tiên

Tôi chưa đến Sô-phi-a tráng lệ

Xem mắt người hay những cánh sao đêm.

 

Hoa hồng nợ tình duyên Bun-ga-ri vời vợi

Chưa được ngắm ánh đèn nước rọi

Tôi chưa được hôn những cặp mắt nâu

Đẹp huyền bí của cô nàng Ai Cập.

 

Tôi chưa đến mùa hè sông Áp Lục

Chưa xem hang tượng thạch Ai-gen-tin

Tôi nằm mê được cưỡi ngựa thảo nguyên

Vút lao qua giữa đàn cừu Mông Cổ.

 

Chưa đến Thái Lan sờ mặt gỗ

Ăn bát cơm Miến Điện ngọt ngào

Chưa được hôn môi Nhật Bản Anh Đào

Chưa thăm lại Cầu Kiều Trung Quốc.

 

Chưa biết những nhà cao Nữu Ước

Chưa vào trường Lô-mô-lô-sốp vẻ vang

Chưa được xem đê hiện đại Hà Lan

Chưa vãng phật ở mái chùa Ấn Độ.

 

Nhưng quê tôi đã đến bao xứ sở

Với tình thân giọt nước mẩu khoai

Từ sa mạc bão cát

Đến thượng tầng Nhị Lang.

Từ gác chuông Luân Đôn

Đến Mạc Xây sóng biển

Từ mái lầu ngõ hẻm

Đến lâu đài U Bôn

Đều biết quê tôi quen thuộc: Điện Biên.

 

Khi nhắc đến mỉm cười kiêu hãnh

Ngừng giây phút cho chuông lòng lanh lảnh

Xoa đầu con cúi xuống lọ hoa

Nhắc đến để than vãn xót xa.

 

Hay đêm lạnh giữa rừng sâu ao ước

Cho ngày mai càng dẻo bước xung phong

Hoặc chau mắt lệ trào khi nhắc đến

Ấp ảnh chồng nghiến răng thù chinh chiến.

 

Cho thời gian trên giấy ngả màu vàng

Hay hô lên đỏ núi thép suối gang

Vững tay lái trên mũi tàu đồng ruộng

Quê tôi đã luồn qua tưởng tượng

Cuốn phim đời muôn cảnh khác nhau.

 

Vâng! Có núi cao

Nhưng đẹp tựa bồn hoa

Xám mảng trời máu lửa ngày qua

Đường rát đá mòn gót chân chai xẹo

Núi nghiêng đầu đón bao đời niên thiếu

Nhưng chôn muôn xác giặc – viễn chinh.

 

Rừng trụi cây cả dân tộc kéo lên

Sông uốn khúc trôi ngàn năm rác rưởi

Quê tôi – Điện Biên Phủ

Thành tên của tổ quốc anh hùng

Nhưng quê tôi vừa tắt lửa chiến trường

Không rùng rợn như ai tưởng tượng.

 

Đúng giây thép gai, boong ke ngổn ngang bờ ruộng

Chiến hào đan chéo mìn vương

Níu lại thời gian cố vươn lên trước

Giờ mỉm môi khâu vá thương đau.

 

Im lặng lấp chiến hào

Lúa mọc trên thép vụn

Lô cốt thành bờ ruộng

Xác xe tăng thành đập nước vững vàng

Hố bom đựng rác chứa phân

Gỡ từng quả mìn, cấy thêm bụi lúa

Ba mùa xuân hoa mai hết dần cánh úa

Nở trắng đồi như bản mới mái gianh.

 

Mùa lúa năm nay mơn mởn đồng xa

Cầu mới đường đầy vết xe mậu dịch

Nắng dọc nghĩa trang – mái trường ríu rít

Quê tôi lại đón gió bình yên.

 

Tôi – người con của rừng núi Điện Biên

Mảnh rau chôn giữa đồi A1

Chân chưa đi ra ngoài nửa bước

Nhưng quê tôi đã đi khắp hoàn cầu

Mang cả lòng người hoài vọng ước ao!

13

Hai mươi năm múa điệu xòe hoa - Văn Thảo Nguyên

Vote
0%
Hai mươi năm múa điệu xòe hoa - Văn Thảo Nguyên

Sống đời đời là ngọn lửa

Hai mươi năm

Ta về đây gặp lại điệu xoè

Những mái nhà sàn ru cho ngực thở

Khuôn mặt anh hùng lạc vào vách núi

Đại bác gầm dữ dội

Bộc phá trong chớp giật mưa nguồn

Những binh đoàn mũ nan

Thân gầy áo vải

Chân đất đạp rào kẽm gai chảy máu

Lưỡi lê vụt bay.

