Top 20 câu truyện kể cho bé nghe trước khi đi ngủ
- 2,194 views
- 2 likes
Việc kể chuyện cho bé nghe trước khi ngủ mang lại rất nhiều lợi ích cho sự phát triển của bé. Giúp bé có một giấc ngủ ngon, phát huy trí tưởng tượng, kích thích sự phát triển của trí não đồng thời bé sẽ học được những bài học ý nghĩa sau mỗi câu chuyện từ đó hình thành thói quen và nếp sống tốt. Khi kể chuyện xong các bố mẹ có thể trò truyện và trao đổi với bé về các nhân vật, ý nghĩa của câu truyện vừa kể, cùng bé tâm sự và lắng nghe bé chia sẻ. Từ đó giúp bố mẹ và bé hiểu nhau làm gắn kết tình cảm gia đình và bé sẽ cảm nhận được tình yêu thương của bố mẹ nhiều hơn. Dưới đây là top 20 câu truyện ý nghĩa để bố mẹ kể cho bé nghe trước khi ngủ.
16
Người thợ săn và những chú chim bồ câu

Ở ngoài một ngôi làng nọ, có một cây đa rất lớn. Phía trên cây, có nhiều loại chim khác nhau làm tổ. Còn dưới những tán lá, khách bộ hành thường ngồi lại nghỉ ngơi sau khi đi một chặng đường dài. Một ngày nọ, có một người thợ săn đến khu vực này và nhìn thấy trên cây có rất nhiều chim. Anh ta tìm cách đặt bẫy những chú chim này, nhưng một con quạ đã biết được điều đó và cảnh báo cho những con chim khác.
Đúng lúc này, có một đàn chim bồ câu đang bay gần đó. Chúng nhìn thấy có rất nhiều hạt thóc nên đã sà xuống ăn. Chẳng mấy chốc, chúng bị mắc kẹt trong chiếc lưới của người thợ săn. Dù rất sợ hãi nhưng con chim đầu đàn đã nghĩ ra một kế hoạch. Nó bảo với cả đàn: “Trong khi người thợ săn chưa quay về, chúng ta hãy hợp lực lại để mổ rách chiếc lưới này. Sau đó, một con sẽ thoát ra và tìm kiếm sự giúp đỡ”.
Các chú chim bồ câu đều đồng lòng, hợp sức lại để cắn rách chiếc lưới. Khi chiếc lưới đã rách, con chim đầu đàn nhanh chóng bay khỏi chỗ đó. Nó nghĩ: “Bây giờ mình phải bay đến nhà chuột để nhờ các bạn ấy cắn rách chiếc lưới”.
Nghĩ sao làm vậy, chú đã bay thẳng đến chỗ của chuột nhờ giúp đỡ. Chẳng bao lâu, cả đàn chuột kéo đến và cắn chiếc lưới rách tan tành. Đàn bồ câu liền bay vút lên trời cao.
Ý nghĩa câu chuyện: đoànkết là sức mạnh
17
Cáo và Cò

Một hôm, Cáo gửi cho Cò một tấm thiệp và mời Cò đến nhà mình ăn cơm. Tối hôm đó, Cò vui vẻ đến nhà Cáo. “A! Anh Cò, hoan nghênh, hoan nghênh! Xin mời vào!” Cáo đon đả mời Cò vào nhà.
Sau đó, Cáo vào trong bếp, bưng thức ăn lên, thì ra đó là món súp được đựng trong một chiếc đĩa rất nông. “Tôi thích nhất là ăn súp đấy! Cảm ơn anh nhé!” Cò vui vẻ đón lấy đĩa súp. Thế nhưng, vì mỏ của Cò quá dài và nhọn nên cho dù có cố gắng đến mấy, nó cũng chỉ ngửi thấy mùi thơm của món súp chứ không ăn được một chút súp nào trên đĩa. Thế mà Cáo chỉ liếm vài cái đã hết sạch cả đĩa súp đầy. Cáo cười cười, hỏi Cò: “Sao thế anh Cò, anh thấy món súp này thế nào?”
“Được lắm, anh Cáo, thì ra là anh cố tình chơi khăm tôi.” Cò tức giận bỏ về.
Không lâu sau, Cò gửi cho Cáo một tấm thiệp và dặn nó: “Tối nay tôi mời anh ăn cơm, anh nhất định phải tới đấy nhé!” Cáo rất tham ăn, nghe thấy hai chữ “mời cơm” thì hí hửng nhận lời ngay. “Không biết Cò định chuẩn bị món gì để đãi mình nhỉ?” Cáo tự hỏi. Nó không hề nhớ chuyện xảy ra khi nó mời Cò đến ăn cơm lần trước. Tối hôm đó, Cáo vui vẻ đến nhà Cò.
“Anh Cáo đấy à, hoan nghênh, hoan nghênh! Đừng khách sáo, cứ tự nhiên nhé!”
Các bé có biết Cò đã chuẩn bị món ăn gì không? Thì ra chính là món súp được đựng trong hai chiếc bình cao cổ.
“Cảm ơn!” Cáo thò miệng xuống cái bình, nhưng nó không sao ăn được món súp trong bình mà chỉ có thể ngửi mùi thơm tỏa ra từ trong đó. Còn Cò thì ung dung cho mỏ vào bình và ăn súp một cách ngon lành.
Cáo rất đói bụng, nhưng nó lại không thể ăn được gì cả.
Ý nghĩa câu chuyện:Câu chuyện này muốn nhắc nhở chúng ta, đối với bạn bè phải chân thành. Nếu ta không tốt với bạn, bạn cũng sẽ đối với ta y như vậy.
18
Câu chuyện cái mũ

