Top 30 bài thơ hay nhất về tỉnh Quảng Trị
- 4,470 views
Làng cổ Bích La 500 tuổi, chợ phiên Cam Lộ tuổi đời 5 thế kỉ hay bãi biển Cửa Tùng luôn được nhắc đến trong các tác phẩm văn học của Việt Nam...Những địa danh đó, chắc hẳn các bạn cũng đã biết được địa điểm mà những nơi đó gắn bó, đó chính là tỉnh Quảng Trị. Là một tỉnh ven biển nằm ở miền Trung đầy nắng gió ở khu vực Bắc Trung Bộ, nơi đây luôn phải chịu khí hậu mưa nắng liên miên, chịu hậu quả nặng nề của gió tây nam khô nóng, bão, mưa lớn, khí hậu biến động mạnh, thời tiết diễn biến thất thường, vì vậy không ít người dân nơi đây gặp khó khăn trong sản xuất và đời sống. Sống trong môi trường như vậy, người dân nơi đây luôn mạnh mẽ ẩn sau vẻ ngoài có phần thân thiện và nhu mì ấy, họ sẵn sàng sống với bão lũ nơi đây mỗi khi vào mùa. Với địa hình đa dạng, tỉnh thành này cũng sở hữu cho mình nhiều danh lam thắng cảnh khác nhau, tạo nên vẻ đẹp muôn màu mỗi khi du khách đến nơi đây. Để biết xem Quảng Trị đẹp như thế nào qua các tác phẩm văn học, các bạn hãy cùng mình đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Quảng Trị dưới đây nhé.
16
Quảng Trị quê em - Nguyên Đỗ

Quảng Trị quê em có những gì
Đường làng chen chúc dãy hoa quỳ
Hoa vàng mấy cánh gieo thương nhớ
Thị xã u buồn buổi em đi
Quảng Trị quê em mọc lắm xoan
Hoa xoan tim tím tuổi đang tròn
Cho em mắt biếc thêm mơ mộng
Ánh nắng nhẹ rơi buổi hoàng hôn
Quảng Trị quê em lắm gió lào
Những bờ cát trắng rặng phi lao
Chiều ra nghịch nước tìm sò ốc
Nghe gió lùa sang những ước ao
Quảng Trị quê em nhớ lắm cơ
Ba me còn đó, ngóng trông chờ
Bà con thân thuộc, bao nhiêu kẻ
Đường phố trường xưa kể hết mô
Nhớ răng nhớ lạ nhớ như ri
Quảng Trị quê em đẹp nhất nhì
Quê mẹ quê cha từ thưở nớ
Thầy ơi, nhớ quá, biết làm chi
Em cứ an lòng học giỏi nha
Mai kia trở lại ghé quê nhà
Chuyên viên du lịch và văn hóa
Kể chuyện quê hương đất nước ta.
17
Quảng Trị của tôi - Mưaphốnúi

Tôi còn nhớ cơn lũ về cuồn cuộn
Cuốn trôi đi bao mái nếp nhà tranh
Đường phố dài con nước ngập mênh mông
Mưa rã rích vẫn rơi trên mái ngói
Tôi vẫn nhớ Mạ ngồi bên bếp lửa
Mắt lo âu khắc khoải bước tương lai
Tôi đâu biết trong hồn Cha tê tái
Nhìn đàn con không biết chuyện ngày mai
Rồi một sớm mùa đông thêm buốt giá
Nơi ga buồn làm nên cuộc phân ly
Nội già lắm ôm lấy Cha mà khóc
Môi run run mắt lệ đã hoen mi
Chú tôi nắm bàn tay tôi bé nhỏ
Thâm dặn dò con nhé hãy nên thân
Thím tôi buồn đôi mắt rưng rưng đỏ
Nhìn tàu đi theo bóng khuất xa dần
Dòng Thạch Hãn mưa buồn bay lất phất
Bãi Nhan Biều ôm cổ mộ hoang liêu
Chùa Sắc Tứ theo Nội đi lễ phật
Giờ đã xa hoàng hôn phủ bóng chiều
Đường Quang Trung tuổi thơ tôi đi học
Thím yêu thương may áo trắng học trò
Chú nghiêm nghị chăm lo và bảo bọc
Công ơn người ghi dấu mãi trong lòng
Các em tôi như một bầy chim hót
Trong lồng son ríu rít quên tháng ngày
Trần Hưng Đạo phố xưa bao mật ngọt
Đành bỏ đi mang theo tuổi thơ ngây
Nơi xứ lạ chim chia bầy tan tác
Bao nhiêu năm đã ngơ ngác tìm nhau
Tin chú mất lòng tôi đau quặn thắt
Nợ áo cơm không thấy mặt sau cùng
Tôi đã đi gót chân mòn viễn xứ
Màu khế xưa hoa tím rụng bên sông
Buồn rơi theo bước chân người cô lữ
Trở về đây ôm thương nhớ ngập lòng …
18
Hương Quảng Trị - Hồng Dương

Mời bạn đến quê tôi Quảng Trị !
Mưa phùn giăng mộng mị heo may
Đường quê nâng đỡ chân gầy
Gió lao xao hát vẫy tay đón chào !
Đây Dốc Miếu, Đông Hà, Cam Lộ
Đất Hiền Lương máu đổ một thời
Gio Linh, Cửa Việt bom rơi
Cồn Tiên, Lao Bảo tơi bời đạn bay.
Chỉ có gió rung lay mái tóc
Chiều chiều về mẹ khóc thương con
Tình sâu nghĩa nặng sắt son
Nghĩa trang liệt sỹ mỏi mòn trăm năm…
Đâu đó tiếng ho khan của bố
Mắt đục mờ đến giỗ hồn ai
Bạc phơ mái tóc mờ phai
Mặn môi khóe mắt ướt dài má nhăn !
Thành Cổ lặng chít khăn vô hạn
Con đường đi Thạch Hãn sóng bờ
Hương nhang khói đọng bóng mờ
Nghe như tiếng gọi đôi bờ tình sâu…
Mảnh đất ấy cắt nhau giới tuyến
Hai nghĩa trang lưu luyến hai đầu
Linh hồn lẫn khuất nơi đâu ?
Cho yêu thương mãi bền lâu vĩnh hằng…
Đất Quảng Trị mưa hằng nắng xạm
Buốt vai gầy khổ lắm ai ơi !
Mùa đông rét mướt mưa rơi
Xuân sang hè tới nắng tơi bời hồn
Gió Lào thổi hơi nồng cháy nóng
Nắng khô cong nắng bỏng con đường
Nước khô cỏ chết con mương
Lòng khô hồn lặng tơ vương buốt sầu…
Cũng đẹp lắm biển sâu Cửa Việt
Hát mộng mơ sử viết Cửa Tùng
Quảng Trị biết mấy oai hùng !
Hai đầu Tổ Quốc lòng trung vẹn toàn
Ngày xưa đó binh đoàn trùng điệp
Tuyến lửa đầu tiêu diệt thù chung
Để cho điệp điệp trùng trùng
Cờ bay giải phóng lay bung biển trời
Trời mưa ướt lạnh ơi mắt biếc!
Mắt em buồn trôi tiếc tuổi xưa…
Kỷ niệm nói mấy cho vừa
Sử sanh đọng mãi tiễn đưa mắt buồn…
Trời Quảng Trị chưa nguôi mất mát!
Bụi thời gian xé nát vai người
Mùi xưa nay vẫn chưa nguôi
Quơ tay chạm phải máu tươi vẫn còn
Tới Quảng Trị xin cho nhè nhẹ !
Động hồn đau lặng lẽ nơi này
Cho vơi nỗi buốt thắng ngày
Vô Danh thầm lặng nơi đây rất nhiều !
Bỗng ai đó nghe điều chưa nói
Quảng Trị thơm khắp mọi nơi nơi
Hương bay lồng tiếng à ơi !
Đêm đêm vọng lại mời Vô Danh về…
Quảng trị mãi là quê anh đó
Đơn giản thôi nhưng tỏ tâm tình
Tháng ngày khách viếng tâm linh
Quê tôi nỗi nhớ trung trinh đượm lòng…
19
Chẳng có gì kì lạ đâu em - Song Hiếu

