Top 50 bài văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất giúp học sinh trau dồi cách hành văn
- 2,396 views
- 1 likes
Đề văn, bài văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất là cái khuôn sẵn có bổ trợ học sinh khối 12 trong việc tinh chỉnh lối viết văn, hành văn, thi cử lẫn tham dự những cuộc thi có dính đến văn chương khác nhau. Văn mẫu lớp 12 phải đạt tới độ giúp học sinh thông suốt, trình bày câu cú chỉn chu, lời lẽ liền mạch, bám sâu và sát vấn đề đưa ra. Văn mẫu lớp 12 trọng yếu xoay vần quanh dạng nghị luận (văn học / xã hội), phân tích rốt ráo một khía cạnh nào đó, đưa nhiều dẫn chứng hay để học sinh 12 ngấm nhuần trọn vẹn. Dưới đây topshare xin gửi tới bài viết top bài văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất đủ sức làm tài liệu trên hành trình học văn của các em. Xem ngay nhé!
46
Văn mẫu lớp 12 nghị luận về vấn đề bạo lực học đường

Trong những năm gần đây nạn Bạo lực học đường là một vấn nạn lớn, làm đau đầu các nhà quản lí giáo dục và các cơ quan chức năng có thẩm quyền. Gây bức xúc và gây tâm lý hoang mang cho phụ huynh, thầy cô và học sinh. Vậy làm thế nào để giải quyết được tình trạng này.
Chỉ cần lên Google đánh cụm từ "Học sinh đánh nhau" thì chỉ cần (0,08 giây) thì kết quả google tìm kiếm là 3.140.000 cụm từ liên quan đến việc học sinh dùng bạo lực để giải quyết những khúc mắc. Đây là một con số thật khủng khiếp và đáng báo động. Hoặc chỉ cần vào Youtube bạn sẽ thấy những hình ảnh, những thước phim bạo lực do học sinh quay lại và tung lên mạng. Những thước phim quay cảnh đấm đá vô nhân tính của các cô cậu mang đồng phục học trò đang đấm đá, xé áo, lột quần, túm tóc gây ám ảnh cho người xem và nỗi đau về một thế hệ tuổi trẻ với những nhân cách đang bị băng hoại nghiêm trọng. Những nguyên nhân dẫn đến hành vi bạo lực thường là những hành vi do: học sinh cá biệt thành lập băng nhóm để ức hiếp bạn bè; do ảnh hưởng từ phim ảnh bạo lực; do ghen tị về thành tích học tập; do mâu thuẫn nhỏ trong bạn bè dẫn đến xích mích, nổi nóng thiếu kiềm chế; bên cạnh đó là những nguyên nhân cỏn con như "thích thì đánh cho nó chừa", "nhìn đểu".
Nguyên nhân của những vụ việc trên có thể do học sinh bị tiêm nhiễm từ lối cư xử của các đối tượng bên ngoài nhà trường, thậm chí là những người lớn trong gia đình. Nhiều học sinh có cha mẹ hoặc người thân là những người hành nghề tự do trong xã hội và có cách cư xử không đúng chuẩn mực. Chính những thói quen ứng xử hằng ngày của họ đã vô tình gieo trong đầu các em những suy nghĩ không tốt, dẫn đến việc các em có lối cư xử, hành xử không hay trong nhà trường với bạn bè.Bạo lực học đường để lại những hậu quả nghiêm trọng, khó lường:Gây tổn thương và gây dư chấn về tinh thần và thể xác: học sinh bị bạn bè đánh đập rồi bị quay phim tung lên mạng sẽ dễ bị chấn thương tâm lí, sốc về tinh thần, cảm thấy quê với bạn bè, xấu hổ với mọi người xung quanh. Đau lòng hơn nữa khi mà những học sinh bị đánh, thầy cô giáo bị hành hung không phải xây xát nhẹ mà phải nằm viện với di chứng về tổn thương thể xác. Bị gãy tay chân, bị chấn thương sọ não. Thậm chí bị hoảng loạn, bị thần kinh, bỏ học, bỏ dạy.
Giải pháp nào cho Bạo lực học đường? Có Bốn giải pháp cấp thiết xóa bạo lực học đường:Toàn xã hội cần phải củng cố, nâng cao chất lượng môi trường xã hội, văn minh tiến bộ. Cần có biện pháp quản lý, ngăn chặn và chế tài hiệu quả những hoạt động có tác hại đến môi trường văn hóa xã hội. Nghiêm cấm các game bạo lực.Quan tâm nâng cao văn hóa gia đình. Trong từng gia đình, người lớn phải làm gương, giao tiếp ứng xử đúng mực, mạnh dạn lên án và loại bỏ bạo lực ra khỏi đời sống gia đình.Xây dựng cơ chế phối hợp chặt chẽ ba môi trường giáo dục: gia đình – nhà trường – xã hội. Các cơ quan báo chí phải quan tâm thỏa đáng đối với lĩnh vực văn hóa, đạo đức và chấp hành luật pháp của mọi người dân.Xã hội và ngành giáo dục cần xác định rõ lại vai trò, vị trí của người thầy, quyền hạn và trách nhiệm trong nhiệm vụ giáo dục đạo đức học sinh. Người thầy và nhà trường phải được bảo vệ danh dự và có đủ cơ chế để răn đe học sinh.Nhà trường cần phát huy trách nhiệm đội ngũ giáo viên chủ nhiệm trong việc kịp thời nắm bắt tâm tư, nguyện vọng của từng cá nhân học sinh.Tình thương, trách nhiệm là phương thuốc hiệu nghiệm nhất ngăn chặn bạo lực học đường.
