Top 21 bài văn kể về ước mơ của em hay nhất dành cho học sinh lớp 4

  • 870 views
  • 3 likes
Top Share

04-08-2023 Toàn Trần

Chắc hẳn từ khi còn là một đứa trẻ ai cũng có cho mình một ước mơ. Đó có thể là một điều thật lớn lao như trở thành siêu anh hùng, người hùng vĩ đại hay những nhà khoa học tài ba trong tương lai nhưng cũng có những mơ ước thật nhỏ bé, đời thường. Dù là ước mơ gì đi chăng nữa thì tất cả đều đáng được trân trọng bởi những điều ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn những đứa trẻ để chúng có niềm tin vào một tương lai tươi sáng. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng nhau tham khảo qua top những bài văn kể về ước mơ của em hay nhất dành cho học sinh lớp 4 nhé!

16

Bài mẫu số 16

Vote
0%
Bài mẫu số 16

Ai cũng có ước mơ cho riêng mình. Biết ước mơ là một điều thật hạnh phúc. Nhưng theo đuổi ước mơ để nó trở thành hiện thực còn đáng trân trọng hơn. Tôi cũng có ước mơ cho riêng mình: ước mơ trở thành ca sĩ. Có lẽ niềm đam mê ấy trong tôi chẳng bao giờ tắt.

Từ khi còn nhỏ,tôi đã được xem trên vô tuyến rất nhiều những chương trình văn nghệ. Tôi cảm thấy thật thích thú khi nghĩ đến việc được đứng trên sân khấu. Đó là một nơi rộng rãi, tuyệt đẹp khi được trang trí hoa văn, màu sắc, rực rỡ những ánh đèn pha màu làm nổi bật lên người biểu diễn. Họ được khoác trên mình những bộ cánh lộng lẫy, đẹp đẽ. Tiếng ca của họ ngân lên, lúc trầm, lúc bổng làm cho mọi người phải lặng yên lắng nghe, ngước nhìn và dành tặng họ những tràng pháo tay tán thưởng. Chính khoảnh khắc ấy khiến tôi lần đầu tiên mơ ước về nghề ca sĩ.

Sau này, khi lớn hơn, tôi hiểu rõ hơn về nghề này. Như bao nghề khác, nó chẳng hào nhoáng như tôi đã từng nghĩ. Người ca sĩ cũng phải làm việc vất vả, cực nhọc, luyện tập ngày đêm và phải được mọi người ủng hộ mới có được chỗ đứng trong lòng khán giả. Từng phút, từng giây trên sân khấu, họ đem tiếng hát của mình mang lại niềm vui cho mọi người. Dù khó khăn, vất vả nhưng càng biết thêm về nghề này, tôi càng yêu nó hơn. Tôi yêu nghề không bởi vì nó nổi tiếng, nhiều tiền, sang trọng mà là vì tôi thích được cất giọng lên góp vui cho cuộc sống. Và rồi khán giả sẽ lắng nghe và theo dõi tôi. Mỗi khi nghĩ đến đó, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Ước mơ của tôi tuy khó thực hiện nhưng môi trường học tập này luôn tạo điều kiện cho tôi. Mỗi tuần tôi đều đi sinh hoạt câu lạc bộ Âm nhạc và được các thầy cô chỉ bảo nhẹ nhàng, tận tình từng nốt nhạc, khúc hát. Đó như một cái đà giúp tôi thực hiện ước mơ này. Bên cạnh đó, tôi còn có gia đình, thầy cô động viên. Tập hát là một môn văn thể mỹ, vì thế nó sẽ chiếm một phần thời gian học tập của tôi. Nhưng bố mẹ vẫn ủng hộ tôi. Khi tôi đi biểu diễn, bố mẹ đi cùng và xem tôi diễn. Những lúc ấy, tôi thấy ấm áp vô cùng. Tôi không còn run nữa, mà tự tin hơn hẳn. Cả cô giáo tôi cũng vậy. Tuy đi văn nghệ sẽ làm gián đoạn đến các tiết học chính khóa. Vậy mà cô lại tin tưởng tôi có thể hoàn thành tốt cả hai công việc và sẵn sàng để tôi tham gia tập luyện. Tôi có cảm giác, niềm đam mê ấy không chỉ của riêng tôi, mà còn là của người thân tôi nữa vậy.

