Top 20 câu truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ

  • 2,193 views
  • 2 likes
Top Share

05-04-2021 Hướng Dương

Việc kể chuyện cho bé nghe trước khi ngủ mang lại rất nhiều lợi ích cho sự phát triển của bé. Giúp bé có một giấc ngủ ngon, phát huy trí tưởng tượng, kích thích sự phát triển của trí não đồng thời bé sẽ học được những bài học ý nghĩa sau mỗi câu chuyện từ đó hình thành thói quen và nếp sống tốt. Khi kể chuyện xong các bố mẹ có thể trò truyện và trao đổi với bé về các nhân vật, ý nghĩa của câu truyện vừa kể, cùng bé tâm sự và lắng nghe bé chia sẻ. Từ đó giúp bố mẹ và bé hiểu nhau làm gắn kết tình cảm gia đình và bé sẽ cảm nhận được tình yêu thương của bố mẹ nhiều hơn. Dưới đây là top 20 câu truyện ý nghĩa để bố mẹ kể cho bé nghe trước khi ngủ.

11

Chim sâu kiêu căng

Vote
0%
Chim sâu kiêu căng

Ở nơi bìa rừng, có một gia đình chim sâu sống rất vui vẻ bên nhau. Gia đình chim có 3 thành viên là chim bố, chim mẹ và cô bé chim sâu xinh xắn.

Một hôm chị chim sẻ bay ngang, nhìn thấy chim sâu chị trầm trồ khen ngợi:

– Ôi chim sâu bé, em thật là dễ thương, bộ lông của em đẹp quá.

Nghe thấy thế, chim sâu thấy rất thích. Cô bé chạy ngay vào nhà soi gương và tủm tỉm cười.

Từ hôm đó, cô bé chim sâu suốt ngày chỉ lo chải chuốt, không chịu theo bố mẹ đi tìm thức ăn và làm việc nhà. Cô bé sợ những công việc ấy làm vấy bẩn bộ lông xinh đẹp của mình. Do được cô bé chăm chút kỹ nên bộ lông chim sâu ngày càng đẹp và óng mượt hơn.

Vì thế, mỗi khi cô bé chim sâu xuất hiện, các loài chim khác đều xuýt xoa khen ngợi bộ lông óng mượt ấy. Điều này càng khiến chim sâu kiêu ngạo và hay lên tiếng chê bai kẻ khác. Đặc biệt là bồ câu, người bạn thân của cô bé cũng không thoát khỏi những lời chê hợm hĩnh của chim sâu.

– Cậu càng ngày càng xấu thế, sẽ không có ai chơi với cậu đâu.

Nghe bạn chê mình, bồ câu không nói gì mà buồn bã bay đi nơi khác.

Càng ngày chim sâu càng kiêu căng. Do nghĩ rằng bộ lông của mình là đẹp nhất, nên gặp ai cô bé cũng không ngớt lời dè bỉu. Vì vậy mà dần dần không còn ai thích chơi với chim sâu nữa. Mỗi lần chim sâu sà xuống ngỏ ý muốn chơi cùng thì các bạn đều bay đi mất, bỏ mặc nó lại một mình. Vài lần như thế, chim sâu nhận ra không có bạn sẽ buồn như thế nào. Cô bé buồn lắm, bay về nhà và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe.

Sau khi lắng nghe cô bé kể, mẹ chim sâu mới nhỏ nhẹ khuyên rằng:

– Đó là do con đã quá kiêu căng, hết chê bạn này đến chê bạn khác. Ai cũng có ưu điểm của mình cả, con và các bạn con đều rất đẹp. Con hãy đến nhà các bạn để xin lỗi đi nhé, nhất là bồ câu – bạn thân của con đấy.

Nghe lời mẹ, chim sâu đã đến nhà từng bạn để xin lỗi. Thấy chim sâu thật lòng, các bạn cũng không giận nữa. Cả bọn cùng nhau vui vẻ bay lên bầu trời xanh.

Ý nghĩa câu chuyện: Trong cuộc sống, bé cần có đức tính khiêm tốn. Dù có xinh đẹp hơn ai, bé cũng không bao giờ được coi thường người khác. Tính kiêu căng tự phụ sẽ làm cho bạn bè xa cách và không chơi với bé nữa đấy.

12

Đeo chuông cho mèo

Vote
0%
Đeo chuông cho mèo

Trong một cửa hàng nọ là nơi sinh sống của rất nhiều chuột. Chúng thường xuyên làm hư hỏng đồ đạc và ăn vụng rất nhiều bánh kẹo. Thấy thế, ông chủ đã quyết định mua 1 con mèo để không cho lũ chuột kia phá phách nữa. Sau khi nghe được điều đó đàn chuột đã rất lo lắng và cùng nhau bàn bạc tìm cách cứu lấy mình.

Trong số đàn chuột, có một con chuột thông minh đã đứng ra và đưa ra một kế hoạch. Đó là  đeo chuông vào cổ con mèo. Như vậy khi mèo lại gần chuông reo lên và chúng ta đều biết được và chạy đi. Tuy nhiên khi ý kiến được đưa ra những con chuột trong đàn không một ai cho ý kiến và thực hiện nhiệm vụ bất khả thi này.  Vì làm gì có con chuột nào không sợ mèo. Cuối cùng đàn chuột vẫn phải dọn nhà và không phá phách cửa hàng nữa.

Ý nghĩa câu chuyện này: Sẽ lãng phí thời gian nếu chúng ta đưa ra những giải pháp không hiệu quả.

13

Cô chủ không biết quý tình bạn

Vote
0%
Cô chủ không biết quý tình bạn

Ngày xưa có một cô bé xinh xắn nuôi một con gà trống đẹp mã. Buổi sớm thức dậy, gà trống gáy:

– Ò ó o! Ò ó o! Xin chào cô chủ tí hon!

Gà trống chạy đến vui vẻ nhặt những hạt thóc trong lòng bàn tay cô bé, rồi nhảy lên bờ rào đứng. Ôi lúc này bộ lông của gà trống mới đẹp làm sao, mượt bóng như nhung to! Mào thì đỏ chót như hoa gạo nhất là khi nắng mặt trời chiếu vào. Thật là một chú gà trống đẹp tuyệt vời!

Vậy mà một hôm nhìn thấy con gà mái của bà hàng xóm, cô bé thích lắm, liền nói với bà:

– Bà đổi cho cháu con gà mái lấy con gà trống của cháu nhé!

Gà trống nghe vậy buồn thiu, cúi đầu xuống, chiếc mào rũ sang một bên. Chả làm thế nào được, cô chủ đã quyết định rồi.

Bà hàng xóm bằng lòng. Cô bé mang gà mái về. Con gà mái này có lớp lông tơ dày ấm áp. Chả có ngày nào nó quên đẻ trứng.

– Cục ta, cục tác! Chô chủ ơi, hay ăn trứng đi cho khỏe người!

Cô bé ăn trứng, ôm gà mái vào lòng vuốt ve, cho nó một nắm hạt kế và một bình nước.

Một lần khác bà hàng xóm lại mua về một con vịt. Thấy vịt, cô bé rất thích liền gạ gẫm:

– Bà đổi cho cháu con vịt nhé, cháu sẽ đưa bà con gà mái.

Gà mái nghe chuyện buồn lắm, bộ lông tơ xù ra. Còn biết sao nữa, vì cô chủ muốn thế.

Cô bé lại làm thân với con vịt. Cả hai cùng đi ra sông tắm. Cô bé bơi và con vịt bơi bên cạnh.

– Quạc! Quạc! Quạc! Cô chủ của tôi ơi! Cô đừng bơi xa, sông sâu lắm đấy!

Cô bé thích lắm, vùng vẫy bên con vịt. Lúc cô lên bờ, vịt cũng lên theo.

Thế rồi một hôm có người bà con đến chơi, dắt theo một con chó con. Cô bé rất thích, liền nói:

– Ôi, con cún tuyệt quá! Bác cho cháu nhé! Cháu sẽ biếu bác con vịt.

Vịt nghe nói liền vẫy vẫy đôi cánh và kêu toáng lên: “Quạc! Quạc! Quạc!”. Nhưng chả ích gì, cô chủ đã tóm lấy vịt và trao cho người đó.

Cô chủ vuốt ve con cún và kể lể:

– Ta có một con gà trống, ta đem đổi lấy gà mái. Rồi ta lại đổi gà mái lấy vịt. Còn lần này ta đổi vịt lấy chú mày đấy!

Chó con nghe nói vậy bèn cúp đuôi lại, chui vào dưới gầm ghế. Đêm đến, nó lấy chân cạy cửa trốn đi:

– Ta không muốn kết bạn với cô chủ này. Cô ấy không biết quý tình bạn.

Sáng hôm sau, khi hửng tỉnh dậy, cô bé chẳng còn thấy một con vật nhỏ bé nào quấn quyết bên mình nữa

Ý nghĩa câu truyện: Phải biết quý trọng tình bạn, người không biết trân trọng tình bạn nhất định sẽ bị bạn bè xa lánh.

14

Kính lúp của cáo con

Vote
0%
Kính lúp của cáo con

Mấy hôm nay Hổ bị ốm nên nhờ Cáo cai quản giúp những động vật trong khu rừng. Cáo hí hửng ra mặt, nó thường xuyên đeo một cái kính lúp trước ngực và nghênh ngang đi lại trong rừng. Các động vật khác không biết kính lúp là cái gì nên cứ đi theo Cáo, đoán già đoán non mãi. Gà trống nói: “Tôi nghĩ đó chính là một sợi dây chuyền, Cáo đeo nó để chứng tỏ sự giàu có của mình ấy mà.” Thỏ trắng lại nói: “Tôi lại nghĩ đó là một cái thẻ bài, chắc là Cáo muốn ra oai đây mà.”

Một hôm, Cáo ra ngoài thị sát tình hình khu rừng, nó lại đeo chiếc kính lúp vào cổ. Thần dân trong Vương quốc rừng sâu đều muốn nhân cơ hội này tìm hiểu xem thứ ở trên cổ Cáo rốt cuộc là cái gì.

Thỏ trắng là người đầu tiên bị Cáo gọi tới, nó dùng kính lúp soi một lượt khắp người Thỏ trắng. Cuối cùng, Cáo nói với Thỏ trắng: “Cứ tưởng cậu sạch sẽ lắm, ai ngờ trên người lại có mấy cọng lông rối đây này. Thật đáng xấu hổ! Sao cậu không nhổ mấy sợi lông rối ấy đi cho rồi? Mau về nhà nhổ đi, sau đó viết báo cáo mang tới cho tôi xem!” Sau khi bị mắng một trận nên thân, Thỏ trắng mới biết vật ở trên cổ Cáo là một cái kính phóng đại, chuyên dùng để soi mói khuyết điểm của mọi người. Các loài vật khác biết chuyện xảy ra với Thỏ trắng thì đều cung kính tránh xa Cáo, không dám gây sự với nó.

Một hôm, Vịt con nhìn thấy Cáo đang đi về phía mình, liền quay người chạy trốn. Không may, Cáo đã nhìn thấy nó và quát lên: “Đứng lại, mau qua đây!” Vịt con ngại ngùng bước đến gần Cáo. Cáo lại lấy kính lúp ra soi một lượt từ đầu đến chân Vịt con, bỗng nhiên nói: “Chẳng trách vì sao anh đi đường cứ lạch bà lạch bạch, nguyên nhân là do anh quá béo, từ nay về sau đừng có tham ăn nữa nhé!” Vịt con bị Cáo mắng cho một trận, tức giận ôm bụng bỏ đi.

Khỉ con đứng trên cây, nhìn thấy Cáo mắng các bạn thì vô cùng tức giận. Nó chạy lại chỗ Cáo, nói: “Thưa người thay thế Đại vương tôn kính, tại sao ngài cứ dùng cái kính lúp đó để soi mọi người mà không soi lại chính mình vậy? Chẳng lẽ ngài không có một khuyết điểm gì hay sao? Mời ngài hãy dùng cái kính này để soi lại chính mình đi!” Cáo nghe thấy Khỉ con nói thế, liền tức giận nói: “Cậu dám hỗn láo với người thay mặt cho Đại vương sao? Ta sẽ dùng cái kính này soi cậu, mỗi ngày một trăm lần!” Khỉ con vốn dĩ chẳng sợ Cáo, nó liền cướp lấy cái kính trên cổ Cáo và ném mạnh xuống đất, cái kính vỡ tan, sau đó, Khỉ con nhún người, leo tót lên cành cây cao.

Cáo tức giận chạy quanh gốc cây mấy vòng liền nhưng không tài nào leo lên được, nó chỉ còn cách nhặt lại mấy mảnh kính vỡ và lủi thủi bỏ về. Thỏ trắng, Vịt con và Gà trống đứng từ xa nhìn thấy Cáo đã bị trừng trị thích đáng thì vui mừng vỗ tay hoan hô.

Ý nghĩa câu chuyện: Không nên chỉ nhìn vào những khuyết điểm của người khác mà cũng nên nhận ra khuyết điểm của chính mình nữa, phải dũng cảm thừa nhận nếu mình có khuyết điểm và có ý thức sửa chữa, như vậy thì mới được người khác tôn trọng.

15

Hàng xóm của Cô Dúi

Vote
100%
Hàng xóm của Cô Dúi

Cô Dúi có ba người hàng xóm, đó là Ếch xanh, chị Rắn và chú Giun. Ếch xanh sống ở tầng dưới, là một ca sĩ nhạc Rock rất có cá tính. Buổi tối, Ếch thường khua chiêng đánh trống và hát rất to. Chị Rắn sống ở tầng trên là một cô giáo mầm non. Buổi tối, chị Rắn thường đọc thơ với một giọng điệu chậm rãi và biểu cảm hết mức có thể. Còn chú Giun thì sống ngay bên cạnh nhà cô Dúi, làm nghề đầu bếp. Trong nhà chú Giun có một căn phòng rất to chuyên dùng để cất giữ thực phẩm, bên trong toàn là lá cây đang mục rữa, đất và những hòn đá dăm. Mỗi khi nấu cơm, chú Giun lại lẩm nhẩm bài hát mà mình thích nhất: “Lá cây và đất, ta yêu các người nhất, là lá la…”

Ầm ĩ, ồn ào, tiếng đọc thơ, tiếng hát lanh lảnh vang lên suốt ngày! Ái chà, cô Dúi không thể chịu đựng hơn được nữa. Cứ đến buổi tối, cô Dúi lại cau mày, bịt hai tai lại và than thở: “Lại nữa rồi!” Ba người hàng xóm của cô Dúi đều không biết đến nỗi khổ của cô.

Sự ồn ào càng ngày càng tăng lên, cho đến một hôm, cô Dúi quyết định: Lập tức chuyển nhà ngay! Rầm! Rầm! Nào là tủ lạnh, nào là bàn ghế, tủ quần áo, cô Dúi đều chuyển ra ngoài hết. Ba người hàng xóm cùng thò đầu ra hỏi: “Cô Dúi, cô đang làm gì thế?” “Tôi ấy à, chuyển nhà đến chỗ khác ở chứ sao nữa!” Cô Dúi xua tay và trả lời. “Hả, cô đừng đi!” Ếch xanh đứng trước cửa nhà, ngoác miệng hát một bài hát thật trữ tình để níu giữ cô Dúi ở lại.

“Đừng chuyển đi! Đừng chuyển đi!” chị Rắn nước mắt ngắn nước mắt dài đọc một bài thơ lưu luyến. “Cô hãy ở lại đây đi!” Chú Giun bê một hộp khoai tây đặt trước mặt cô Dúi. “Việc này…” bỗng nhiên cô Dúi thấy cảm động, buông va-li xuống. Nghĩ kĩ thì tuy ba người hàng xóm này có ồn ào một chút nhưng đó cũng không phải là việc gì xấu lắm. Tuy nhiên, làm thế nào để cho họ biết được sự khó chịu của mình đây nhỉ? Ái chà, cô Dúi ngẫm nghĩ một lát rồi nhún người, cất tiếng hát lanh lảnh: “Thật ra tôi không muốn đi đâu, tôi vẫn muốn ở lại, cùng với các bạn trải qua những mùa đông dài rét mướt; nhưng trái tim của tôi, sao có thể chịu được những âm thanh chát chúa…” cô Dúi xoa tay lên ngực, thể hiện sự đau đớn tột cùng. Ba người hàng xóm của cô đã hiểu ra sự tình, cùng đồng thanh nói: “Xin lỗi cô nhé!” Từ đó về sau, mỗi buổi tối lại trở về với sự yên bình vốn có, cuối cùng thì cô Dúi cũng đã có thể yên tâm ngủ ngon rồi. Có điều, cô vẫn còn chút áy náy.

Một hôm, cô Dúi chuẩn bị rất nhiều món ăn ngon, mời ba người hàng xóm đến nhà để cảm ơn họ. Không ngờ, cả ba đều nói: “Có gì mà phải cảm ơn chứ?” Sau đó ba người lần lượt dẫn cô về nhà của mình, cô Dúi ngạc nhiên, đứng ngây ra: Ba ngôi nhà đều được trang bị cửa sổ cách âm, cửa ra vào cách âm và tường cách âm, ngoài ra còn một số thiết bị giảm tiếng ồn nữa, tất cả đều rất hiện đại! Hi hi, thực ra tiếng ồn thì vẫn còn đó, chỉ là nó không truyền đến được tai của cô Dúi mà thôi!

Ý nghĩa câu chuyện: Sẽ không tốt nếu chúng ta chỉ quan tâm đến sở thích của mình mà gây ra nhiều tiếng ồn ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của người khác. Chính vì thế, chúng ta cần hạn chế làm ồn nhé.