Theo bản thân tôi: Học sinh cần nghiêm túc kiểm điểm lại bản thân, biết kiềm chế được, biết nhận lỗi khi mình làm sai và biết vị tha khi bạn nhận ra lỗi lầm.Với học sinh cá biệt, cần có sự quan tâm của gia đình - nhà trường - xã hội. Nếu tiếp tục vi phạm cần xử lý nghiêm bằng cách cho đi cải tạo, giáo dục nhân cách. Vì một môi trường học đường lành mạnh, Học sinh "HÃY NÓI KHÔNG VỚI BẠO LỰC HỌC ĐƯỜNG". Mỗi người lớn trong gia đình phải là tấm gương lớn cho con em noi theo.
47
Văn mẫu lớp 12 nghị luận sự ham muốn vô độ về tiền bạc sẽ đẩy con người vào chỗ sa đọa

Sống trong xã hội hiện đại, cùng với đó là sự lên ngôi của nền công nghiệp 4.0, tiền bạc là một loại hàng hóa đặc biệt mà con người có thể nói là tìm mọi cách để có được thật nhiều. Rất nhiều người vẫn nói vui rằng: “Những thứ gì không mua được bằng tiền thì sẽ mua được bằng rất nhiều tiền” hay “Có tiền chưa chắc đã hạnh phúc, nhưng không có tiền thì chắc chắn không hạnh phúc”. Mặc dù hơi phũ phàng và thực tế nhưng những câu nói ấy vẫn đúng, nhất là trong điều kiện xã hội ngày nay, nhịp sống ngày càng nhanh nhu cầu của con người ngày càng cao và càng được đáp ứng bằng các dịch vụ tốt hơn từng ngày. Chính điều ấy đã trở thành động lực lớn mạnh để thúc đẩy con người phấn đấu làm ra của cải tài sản, để khẳng định bản thân, để có cuộc sống hạnh phúc hơn, nhưng có một điều mà chúng ta cần phải suy nghĩ và băn khoăn đó là: “Sự ham muốn vô độ về tiền bạc sẽ đẩy con người vào chỗ sa đọa về tâm hồn”.
Vậy tiền là gì và tại sao mục tiêu sống của đại bộ phận con người chính là làm ra tiền? Có thể định nghĩa một cách đơn giản rằng tiền là thước đo vật chất trong xã hội loài người, chúng được quy ước và ban hành bởi nhà nước bằng những đạo luật quản lý vô cùng nghiêm ngặt để tránh hiện tượng lạm phát, rửa tiền,… Thực tế vào rất lâu trước đây con người vốn không sử dụng tiền mà họ trao đổi hàng hóa với nhau một cách ngang giá, ví dụ như nhà A chăn được dê, nhưng anh không thể ăn thịt dê mãi được, A muốn có cả gạo, thế là A đã đem con dê to nhất của mình sang nhà B, nhà B trồng rất nhiều lúa nhưng lại thiếu thịt. Hai người làm một cuộc trao đổi ngang giá một con dê đổi lấy nửa tạ gạo và ban đầu hai người rất ưng ý về cách trao đổi này. Thế nhưng sau một thời gian A cảm thấy mình bị thiệt, B cũng cảm thấy mình bị hố khi trao đổi như vậy, mâu thuẫn xảy ra, dẫn tới việc bắt buộc phải có một vật gì đó làm chuẩn mực thanh toán và tiền đã ra đời như thế. Càng về sau tiền càng trở nên quan trọng trong cuộc sống, khi đi đâu đó con người chỉ cần dắt túi một ít tiền là có thể thoải mái mua bán, chứ không cần phải mang vác quá nhiều vật phẩm. Dần dà dưới sự phát triển của thương mại, tiền trở thành vật ngang giá chung nắm vai trò quan trọng trong cuộc sống của con người và của cả nền kinh tế, đặc biệt sự phân hóa giàu nghèo ngày càng diễn ra mạnh mẽ, với sự đãi ngộ khác biệt, người có tiền có thể hưởng dụng các dịch vụ tốt hơn và ngược lại khiến cho con người càng ý thức được tầm quan trọng của tiền. Bởi suy cho cùng nhu cầu cấp thấp nhất của con người là ăn, mặc, ở nếu như có tiền là có thể thỏa mãn chưa kể đến các nhu cầu bậc cao hơn. Ngoài ra, tiền còn là minh chứng cho thành tựu của một con người, khiến con người trở nên tự tin và vui vẻ hơn, một nữ minh tinh Trung Quốc mới nổi dạo gần đây có phát biểu rằng: “Tôi thường bị sa sút tinh thần khi nghe những bình luận ác ý của antifan, thế nhưng mỗi lần như vậy tôi sẽ lấy sổ tiết kiệm ra và nhìn số dư trong đó là lập tức tôi lại có thể vui vẻ ngay”. Có thể nói rằng ngoài những do chính mà tôi vừa nêu ra thì còn có vô vàn những lý do khác để con người phấn đấu hết sức làm ra tiền bạc của cải trước là phục vụ bản thân, gia đình, sau nữa là phục vụ đất nước, phục vụ xã hội. Đặc biệt trong tình hình chính trị phức tạp như hiện nay, một dân số giàu, một đất nước có tiềm lực kinh tế vững mạnh vẫn có những ưu thế vượt trội hơn cả trong việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, quốc gia.