Chẳng có gì kì lạ đâu em
Quảng Trị quê anh như bao miền quê khác
Đất linh thiêng bởi trộn hòa với máu
Những cuộc chiến tranh bom xới, đạn cày
Bến Hải xanh xuôi về biển hiền hòa
Ai nỡ cắt sông, chia đôi dòng nước
Hơn hai mươi năm Hiền Lương hai nửa
Để bên bồi, bên lở cách xa
Mẹ mong con, con chưa thấy mặt cha
Vợ nhớ chồng hơi quen chưa đủ
Chập chờn mơ cả trong giấc ngủ
Ngày anh đi tóc vẫn còn xanh
Vĩnh Linh tuyến đầu luỹ thép đứng canh
Cồn Cỏ pháo đài hiên ngang giữ biển
Vịnh Mốc hầm sâu nghe đất chuyển
Tiếng trẻ khóc, cười át tiếng đạn bom
Cửa Việt, Làng Vây, Đường 9, Khe Sanh
Dốc Miếu, Cồn Tiên hàng rào điện tử
Lưng eo thắt chịu trăm ngàn độ lửa
Ý chí con người mạnh hơn cả thép gang
81 ngày đêm Thành Cổ kiên gan.
Sắt thép chảy, bùn sôi chan máu đỏ
Thạch Hãn ơi! chở bao nhiêu cho đủ
Những linh hồn bất tử với non sông
Chẳng có gì kì lạ đâu em.
Khi lịch sử chọn nơi đây làm phép thử.
Đất hiền lành hóa thành đất dữ
Của kẻ xâm lăng gieo rắc khổ đau.
Mời em về Quảng Trị hôm nay
Đã qua hết những ngày gian khó
Chiến tranh lùi xa, rực màu cờ đỏ
Quê hương yên bình, người hồn hậu, nghĩa nhân
Thắp nén tâm nhang lên bia mộ Trường Sơn
Đường 9, Cổ Thành những ngày tháng bảy
Những địa danh vang lừng một thưở
Nghe từ đất sâu tiếng của cha, anh
Ghé Cửa Tùng, Cửa Việt biển biếc xanh
Nghe sóng vỗ thì thầm bờ cát trắng
Bình minh thức quê ta đầy nắng
Lòng tự hào về Quảng Trị đất linh thiêng
20
Mai em về Quảng Trị - Lệnh Hồ Công Tử

Mai em về Quảng Trị.
mẹ ta xưa giờ mắt hóa chân chim.
ba mươi năm tóc ngoại đã phai rồi.
lòng đau đáu vọng về nơi cố thổ.
Mai em về Quảng trị.
trời Gio Linh ta nhớ gió Nam Lào.
nghe mẹ hát ví dầu con nước lụt.
mắt cha buồn lo giáp hạt mùa sau.
Mai em về Quảng Trị.
cổ thành ơi còn đó uy nghiêm.
làng ta đó bên sông Bồ hiu hắt.
vạt nắng trưa hè nhoi nhói triền đê.
Mai người về Quảng Trị.
nhớ ghé giùm ta Ái Tử, Khe Sanh.
đây La Vang dấu đạn vẫn chưa nhòa.
Đại lộ kinh hoàng. Mùa hè đỏ lửa.
Cha bồng con qua bom đạn cầu Dài.
Mai em về xứ mạ.
mùa sim non tím mãi rú Thầy.
mà rưng rưng nỗi lòng con xa xứ.
đến bao giờ được thấy lũy tre quê.
Phù hợp với bạn
23-07-2025 Roxana.Trần
07-07-2025 Chè
07-07-2025 Chè
07-07-2025 Chè
07-07-2025 Chè