Có đôi lúc, tôi mường tượng đến khi ước mơ của tôi đã trở thành sự thật. Và ngay thời điểm này, ở chính sân khấu của ngôi trường Trần Văn Ơn đây, tôi biểu diễn phục vụ các bạn. Nhìn xuống, tôi thấy gương mặt các bạn rạng rỡ, tươi tắn, thích thú vô cùng. Dường như những mệt mỏi, căng thẳng trong học tập của các bạn biến mất. Và rồi khi lớn, đứng trên một sân khấu hoành tráng, tôi sẽ đem tiếng hát của mình xua tan đi những bộn bề, phiền muộn hằng ngày của những người luôn đầu tắt mặt tối, hết lòng vì công việc và giờ họ được thư giãn. Tiếng hát đó sẽ không chỉ mang đến cho những thành phố nhộn nhịp, sáng rực ánh đèn sân khấu, mà còn là vùng hải đảo xa xôi, miền núi hẻo lánh, hiểm trở, để giúp người dân nơi đây thêm lạc quan, vui vẻ hơn trong công việc. Tôi sung sướng làm sao khi được dùng tài năng của mình giúp ích cho đời.

Trên con đường thực hiện ước mơ, tôi sẽ còn gặp nhiều trở ngại. Nhưng tôi tin chắc, bố mẹ, thầy cô và bạn bè luôn luôn ở bên giúp đỡ tôi. Và tôi sẽ tiếp tục phấn đấu, rèn luyện để một ngày không xa, ước mơ của tôi sẽ trở thành hiện thực hay dù chỉ là một thành công nho nhỏ.

Tôi nghĩ rằng, không chỉ riêng tôi, mà cả bạn và tất cả mọi người đều có những ước mơ thật cao đẹp cho riêng mình. Hãy nung nấu, theo đuổi ước mơ đến cùng, rồi bạn sẽ thành công. Thành công không phải là một ngôi sao sáng rực trên bầu trời, mà là khi bạn đặt niềm tin và nỗ lực hết mình vào việc đó, tức là bạn đã thành công.

17

Bài mẫu số 17

Vote
0%
Bài mẫu số 17

Ai trong mỗi chúng ta chẳng có một ước mơ, và tôi cũng vậy! Ước mơ của tôi là được trở thành một nghệ sĩ chơi Piano tài năng.

Từ khi sinh ra, mẹ tôi đã nói tôi có năng khiếu nghe và cảm thụ âm nhạc. Mỗi khi mẹ tối mở lên một bản nhạc là tôi liền hưởng ứng với nó. Nhạc sôi động thì tôi sẽ nhún nhảy, vui tươi, hứng khởi. Nhạc buồn, trầm, nhẹ nhàng thì tôi sẽ im lặng lắng nghe. Có lẽ vì thế mà mẹ đã nhận ra được tố chất âm nhạc trong tôi và giúp tôi bồi dưỡng, phát triển nó. Năm lớp 1, mẹ đã đăng kí cho tôi tham gia lớp học thanh nhạc. Hình như tối chỉ hợp với việc cảm thụ âm nhạc thôi vì dù có được luyện thanh, giọng hát của tối cũng không mang được chất riêng. Sau đó, mẹ tôi đã quyết định chuyển tôi đến lớp học đàn Piano.

Kể từ đây, tôi mải mê cảm thụ âm nhạc, âm nhạc từ đối tay là lướt trên phím đàn của mình. Ban đầu, đôi tay tôi còn chậm chạp, cứng cáp không thể di chuyển chuyên nghiệp trên các nốt thanh. Thế nhưng, niềm đam mê và sự ham thích ở tôi đã thúc đẩy tôi cố gắng luyện tập. Từ một đứa trẻ vụng về, tôi đã thành công đệm hết cả bản nhạc mà thầy có giao cho. Dần dần, một bản rồi đến hai bản... tôi đã không khó để chính phục hết các nốt đàn khó. Đôi bàn tay của tôi ngày càng điêu luyện hơn, thành thạo hơn. Tôi cảm thấy bản thân mình thực sự đang đi đúng con đường của mình rồi. Và nỗ lực hơn nữa, tôi sẽ đạt đến đỉnh vinh quang.