Suy nghĩ một cách thật tích cực thì phấn đấu, nỗ lực hết mình dùng tài năng của bản thân để tạo ra của cải vật chất, để trở nên có vị thế trong xã hội đó là một việc làm đúng đắn, là một con đường mà dường như người trẻ nào cũng hướng tới. Chúng ta đang chạy đua với thời gian với sự phát triển không ngừng nghỉ của xã hội dường như lối sống quá Phật hệ, vô dục vô cầu sẽ khiến chúng ta khó có thể tồn tại. Ít nhất chúng ta cũng phải có một mục tiêu, một lý tưởng để hướng tới, mà theo tôi thấy lý tưởng nào rồi cũng quay về phục vụ cuộc sống, mà phục vụ cuộc sống thì cần tiền bạc, của cải, bởi vậy nên Tennessee Williams đã nói một câu rất thú vị rằng: “Bạn có thể trẻ mà không có tiền nhưng bạn không thể già mà thiếu nó đâu”. Bạn biết đấy tổ chức nhân đạo cũng cần tiền để duy trì, tiền ấy có thể được chính phủ hỗ trợ hoặc được các nhà hảo tâm quyên góp, bạn có hai lựa chọn một là trở thành nhà quyên góp và hai là trở thành người nhận tiền quyên góp khi đã về già. Dù thế nào cuộc sống của bạn cũng sẽ liên quan đến tiền, vấn đề bạn chọn bản thân ở thế chủ động hay bị động mà thôi.
Và giờ đã đến lúc nói về mặt trái của đồng tiền, cha ông ta vẫn thường có câu nói “Được voi đòi tiên” để chỉ sự tham lam một cách quá đáng của con người trước những lợi ích có được, đặc biệt trong bài này tôi muốn nói đến lòng tham của con người với tiền bạc, sự ham muốn vô độ về tiền bạc đã khiến giá trị nhân cách của con người lâm vào sa đọa, thậm chí xuống đến âm vô cùng. Tôi nói có vẻ nghiêm trọng nhưng đó là sự thật, sức cám dỗ của tiền tài quá lớn, bởi nó giá trị của nó quá mức hấp dẫn, có tiền ta có một cuộc sống tốt hơn, ăn ngon mặc đẹp, dùng xa xỉ phẩm, được tôn trọng, được bợ đỡ nâng niu,… Thế nên đối với những người yếu lòng, tâm không đoan chính thì dễ đi vào cung đường tội lỗi hơn cả, họ bị tiền che mờ con mắt, mà bán rẻ lương tâm làm những việc thương thiên hại lý, mất hết nhân tính. Những vụ cướp của giết người man rợ, những vụ lừa đảo bạc tỷ, những vụ tham nhũng tới con số hàng nghìn tỷ toàn là tiền thuế mồ hôi nước mắt của nhân dân đã không ít lần là dư luận phải chao đảo. Kết quả của những con người bị đồng tiền che mắt chẳng bao giờ là tốt đẹp cả, không vào tù ra tội thì cũng bị tòa án lương tâm phán xét, nếu theo ý thức tâm linh thì còn có quả báo vẫn đang đợi họ. Tôi kể vụ gần đây nhất về một con người thông minh, nhạy bén trên thương trường nhưng tiếc rằng cái ham muốn kiếm tiền vô độ đã khiến anh ta đi lầm đường, Nguyễn Thái Luyện khởi nghiệp kinh doanh bất động sản từ năm 2016 với số vốn điều lệ 1 tỷ đồng cho công ty của mình, đến nay số vốn điều lệ mà anh ta đăng ký đã lên tới 5600 tỷ đồng khiến nhiều nhiều người phải nể sợ. Nhưng sự thực là gì, đó chẳng qua là một vụ siêu lừa, anh ta vì muốn kiếm bộn lời mà đem rao bán trắng trợn những “dự án ma” không hề có thực, để lừa đảo vô số người. Sự việc vỡ lở Luyện phải hầu tòa, với mức án chưa xác định, nhưng có lẽ bản án lương tâm đã có sẵn rồi, sự sa đọa về tâm hồn, mặt trái của đồng tiền đã biến một con người nhanh nhạy, thông minh thành một kẻ lừa đảo không hơn không kém tất cả chỉ bởi vì lòng tham.
Đó là một ví dụ, tôi lại nêu lên một thực trạng tiếp cũng là sự ham muốn vô độ về tiền bạc, nhưng nó ở khía cạnh cá nhân hơn, hiện nay một bộ phận giới trẻ dường như coi đồng tiền là tất cả, tiền quan trọng hơn tình thân, tình yêu, tình bạn, họ quay cuồng trong việc kiếm tiền và bỏ qua tất cả những giá trị tinh thần khác, dần đà con người bỗng trở nên lạnh lùng vô cảm, giống như chính cái mà họ đang theo đuổi – đồng tiền. Một người phụ nữ trẻ đẹp có thể sẵn sàng rời bỏ người yêu mình thật lòng lấy người đàn ông mà cô ta không yêu chỉ vì anh/ông ta lắm tiền, chỉ để thỏa mãn cái hư vinh sống trong nhung lụa mà không phải lao động vất vả. Tôi gọi vậy là bán tình yêu, có lẽ tâm hồn ấy cũng chẳng thiết tha đến những tình cảm chân thành nữa, tiền có thể mua được tất cả, bao gồm xúc cảm. Hoặc một người nông dân sẵn sàng tiêm những loại thuốc bảo vệ thực vật độc hại vào nông phẩm của mình cho chúng được tươi ngon, bắt mắt để đem đi bán cho những người khác nữa. Tôi gọi đó là hành vi bán rẻ lương tâm, là giết người một cách lặng lẽ, ai cũng có cuộc sống khốn khó vất vả, bạn kiếm tiền khó khăn, thì người khác cũng vậy, thế nhưng họ lại có thể sẵn sàng vì một vốn bốn lời mà làm ra những chuyện khó có thể chấp nhận thì tôi cho rằng đây là sự sa đọa nghiêm trọng trong nhân cách và tâm hồn.
Nhưng tôi nghĩ rằng phấn đấu để cho mình một cuộc sống tốt hơn là đúng, nhưng ít ra bạn cũng nên giữ lại cho mình một tâm hồn tươi đẹp, đừng để những cái tiêu cực của đồng tiền làm lạnh lẽo, sa đọa. Bạn hãy nhìn xem các tỉ phú nổi tiếng họ có khối tài sản hàng triệu đô, hàng nghìn tỷ đồng, họ có ham muốn làm giàu và phát triển tập đoàn một cách mãnh liệt, nhưng họ vẫn giữ cho mình một tâm hồn tốt đẹp và ngày càng sâu sắc. Họ bắt đầu hướng đến những mục tiêu cao cả hơn, vĩ mô hơn ví như tỉ phú Phạm Nhật Vượng cùng tập đoàn Vingroup với sứ mệnh: “Vì một cuộc sống tốt đẹp hơn cho người Việt”. Còn với thế hệ trẻ như chúng ta hãy cố gắng hết mình cho cuộc sống bằng những con đường đúng đắn, tiền kiếm bao nhiêu cũng không bao giờ là nhiều, quan trọng là bản thân chúng ta thấy đủ và cảm thấy hạnh phúc vì điều ấy. Hãy nhớ rằng: “Tiền là phương tiện của những người thông minh nhưng tiền là mục tiêu của những kẻ ngu ngốc”.
Cuối cùng, tôi muốn nói rằng tiền bạc có vẻ rất quan trọng nhưng những giá trị tinh thần khác cũng quan trọng không kém, đặc biệt là giá trị nội tại của bản thân. Vì tiền mà bất chấp tất cả là một hành vi ngu xuẩn, hãy nhớ rằng: “Tiền là phương tiện của những người thông minh nhưng tiền là mục tiêu của những kẻ ngu ngốc”.
48
Văn mẫu lớp 12 nghị luận về câu nói: Khó khăn hôm qua nhào nặn nên con người bạn hôm nay

"Ai chiến thắng mà không hề chiến bại
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần?"
(Trích "Dậy mà đi" - Tố Hữu)
Những câu thơ của nhà thơ Tố Hữu đã thể hiện sự đánh giá về vai trò của những thất bại trên con đường chinh phục thành công của con người. Bàn về vấn đề này, có ý kiến cho rằng: "Khó khăn hôm qua nhào nặn nên con người bạn hôm nay". Câu nói trên đã khẳng định vai trò của những khó khăn, thử thách đối với sự trưởng thành của con người.
Như chúng ta đã biết, "khó khăn" là khái niệm để chỉ những chông gai, bão giông mà con người cần trải qua và đối diện, "hôm qua" là cách nói hình ảnh để chỉ những sự việc đã diễn ra trong quá khứ. Như vậy, câu nói trên đã nhấn mạnh, khẳng định vai trò, ý nghĩa quyết định của những khó khăn, thử thách đối với hành trình trưởng thành cũng như cuộc sống của con người.
Thực tế cuộc sống đã chứng minh, sự trưởng thành của con người được hình thành, tôi luyện, nhào nặn trong những bão giông, thử thách của cuộc đời. Trong bức tranh cuộc sống phong phú, đa dạng, khó khăn, thử thách là yếu tố tất yếu xuất hiện trong đường đời của con người. Khi biết đối diện, vượt qua những chông gai, con người mới có thể mạnh mẽ chiến thắng bản thân và vươn tới sự trưởng thành. Câu chuyện về số phận của hai hạt giống trong cùng một mảnh vườn là minh chứng tiêu biểu thể hiện rõ điều này. Mặc dù được gieo trồng cạnh nhau trên cùng một mảnh đất nhưng: "Hạt thứ nhất tự tin vươn mầm, đón nhận ánh nắng ấm áp và trở thành cái cây mạnh. Hạt thứ hai rụt rè ngóc đầu dậy sau đó lại sợ sệt rúc sâu vào đất bởi nó lo rằng nắng gió dữ dội sẽ quật ngã cơ thể yếu ớt của mình. Rồi một ngày, có con gà vào vườn tìm mồi, vô tình mổ trúng hạt cây kia". Câu chuyện trên đã để lại bài học ý nghĩa sâu sắc về sự chiến thắng của nghị lực và ảnh hưởng quan trọng của những nỗ lực, cố gắng trong quá khứ đối với thành quả hiện tại. Như vậy, tương lai của con người hoàn toàn phụ thuộc vào ý chí, nghị lực chiến thắng nghịch cảnh và những khó khăn của ngày hôm qua. Để tồn tại, phát triển và khẳng định ý nghĩa tồn tại của bản thân, con người cần can đảm đương đầu với những khó khăn, thử thách với tinh thần kiên cường, bền bỉ. Câu chuyện về Nick Vujicic chính là minh chứng tiêu biểu thể hiện rõ điều này. Sinh ra trong nghịch cảnh khắc nghiệt nhưng với ý chí, nghị lực phi thường, chàng trai không hề có tay chân đã làm nên một "câu chuyện cổ tích giữa đời thường" về hành trình chiến thắng khó khăn, tuyệt vọng để khẳng định ý nghĩa cuộc đời, trở thành nhà diễn thuyết nổi tiếng, truyền cảm hứng cho hàng triệu trái tim về việc đương đầu, chiến thắng những bất công của số phận. Tuy nhiên, trong cuộc sống, có không ít người luôn hèn nhát, tự ti, sợ hãi, chùn bước trước những khó khăn và thử thách, hoặc đối diện với chông gai bằng thái độ chủ quan và coi thường, xem nhẹ. Đây chính là những nguyên nhân khiến con người thất bại và không thể vươn tới thành công.
Như vậy, ý chí nghị lực vượt lên những khó khăn chính là một trong những yếu tố cần thiết và quan trọng đối với cuộc sống của con người. Bởi vậy, chúng ta cần rèn luyện thái độ sống tích cực, mạnh mẽ trước những nghịch cảnh của cuộc đời để chiến thắng và vượt qua mọi gian khổ.
Qua những gì đã phân tích, chúng ta có thể khẳng định câu nói trên đã thể hiện một thông điệp vô cùng sâu sắc, có ý nghĩa giáo dục về việc con người không bao giờ được cúi đầu, gục ngã, chùn bước trước những khó khăn, thử thách. Ngược lại, chúng ta cần biết biến những chông gai trở thành động lực để tôi luyện bản lĩnh trước những phong ba của cuộc đời, giống như người anh hùng Đặng Thùy Trâm từng nói: "Đời phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố". (Trích "Nhật ký Đặng Thùy Trâm)
49
Văn mẫu lớp 12 nghị luận về câu nói Văn chương giúp ta trải nghiệm cuộc sống ở từng mức và những chiều sâu đáng kinh ngạc

Từ xưa đến nay, văn chương nghệ thuật trở thành vũ khí, là món ăn tinh thần không thể thiếu đối với con người trong cuộc sống, khi con người đến với văn chương cũng đồng nghĩa với việc họ mang vào trong đó những câu chuyện, sự thật đắng cay mà họ từng thấy, bản thân họ đã trải qua. Thật vậy mà Thanh Thảo cho rằng: "Văn chương giúp ta trải nghiệm cuộc sống ở những tầng mức và những chiều sâu đáng kinh ngạc. Nó giúp con người sống "Ra người" hơn, sống tốt hơn nếu ta biết tìm trong mỗi quyển sách, những vệt sáng, những nguồn sáng soi rọi vào những góc khuất của cuộc đời và của con người".
Thanh Thảo là một nghệ sĩ đa tài có thế mạnh với nhiều thể loại và đặc biệt xuất sắc trong thể loại thơ. Trong suốt cuộc đời, ông đã cống hiến cho sự nghiệp văn học nước nhà một số lượng văn học đáng kể, là một nhà thơ với tâm hồn đa cảm vì vậy mà ông cũng hay trăn trở với các vấn đề xã hội và thời đại. Thật vậy, thanh Thảo đã cho chúng ta thấy vai trò to lớn của văn học trong việc thay đổi tư duy và cách nhìn cuộc sống của con người. Trước hết văn học là sản phẩm của đời sống, chỉ khi văn học phục vụ cho đời sống con người và nêu lên được những giá trị, hiện thực cuộc sống mới có giá trị văn học. Chúng ta có thể bắt gặp trong các tác phẩm văn học là hình ảnh những người nông dân tần tảo, những người phụ nữ chịu thương chịu khó nhưng lại có cuộc đời trớ trêu nhiều khổ đau. Xưa kia chúng ta thường được nghe trong những câu chuyện cổ tích rằng ở hiền thì sẽ gặp lành thế nhưng ở đời đâu có chuyện nào tốt đẹp như thế, những người thấp cổ bé họng thì luôn chịu áp bức khổ đau, mạng sống của họ bị coi thường và trở nên rẻ mạt, còn những kẻ trơ tráo hung ác lại nắm thế thượng phong. Chúng là những kẻ đứng đầu giai cấp, là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến bi kịch của những con người nhỏ bé này. Văn chương không chỉ đi lật tẩy bộ mặt của cuộc sống lúc bấy giờ mà còn phản ánh mối quan hệ giữa các giai cấp trong xã hội lúc bấy giờ, và một quy luật không thể chối cãi đó là có áp bức ắt sẽ có đấu tranh. Và sự thực là dân tộc ta sau bao đấu tranh cũng đã giành được độc lập, con người không còn phải chịu áp bức khổ đau.
Văn chương phản ánh cái nhìn toàn diện sâu sắc của người nghệ sĩ về thế giới, qua lăng kính quan sát của họ sự thực về cuộc đời được hiện lên một cách chân thực giúp người đọc hiểu thêm về cuộc đời. Văn học chẳng dừng lại ở những áp bức mà con người phải chịu, qua đó chúng ta cũng thấy được tình cảm và sự hy sinh vĩ đại của những con người nhỏ bé. Chúng ta cảm động về tình mẫu tử, ca ngợi về những người lính, những vị anh hùng dân tộc đã xả thân vì đất nước, cũng qua văn học chúng ta thấy được cuộc sống này không chỉ có xấu xa và bất hạnh, nếu con người chịu khó cảm nhận chúng ta vẫn có thể thấy được những điều tốt đẹp. Khi bạn cảm nhận một tác phẩm văn học đã bao giờ bạn thấy phẫn nộ thay cho những con người nghèo khổ rồi lại thương thay cho thân phận họ, đã bao giờ bạn khóc vì bi kịch của một con người nào đó mà thậm chí bạn còn chẳng biết họ là ai, bạn cũng trở nên yêu thương và trân trọng những thứ xung quanh mình hơn vì biết quy luật của thời gian là một qua đi sẽ không bao giờ trở lại. Chẳng phải bạn cảm nhận được những điều đó là nhờ văn chương hay sao, thực sự như vậy thì văn chương có tác dụng thanh lọc tâm hồn con người và đưa chúng ta đến với thế giới của sự thật để trải nghiệm cuộc sống ở những tần sâu hơn, khiến ta sống tốt hơn.