Khu rừng nọ bị cháy, lại đang lúc gió to nên ngọn lửa bùng lên rất lớn, nhuộm đỏ rực cả một góc trời. Các loài động vật trong khu rừng hốt hoảng, lập tức chạy đi dập lửa. Người thì xách xô, người thì xách chậu, người múc nước, người tạt lửa, cuối cùng đám cháy cũng được dập tắt.
Thế nhưng, trong lúc dập lửa, đầu của Gấu con bị bắt lửa, cháy mất mảng lông màu vàng nhạt trên đỉnh đầu, chỉ còn trơ lại những cọng lông ngắn ngủn và cứng ngắc.
“Làm sao bây giờ, sao con dám đi gặp các thầy cô và bạn bè đây?” Gấu con buồn bã, khóc thút thít. Gấu mẹ bèn làm cho nó một cái mũ rơm và an ủi: “Con đừng buồn, đội cái mũ này lên sẽ không thấy xấu nữa. Vài ngày nữa, lớp lông mới mọc lên, sẽ lại đẹp ngay thôi.”
Vì đầu bị thương nên Gấu con xin nghỉ học hai ngày. Trước khi nó đi học lại, thầy chủ nhiệm Hươu cao cổ đứng trước lớp trịnh trọng nói: “Từ ngày hôm nay, các con có thể đội những chiếc mũ rơm mà mình yêu thích đi học, hình dáng càng độc đáo càng tốt!”
Ngày hôm sau, Gấu con đội mũ rơm đến trường, đến cổng trường, nó hơi do dự, chần chừ không muốn vào lớp. Nhưng khi nhìn qua cửa sổ lớp học thì Gấu con thấy các bạn đều đội mũ rơm đến lớp. Đặc biệt nhất là Khỉ con, bạn ấy đang đội một cái mũ nhọn, chắc hẳn phải dài tới nửa mét, buồn cười quá đi mất. Gấu con không nhịn được, phì cười.
Thời gian trôi qua, trên đầu Gấu con đã mọc ra một lớp lông mới, nó không cần phải đội mũ rơm để che đi cái đầu trọc lốc của mình nữa rồi. Kì lạ thay, ngày Gấu con để mũ rơm ở nhà cũng chính là ngày các bạn thôi không đội mũ nữa.
Ý nghĩa câu chuyện: Chúng ta phải học cách quan tâm tới người khác, khi người khác nhận được sự quan tâm của chúng ta thì cũng sẽ cảm thấy rất hạnh phúc đấy.
19
Hoa ngũ sắc thần kì

Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé tên là Trân Trân. Cô bé thường ngắm nhìn chú mèo con nhà hàng xóm chơi đùa vui vẻ, nhưng thực ra cô bé lại chưa biết niềm vui là gì. Một hôm, mẹ sai Trân Trân ra phố mua một ít bánh mì, Trân Trân vui vẻ nghe lời mẹ. Trên đường từ tiệm bánh về nhà, Trân Trân gặp phải một con chó săn hung dữ, nó cướp hết cả bánh mì của cô bé. Trân Trân sợ về nhà sẽ bị mