Top 8 bài thơ hay nhất về tỉnh Tuyên Quang

  • 6,871 views
Top Share

09-08-2022 Chè

Nằm ở vùng Đông Bắc của Việt Nam, cách thành phố Hà Nội khoảng 165km về phía Bắc, diện tích là 5870km2, dân số khoảng 723 ngàn người và có 22 dân tộc đang cùng nhau sinh sống,... Chắc hẳn, khi nghe những kiến thức địa lý này, những ai mà đã từng là học sinh giỏi của bộ môn địa lý đều sẽ biết đây là tỉnh Tuyên Quang. Tuyên Quang, một tỉnh thành miền núi, một thành phố miền núi có rất nhiều vẻ đẹp mà ai một lần cũng đến phải thơ thẩn không thôi, hay là một nơi mà có đến 22 dân tộc anh em chung sống với nhau đầy gắn bó, đùm bọc như một gia đình. Bởi vậy, mà tỉnh thành này không ít lần được xuất hiện trong các bài thơ, nền văn học Việt Nam. Sau đây là top những bài thơ hay nhất về tỉnh Tuyên Quang mà các bạn có thể tham khảo nhé.

1

Về Tuyên - Xuân Diệu

Vote
71%
Về Tuyên - Xuân Diệu

Đêm nay nằm với Tuyên Quang,
Nằm với sông Lô chảy ở đầu giường,
Nằm với dưới kia Cây đa Nước chảy,
Phía trên là Cây số bảy Hà Giang.

Đêm nay ta về nằm với những năm
Kháng chiến gian lao gió núi mưa dầm,
Lá mưa rì rầm trời như ngâm nước,
Cơ quan trong rừng đêm buốt xuyên chăn.

Đêm nay ta về nằm lại với ta,
Ấp tai xuống giường, yêu mến bao la,
Thấm thía lại những ngọt bùi kháng chiến,
Từ phố Tam Cờ qua xóm Ỷ La.

Một khúc sông Lô, đôi bờ xanh mướt,
Ngô khẽ lay cờ, mía ken lá sắc,
Đường sâu quanh quất, nhà nhỏ xóm thưa,
Đi về này những lối này năm xưa.

Đất nước ơi, ta quyện với mình chặt lắm
Nên đi rồi, lòng không thể gỡ ra.
Tuyên quang, Tuyên Quang, đâu là mình, đất thắm,
Và phần nào là hồn thẳm của ta?

2

Về với Tuyên Quang - Thiên Ân

Vote
14%
Về với Tuyên Quang - Thiên Ân

Ngày anh về với Tuyên Quang
Tân Trào, Hồng Thái …cung đàn thong dong
Thác Mơ hùng vĩ tuổi hồng
Đưa nhau vào chốn phiêu bồng thực mơ

Mỹ Lâm suối khoáng đợi chờ
Bên nhau thư giãn thả thơ về trời
Nà Hàng sinh thái ai mời?
Về qua Pắc Tạ núi đồi bao la

Thác Lăn bóng ngã la đà
Ngắm nhìn thương những mái nhà đơn sơ
Dời chân Đền Hạ từng giờ
Ghé sang Đền Thượng tôn thờ vốn lâu

Lễ hội cấp sắc người Dao
Cồng,chiêng rộn rã bay vao không gian
Giếng Tanh ,Giã cốm…mùa màng
Nhịp chày giã gạo xốn xang lòng người

Lăng Can thổ cẩm tuyệt vời!
Vĩnh Tân xanh mướt anh ơi đồi chè!
Tình yêu năm tháng chở che
Gặp em mắt biếc tròn xoe dạt dào

Món ăn anh thích loại nào?
Bánh gai Chiêm Hóa đẫm màu quê hương
Sông Lô gỏi cá nằm nương
Rượu ngô, bánh khải …ai nhường nhịn ai?

Soi Liêm ngô nếp dẻo dai
Thương em ,thương suối tóc dài đam mê
Tuyên Quang môi đã gần kề
Nụ hôn mười tám vụng về tuổi xuân

3

Gái Tuyên Quang - Hồ Văn Năm

Vote
14%
Gái Tuyên Quang - Hồ Văn Năm

Rượu tầu chè thái gái tuyên.
Cái tên em một chữ Duyên đứng đầu.
Tôi quen em đã từ lâu.
Mà nay mới gửi câu thơ đến người.
Nụ cười tươi tắn rạng ngời.
Tâm hồn trong sáng yêu đời lắm thay.
Cùng em uống bát rượu đầy.
Nâng lên uống cả men cay tình nồng.
Má em chợt ửng sắc hồng.
Lông mày chân liễu môi nồng men say.
Mối tình sét đánh rồi đây.
Câu thơ cảm xúc dâng đầy tặng em.

4

Anh ơi, về Tuyên Quang - Quỳnh Nga

Vote
0%
Anh ơi, về Tuyên Quang - Quỳnh Nga

Về Tuyên Quang đi anh
Nơi “Đất lành chim đậu”
Một miền quê yêu dấu
Đượm sắc màu mênh mang

Vùng sinh thái Na Hang
Đẹp như trang huyền thoại
Dải Thác mơ mềm mại
Núi đẫm mình trong sương

Xanh thắm những đồi nương
Chè mía cam bát ngát
Dòng sông Gâm dào dạt
Ôi ngọt ngào Hàm Yên

Về Chiêm Hóa quê em
Thăm Bản Ba – thác Lụa
Đắm mình trong hương lúa
Hội vào mùa… Lồng Tông

Những tên núi tên sông
Những địa danh lịch sử
Bập bùng bên bếp lửa
Nhớ về thời xa xưa…

Căn lán nhỏ Nà Nưa
Giữa đại ngàn Việt Bắc
Nặng ân tình của Bác
Nơi cội nguồn yêu thương

Một dải đất quê hương
Một Thành Tuyên rất trẻ
Tràn trề trong câu hát
“ Sông Lô Chiều Cuối Năm”

Về đây nhé nghe anh!
Hội trăng rằm tháng tám
Tuyên Quang mình rực sáng
Tỏa sắc màu lung linh….

5

Về với Tuyên Quang - Lê Sáng

Vote
1%
Về với Tuyên Quang - Lê Sáng

Hôm nay tôi về thành phố Tuyên Quang
Qua những vần thơ đưa đàng chỉ lối
Nơi có Sông Lô, Cây Đa bến đợi
Phố đỏ, đồng vàng, những buổi chiều êm.

Những con đường mà tôi chẳng biết tên
Nó cứ cong cong, hàng cây lẳng lặng
Tán rộng xòe ra vươn mình che nắng
Dưới gốc kia, ta chẳng muốn đi về.

Đúng thực nơi này cảnh vật đê mê
Núi đá rừng cây tràn trề sức sống
Dòng nước Sông Lô, tình người lắng đọng
Trôi êm êm, thuyền lướt sóng lững lờ.

Di tích vẫn còn nguyên vẹn ngày xưa
Nhà Mạc tôn nghiêm tường thành cổ kính
Dấu ấn cha ông một thời vững mạnh
Dám hy sinh để bảo vệ giống nòi.

Ta ước một lần đi ngược về xuôi
Sẽ đến Tuyên Quang thăm người, thăm cảnh
Nghe nói Gái Tuyên sắc, tài, dung, hạnh
Ta đang mong, mong lắm một ngày về.