Văn học cũng có tác dụng giáo dục và thúc đẩy sự phát triển của con người. Chúng ta học về đạo đức, về lòng hiếu thảo rồi học về các đức tính khác thế nhưng có ai trong chúng ta dám tự tin mình đã nhuần nhuyễn hết những lời dạy đó. Thế nhưng khi con người tự thả mình vào tác phẩm văn học ta lại cảm nhận được những đức tính quý báu ấy, từ đó thêm yêu quý và trân trọng lời dạy, họ biết sửa sai và kịp thời hành động để trở nên tốt hơn. Vậy chẳng phải kaf văn chương có tác dụng giáo dục hay sao?
Rồi cũng từ văn chương mà ta biết cảm thông với cuộc đời mịt mờ không tương lai của những con người nghèo khổ qua tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam. Chẳng phải chúng ta vẫn thường nghĩ nạn nhân của chế độ cũ là những người dân nghèo khổ nhưng chúng ta lại quên còn có những đứa trẻ phải chịu bất hạnh kia hay sao? Thời chiến thì chúng bị mất cha mẹ, sống lang bạt đói rét không tình thương thế nhưng đến thời đại này thì chúng lại phải sống cuộc sống tẻ nhạt mà không có ước mơ. Niềm khao khát bé bỏng và duy nhất của chúng cũng chỉ có là bán được vài món hàng rồi lại đợi đến đêm để ngắm đoàn tàu, cảnh chiều tàn hiu hắt không tiếng người, trên mặt đất chỉ còn vài đứa trẻ đang nhặt nhạnh những gì còn sót lại từ buổi chợ chiều. Trẻ em đáng ra ở độ tuổi này phải được vui chơi và học tập thế nhưng chúng lại rơi vào bi kịch sống mà không biết đến cái gọi là ước mơ, sống mà chôn vùi tuổi thơ vào những thứ bèo bọt, sống vẫn vơ quẩn quanh không có tương lai cũng nhưng không lối thoát nào cả.
Chưa hết đồng cảm và thương xót cho những đứa trẻ tội nghiệp ấy thì chúng ta lại bắt gặp bi kịch nghèo đói đến tột cùng phải tước đi mạng sống của Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên của Nam Cao. Là một lão già khốn khổ bị cái đói đày đọa đến quẩn quanh, tuổi già là cái tuổi mà con người ta phải được nghỉ ngơi và con cái chăm sóc thế nhưng lão lại rơi vào bi kịch khốn khổ nhất. Đứa con trai duy nhất vì nghèo túng chẳng đủ tiền cưới vợ nên đã bỏ người cha già lại và đi kiếm tiền, mình lão ở nhà chỉ còn có con chó mà lão thương yêu nhất gọi là cậu vàng. thế nhưng cuối cùng vì bần cùng hóa, vì quá đói khổ mà lão phải bán cậu vàng đi, cảnh cậu vàng bị bán đã khiến cho người đọc thực sự xúc động bởi loài vật trung thành ấy cũng có cảm xúc như con người, chúng cũng biết suy nghĩ và đau đớn cho bi kịch của mình và của chủ nhân. Sau tất cả những bi kịch và nỗi đau mà lão phải chịu thì một nút thắt nữa lại nổi nên trong lòng con người ấy, sự giằng co giữa việc bán rẻ nhân cách để đổi lấy mạng sống hay tự kết liễu cuộc đời mình. Là con người thì ai chẳng tham sống sợ chết thế nhưng con người nghèo khổ ấy lại chọn cách từ bỏ mạng sống của mình, thà chết chứ không chịu đánh mất nhân cách con người mình. Từ bi kịch của Lão Hạc, ta nhận ra được rằng nhân phẩm của một con người rất quan trọng và cái giá để giữ được nhân cách cao quý ấy thậm chí là cả tính mạng.
Cũng là những người nông dân nghèo khổ thế nhưng đến với Chí Phèo của Nam Cao ta lại thấy đó là một bi kịch của một con người lương thiện bị bần cùng để rồi đánh mất nhân cách trở thành con quỷ bị xã hội loài người chối bỏ. Chí là một anh nông dân lương thiện có tuổi thơ bất hạnh bị cha mẹ bỏ rơi, may thay được mọi người nuôi dạy và nhận được yêu thương từ họ. Chí vẫn lớn lên và trưởng thành như bao đứa trẻ khác nhưng cuộc đời trí rẽ sang một ngã rẽ khác khi trở thành anh canh điền cho nhà bá Kiến. Tại đây Chí bị vu oan dẫn phải vào tù vì ý định sàm sỡ của mụ vợ bá Kiến dâm đãng không thành. Bị nhà tù khiến chí mất đi cái thiện lương của mình lần thứ nhất, Chí đánh mất đi diện mạo hiền lành của mình và trở thành kẻ đi đòi nợ thuê cho nhà Bá Kiến.
