Top 20 trích dẫn đặc sắc nhất trong các tác phẩm của nhà văn Haruki Murakami

  • 1,282 views
Top Share

04-09-2022 ATP

Haruki Murakami là một nhà văn nổi tiếng người Nhật Bản, ông sinh năm 1949 tại Kyoto nhưng lớn lên ở tỉnh Hyogo. Tiểu thuyết “Lắng nghe gió hát” là tác phẩm đầu tiên của ông phát hành vào năm 1979, nhận được sự thành công và đón nhận của khán giả ông bắt đầu sự nghiệp văn học của mình và tiếp tục cho ra hàng loạt những tác phẩm xuất sắc. Tên tuổi của ông vang danh khắp Nhật Bản và thế giới với những tiểu thuyết như Rừng Na Uy, Biên niên ký chim vặn dây cốt, Người tình Sputnik, … Haruki Murakami cũng giành được nhiều giải thưởng và được các nhà phê bình đánh giá cao. Sau đây, mình sẽ điểm lại top những trích dẫn hay nhất của nhà văn Haruki Murakami, mọi người cùng xem nhé.

11

Haruki Murakami - Trích dẫn 11

Vote
0%
Haruki Murakami - Trích dẫn 11

Bất kì ai đang yêu đều tìm cái phần thiếu hụt của bản ngã mình. Cho nên họ cảm thấy buồn khi nghĩ đến người mình yêu. Giống như khi ta bước vào một căn phòng đầy kỷ niệm thân thương mà đã bao lâu ta không trở lại

Kafka bên bờ biển

12

Haruki Murakami - Trích dẫn 12

Vote
0%
Haruki Murakami - Trích dẫn 12

Đời thật chẳng công bằng, là điều tôi vẫn nghĩ, một số người phải làm đủ mọi cách mà không bao giờ đạt được cái mình mong muốn, trong khi những người khác thì lại có được nó mà chẳng tốn tí hơi sức nào…

Tôi nói gì khi nói về chạy bộ

13

Haruki Murakami - Trích dẫn 13

Vote
0%
Haruki Murakami - Trích dẫn 13

Đích cuộc đua chỉ là cái mốc tạm thời không có ý nghĩa gì nhiều. Cũng hết như đời sống của chúng ta. Một điểm kết thúc chẳng qua là được dựng lên như một ẩn dụ gián tiếp cho bản chất trôi chảy của sự tồn tại.

Tôi nói gì khi nói về chạy bộ

14

Haruki Murakami - Trích dẫn 14

Vote
0%
Haruki Murakami - Trích dẫn 14

Hai con người có thể ngủ cùng một giường, nhưng khi nhắm mắt, họ lại cô đơn.

Xứ sở diệu kỳ tàn bạo và chốn tận cùng thế giới

15

Haruki Murakami - Trích dẫn 15

Vote
100%
Haruki Murakami - Trích dẫn 15

Thỉnh thoảng tôi vẫn thấy cô đơn đến nhói lòng. Ngay cả nước tôi uống, không khí tôi thở dường như cũng tua tủa những chiếc kim dài, bén ngót. Những trang sách trên tay tôi lấp lánh ánh kim loại đầy đe dọa như những lưỡi dao lam. Lúc 4 giờ sáng, chung quanh lặng tờ đến độ tôi như nghe thấy tiếng nỗi cô đơn đâm rễ vào thân tôi mỗi lúc một sâu.

Biên niên ký chim vặn dây cót