Mẹ đã đăng ký cho tôi tham gia rất nhiều kì thi. Những bài được tôi chọn biểu diễn hôm đó đều là các tác phẩm khó. Không hề chủ quan, tôi luyện tập hết sức mình và kết thúc nó với tràng pháo tay giòn giã và những bó hoa tươi thắm của mọi người. Thực sự những lúc đứng trên bục nhận giải đầy ánh sáng huy hoàng, tôi luôn thầm cảm ơn mẹ bởi mẹ là người luôn ủng hộ và dõi theo mỗi bước chân tôi. Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì mẹ mãi mãi là hậu phương vững chắc tiếp sức cho tôi. Bởi thế mà trong buổi sinh nhật mẹ, tôi đã đàn tặng mẹ một bài nhạc. Lời nhạc đã thay lời cảm ơn của tôi dành cho mẹ. Giọt nước mắt mẹ lần khi ôm chầm lấy tôi cũng chính là khoảnh khắc tôi ghi nhớ để tạo động lực phấn đấu trở thành một nghệ Piano tài năng.

Tôi đã sắp chạm đến ước mơ của mình! Tôi sẽ cố gắng không ngừng để có thể trở thành nghệ sĩ đàn Piano nổi tiếng thế giới. Còn các bạn đã làm gì để theo đuổi ước mơ?

18

Bài mẫu số 18

Vote
0%
Bài mẫu số 18

Ước mơ của bạn là gì ? Một ca sĩ nổi tiếng với những bản hit đình đám, một giáo viên truyền đạt kiến thức cho học sinh,..? Đối với tôi, ước mơ đó chính là trở thành một nữ luật sư giỏi.

Tại sao tôi lại có ước mơ trở thành luật sư ư ? Đơn giản lắm, ý tưởng ước mơ của tôi được hình thành khi tôi xem bộ phim " Điều kì diệu ở phòng giam số 7". Bộ phim kể về một người cha có vấn đề về não bộ, bị một viên cảnh sát nhà giàu vu oan cho tội giết con gái ông ta. Tất cả các luật sư đã bị ông ta thao túng, không ai chịu giúp đỡ người cha tội nghiệp. Ông bị kết án tử hình và người con gái bé nhỏ sau nhiều năm đã trở thành chính luật sư xét xử lại vụ án năm đó. Dù người cha đã ra đi mãi mãi nhưng mà sự trong sạch của ông cần được trả lại. Bộ phim có cái kết mở để lại cho tôi rất nhiều suy ngẫm, Già như có một vị luật sư giỏi, công tâm, liêm chính ở đô thị người cha sẽ không phải chết. Giả như, có một vị luật sư giỏi ở đó chịu vạch trần bộ mặt tàn ác của viên cảnh sát kia, thì đầu xảy ra một sự oan ức như vậy.

Tôi đã nung nấu ước mơ trở thành luật sư từ đó. Tôi luôn lấy đó là cảm hứng, là động lực để mình cố gắng và phấn đấu. Tôi đã chứng kiến quá nhiều sự oan ức trong cuộc sống. Chỉ vì một chút lợi nhuận mà nhiều luật sư đã bán rẻ lương tâm nghề nghiệp và chính nhân cách của minh. Cũng vì không quyền, không tiền, không thể mà những người nghèo khổ luôn bị oan ức trong các vụ kiện cáo vô lý. Những người luật sư ấy đã cướp hết quyền lợi làm người của họ. Chẳng phải là luật sư là phải công ty liên minh, chẳng phải là luật sư là sẽ đòi lại quyền lợi cho những người thiệt thời hay sao ? Ước mơ trở thành nữ luật sư tài giỏi trong tôi vì thế mà càng được nung nấu mãnh liệt.