Cuộc sống cay nghiệt vẫn cứ thế diễn ra cho đến khi Chí gặp Thị Nở, tình yêu đầu của mình. Tình yêu của hai kẻ dở hơi không biết trời cao đất dày cứ thế mà tiếp diễn thế nhưng niềm hạnh phúc ấy chưa được bao lâu thì Chí bị Thị Nở chối bỏ, đó cũng là cái khước từ của xã hội trên con đường trở về làm người lương thiện của mình. Hắn xấu xa, hắn tội lỗi nhưng hắn cũng là con người, hắn cũng biết rung động, cũng biết đau, vậy tại sao cái xã hội ấy lại không cho hắn một cơ hội để làm lại từ đầu, cớ sao lại thẳng tay ném đi tấm vé cuối cùng để hắn quay về làm chính mình. Bị phản bội đầy đau đớn, những cơn đau quặn thặt khiến hắn tìm đến với rượu, hắn uống để quên đi thực tại thế nhưng càng uống càng tỉnh, tim hắn đau, trái tim hắn đau lắm nhưng hắn chẳng biết phải làm gì, cả tiền thức của hắn nhuốm màu u tối bởi đau đớn và tổn thương. Hắn hận, hận cái xã hội thối nát ấy, hận cả bản thân mình nhưng bất lực và hắn chẳng thể làm gì. Vậy là sau bao day dứt khổ đau men say đã đưa bước chân hắn đến với nhà Bá kiến. Hắn hận cuộc đời này lắm rồi, hắn chẳng còn thiết gì ở trên đời này nữa, ngay cả người mà hắn gọi là yêu sâu đậm cũng đã bỏ hắn mà đi, hắn đau mà hắn cũng hận, hắn chẳng biết điều gì đã gây ra bi kịch của mình nữa vậy nên hắn đã quyết định giết Bá Kiến rồi kết liễu cuộc đời mình. Chàng trai 20 tuổi lương thiện năm nào nay đã bất lực và gục ngã trước bi kịch của cuộc đời mình và anh cũng nhận ra cái bi kịch không thể cứu vớt ấy và chọn cách từ bỏ cuộc đời mình. Hắn đã chết thế nhưng oán hận vẫn còn ngất trời.
Qua Chí Phèo, chúng ta đâu chỉ thấy được sự hà khắc cổ hủ của xã hội cũ, đau chỉ biết đến cái bất công mà con người ta phải chịu. Qua đó ta cũng cảm nhận được tình yêu thương rằng tình yêu có thể cảm hóa được con người dù cho hắn có xấu xa thế nào đi chăng nữa. Tình yêu có thể cảm hóa tất cả thế nhưng cuộc đời có quá nhiều đắng cay và con người thì lại khó có thể tin tưởng người khác để trao đi yêu thương của mình. Kết quả chỉ những kẻ yếu đuối, những kẻ bị số phận trêu đùa bị tổn thương, bị cả xã hội chối bỏ, bị khước từ trên con đường trở về làm người của mình. Bi kịch ấy thật đau đớn biết nhường nào.
Văn chương ẩn chứa vô vàn những cung bậc cảm xúc, đưa ta vòng quanh cái thế giới sự thật đầy lừa dối và khổ đau. Vì sự thật luôn tàn nhẫn vậy nên chúng ta cần phải đối mặt và vượt qua để trưởng thành và hoàn thiện hơn, đúng như quan điểm của nhà văn Thanh Thảo: "Văn chương giúp ta trải nghiệm cuộc sống ở những tầng mức và những chiều sâu đáng kinh ngạc. Nó giúp con người sống "Ra người" hơn, sống tốt hơn nếu ta biết tìm trong mỗi quyển sách, những vệt sáng, những nguồn sáng soi rọi vào những góc khuất của cuộc đời và của con người".
50
Văn mẫu lớp 12 nghị luận về câu nói: Ai cũng biết tàn phá rừng là tự thắt cổ mình

Khi rừng không còn tồn tại trên trái đất, trái đất sẽ khô cứng và lạnh lẽo biết nhường nào! Khi ấy, con người sẽ chết dần chết mòn khi đối diện với những tòa nhà đồ sộ nhưng không có sự sống. Dẫu cho lúc đó có vàng bạc chất đống, con người cũng sẽ tiếc nuối những ngày tháng tươi đẹp đã qua, những ngày tháng mà cuộc sống gắn liền với màu xanh tươi, môi trường trong lành.
Ở Việt Nam cũng như trên thế giới hiện nay, tình trạng phá rừng đang ở mức độ báo động đỏ. Hiện nay vẫn còn những kẻ phá rừng một cách vô ý thức, mặc dù rằng họ biết phá rừng là sai, nhưng cái sai đó ở mức độ như thế nào thì có lẽ họ chưa rõ. Thật ra, cái sai ấy rất nghiêm trọng. Họ có biết đâu rằng tàn phá rừng là sự thắt cổ mình vì sự tàn phá ấy chính là sự tàn phá môi trường sinh thái.
Rừng từ xưa đến nay luôn luôn là người bạn tốt, trung thành, tận tụy phục vụ cho con người và không có gì nguy hiểm hơn khi mất rừng.
Rừng luôn luôn gắn liền với sinh hoạt con người. Vì xung quanh ta, bao giờ cũng tồn tại sự có mặt của rừng. Vì xung quanh ta, từ một căn biệt thự nguy nga cho đến một cây thước, đôi đũa bạn cầm trên tay đều là của rừng. Rừng còn là kho thuốc vô tận mà thiên nhiên ban phát cho con người.