 

Hôm nay

Khói trầm nghi ngút đồi A1

Hoa dâng Phan Đình Giót

Ong bay quanh Bế Văn Đàn

Ngựa hí vang cửa ngõ Him Lam

Bướm khoe sắc dưới trời Hồng Cúm

Các em hát về Tô Vĩnh Diện

Đêm sao rơi xuống lửa mơ màng

Bình minh hồng cầu sắt Mường Thanh

Phiên chợ

Nhấp nhô

Ô xanh

Nón trắng

Điệu xoè em gọi về từng trận đánh

Năm mươi sáu ngày đêm

Lửa ngút trời.

Máu đỏ đất Điện Biên.

 

Phút đại thắng quân reo tưởng vỡ tung lồng ngực

Nằm lại nơi đây những đứa con yêu của

bao làng quê đất nước

Để một dáng đứng tổ ba người cắm cờ

trên nóc hầm Đờ Cát.

 

Em múa xoè bên miệng súng khói chưa tan

Rưng rưng ánh mắt

Hai mươi năm ngỡ mới hai mươi ngày

Ta vít cong cần rượu nồng say

Mùi xôi thơm khắp ba triền thung lũng

Ôi! Những chiến sĩ Điện Biên năm xưa

giờ vai còn mang súng

 

Hai mươi năm

Điệu xoè hoa em theo các anh đi

Những búp tay kia như lần đâu ta thấy

Bộ gõ nhịp nhàng

Bàn chân nhún nhảy

Mùa lạc hoa vàng cánh bướm phơi

Ta theo em xoè nơi nơi.

 

Mỗi thước đất gặp một dòng tráng sử

Từ trong nỗi nhớ

Lại hồi âm tiếng đại pháo ta gầm

Giữa hiện tại nông trường lẫn vào mùa quả chín

Ta nhận ra đường hào vây lấn tháng năm

Ta gặp vẹn nguyên từng nụ cười đồng đội

Cả mắt người chỉ huy chỉ nhìn không nói

Vừng mặt trời mọc dậy giữa khói bom.

 

Ta ôm những dũng sĩ pháo binh mười ngày cơm đói

Cõng pháo băng qua đỉnh núi chon von

Cảm ơn em! Hai mươi năm

Ta về đây gặp lại điệu xoè

Ta đi, Ta nhớ

Sống đời đời là ngọn lửa

Đất nước sẽ là một Điện Biên mới nữa

Em ơi!

Thời gian!

14

Mãi mãi với Điện Biên - Minh Xuân

Vote
0%
Mãi mãi với Điện Biên - Minh Xuân

Dòng sông cuộn sóng nước reo vui

Rừng núi cao xanh vọng tiếng cười

Đàn chim giang cánh tung bay tới

Một mảnh trời đây đất nước tôi.

 

Bãi ngô nương lúa kín sườn đồi

Đường dốc đèo cao mãi không thôi

Nhịp cầu vắt vẻo bên dòng suối

Ai lên Tây Bắc thắm tình người.

 

Nhà sàn chung mái rượu đầy vơi

Tiếng gà trong bản gáy sáng rồi

Cùng nhau cất bước trên đường lớn

Cuộc đời ta hát trọn niềm vui.

15

Về với Điện Biên - Thiên Ân

Vote
100%
Về với Điện Biên - Thiên Ân

Ngày anh về với Điện Biên

Đôi chân ươm mộng trên triền núi cao

Bấy lâu mơ ước gặp nhau

Hẹn hò dốc đá ngày nào còn vương

 

Mường Thanh mây trắng ngập đường

Cánh đồng tỏa nắng soi gương đầu ngày

Hàng rào, dây kẽm, thép gai...

Điện Biên một thủa đạn bay lửa hờn

 

Trồng đồi, hồ, suối,... tươi non

Như em tóc xõa ngày còn thương anh

Ô kìa, Mường Nhé trong lành!

Thiên nhiên gợi cảm mong manh áo chiều

 

Mường Phăng hoa nở vườn yêu

Anh đào khoe sắc ai dìu ai đi

Điện Biên năm tháng khắc ghi

Thịt trâu gác bếp còn gì ngon hơn?

 

Bánh dày, gạo tám...vuông tròn

Hoa ban, rau ngọt... mùi thơm dậy lòng

Điện Biên nắng ấm giọt trong

Thương em chín đợi, mười mong âm thầm.