Mẹ tôi là một giáo viên. Mẹ đã mong tôi có thể theo nghề của mẹ. Thế nhưng tôi lại từ chối, khăng khăng theo đuổi ước mơ trở thành nữ luật sư tài giỏi của mình. Ban đầu, mẹ phản đối quyết liệt, nhưng sau này, chứng kiến sự cố gắng cũng như tinh yêu, sự nhiệt huyết với ước mơ này, mẹ tôi đã chấp nhận. Mẹ giờ chính là hậu phương vững chắc của tôi, luôn tạo mọi điều kiện thuận lợi cho tôi theo đuổi đam mê của mình,

Tôi sẽ cố gắng học tập và trau dồi bản thân thật tốt để sau này có thể trở thành một nữ luật sư tốt có ích cho xã hội. Ước mơ của tôi hoàn toàn chính đáng và tối hoàn toàn có thể làm được điều đó.

19

Bài mẫu số 19

Vote
0%
Bài mẫu số 19

Từ nhỏ, em thường nghe được câu hỏi “Ước mơ của em là gì?”. Lúc ấy, em rất băn khoăn, không thể trả lời được. Nhưng từ bây giờ, em đã xác định được ước mơ của mình rồi. Đó chính là trở thành một người lính cứu hỏa.

Ước mơ ấy bắt nguồn từ một sự việc mà em được tận mắt chứng kiến vào mấy ngày hôm trước. Khi ấy, đêm đã khuya và mọi người đang chìm trong giấc ngủ say. Bỗng một tiếng nổ vang lên, sau đó là khói bốc lên, lửa cháy hừng hực từ một chung cư mini ở cuối ngõ. Đám cháy diễn ra nhanh quá, người ở bên trong không thoát ra kịp, nguy hiểm vô cùng. Trong tình huống ấy, các chú lính cứu hỏa xuất hiện như những người anh hùng. Họ dập lửa bằng vòi phun, rồi bất chấp nguy hiểm, lao vào bên trong để cứu người. Thật may mắn, là ai cũng được bình an đưa ra khỏi biển lửa. Nhìn bóng lưng vững chãi, khuôn mặt lấm lem tro lửa của các chú, em cảm thấy như mình cũng vừa được truyền một ngọn lửa cháy hừng hực vậy. Em cũng muốn được như các chú ấy, dũng cảm giải cứu những con người gặp nguy hiểm do cháy nổ.

Từ hôm ấy, em nuôi cho mình một ước mơ được trở thành người lính cứu hỏa. Để đạt được ước mơ ấy, em sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ và rèn luyện năng nổ mỗi ngày.

20

Bài mẫu số 20

Vote
100%
Bài mẫu số 20

Quê em ở miền Trung nắng gió, khô cằn. Mùa hè đến, thời tiết nắng nóng kéo dài khiến cuộc sống của con người vô cùng bất tiện. Đến mùa bão, mưa lũ liên tiếp lại khiến cho đường lối, thuộc đồng ngập lụt. Vì thế nên em ước gì có thể tạo ra một chiếc máy điều khiển thời tiết.

Trước mày điều khiển thời tiết của em có thể tùy theo tình hình năng, mưa, gió bão mà điều chỉnh sao cho hợp lý. Giả dụ, nếu trời nắng nóng kéo dài, gây ảnh hưởng tới sức khỏe, khiến cho cây cối khô cằn, khát nước, chiếc máy sẽ tự động tỏa ra hơi nước ngưng tụ lên trên mây để tạo thành những cơn mưa làm mát mặt đất. Khi mùa bão lũ về, chiếc máy sẽ báo động cho người dân, đồng thời làm suy yếu những cơn bão, không cho chúng phá hủy làng mạc, ruộng vườn. Nếu có chiếc máy như vậy, các bác nông dân sẽ không còn phải lo đồng lúa ngập trong biển nước, trâu bò cũng không chết chìm vì cơn lũ. Trẻ em sẽ được đến trường đều đặn, cuộc sống của người dân trở nên dễ dàng, ấm no.

Em mong một nhà khoa học tài giỏi nào đó sẽ sớm phát minh ra chiếc máy này để giúp cuộc sống của con người không còn phục thuộc quá nhiều vào thiên nhiên.