Không những thế, rừng còn là một nhà máy lọc không khí tối tân nhất mà không một nhà máy nào trên thế giới sánh kịp. Rừng trao đổi dưỡng khí cho con người, cho chúng ta kho thuốc quý. Rừng chống sa mạc hóa, cản sự xói mòn đất. Rừng còn là nơi giải trí lí tưởng cho con người.
Thật không thể nào kể hết ích lợi của rừng với con người. Thế nhưng, con người đã trả công cho rừng bằng hành động tàn phá rừng một cách thô bạo. Tại sao chúng ta không thể nghĩ đến những nguy hiểm, tác hại khi mất rừng?
Khi rừng không còn tồn tại trên trái đất, trái đất sẽ khô cứng và lạnh lẽo biết nhường nào! Khi ấy, con người sẽ chết dần chết mòn khi đối diện với những tòa nhà đồ sộ nhưng không có sự sống. Dẫu cho lúc đó có vàng bạc chất đống, con người cũng sẽ tiếc nuối những ngày tháng tươi đẹp đã qua, những ngày tháng mà cuộc sống gắn liền với màu xanh tươi, môi trường trong lành. Đến lúc ấy, sa mạc hóa sẽ diễn ra khắp nơi. Những tác hại mà trước kia ta không để ý tới, giờ đây trở thành thảm nạn, hạn hán khắp nơi, lũ lụt xảy ra liên tiếp. Thêm nữa là thú rừng không còn nơi sinh sống sẽ tràn xuống đồng bằng gây biết bao nhiêu tai họa. Nhân loại sẽ kiệt quệ với bầu không khí ô nhiễm nghiêm trọng. Con người sẽ chỉ còn chia nhau từng hớp không khí trong lành mà tiếc nuối, xót xa.. Rõ ràng việc đốt rừng kéo theo nhiều hậu quả không lường được: nhiệt độ trái đất thêm nóng, bụi khói phủ nhiều nước. Từ đó những chứng bệnh trầm trọng phát sinh. Đúng là con người – có thể vô tình hoặc vì lợi ích cục bộ, trước mắt mà tàn phá rừng, đốt rừng – sẽ tự thắt cổ mình. Sai lầm ấy phải trả giá rất đắt, cho chính bản thân người phá rừng và cho cả cộng đồng. Ấy thế mà tốc độ tiêu diệt rừng càng nhanh trên phạm vi thế giới, cảnh cháy rừng khủng khiếp ở Inđônêxia, ở Cà Mau… vừa qua là một bằng chứng hiển nhiên, tác động xấu đến nhiều nước trong vùng Đông Nam Á. Chẳng mấy chốc, rừng xanh biến mất! Biết bao cây quý, thú hiếm sẽ tuyệt chủng! Lẽ nào ta tự thắt cổ mình? Lẽ nào vì lợi nhỏ mà bỏ ích lớn. Hãy dừng cưa, dừng rìu hạ những cây cổ thụ phải hàng trăm năm mới có được. Hãy thận trọng khi cầm mồi lửa giữa rừng. Hãy trồng thêm cây, gây thêm rừng hay vì diệt cây rừng bừa bãi. Giữ lấy rừng, không phải cho hiện tại, mà cho các thế hệ tương lai nữa. Thực tế đã chứng minh rằng muốn có một cánh rừng, phải cần nhiều năm. Trong khi đó, phá hoại một khu rừng chỉ cần một thời gian ngắn. Điều đó buộc lương tâm mọi người phải thức tỉnh và hành động. Hội nghị thượng đỉnh quốc tế tại Braxin chỉ để bàn về một vấn đề duy nhất cấp bách: nạn phá rừng và việc bảo vệ rừng. Liên Hiệp Quốc cũng đã phát động, tuyên truyền việc giữ những cánh rừng. Ở một số nước, hàng ngàn người xuống đường biểu tình đòi bảo vệ rừng như bảo vệ sự sống còn của hành tinh này. Ở nước ta, rừng nguyên sinh Cúc Phương, rừng Nam Cát Tiên, rừng Tràm Chim…. là những khu rừng rất quý. Nhà nước đã có pháp lệnh bảo vệ rừng nhưng đó đây cây xanh vẫn bị hạ, rừng vẫn bị cháy vì một số kẻ muốn mau giàu bằng cách bất chính. Phải chăng những cơn lũ lụt ở Lai Châu, ở đồng băng sông Cửu Long, và gần đây nhất là ở các tỉnh miền Trung… cũng do phần quan trọng là rừng đã và đang bị phá, bị mất dạng, cần kiên quyết hơn với những hành động tàn phá rừng.
- top
- văn mẫu
- văn mẫu lớp 12
- văn mẫu lớp 12 đáng xem
- văn mẫu lớp 12 hay nhất
- topshare
- văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất
- bài văn mẫu
- bài văn mẫu lớp 12
- bài văn mẫu lớp 12 đáng xem
- bài văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất
- top văn mẫu
- top văn mẫu lớp 12
- top văn mẫu lớp 12 đáng xem
- top văn mẫu lớp 12 hay nhất
- top văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất
- top bài văn mẫu
- top bài văn mẫu lớp 12
- top bài văn mẫu lớp 12 đáng xem
- top bài văn mẫu lớp 12 đáng xem nhất
- nghị luận
Phù hợp với bạn
29-05-2025 Thông Còi
29-05-2025 Thanh Thu
11-01-2024 Chanh
22-01-2024 Chanh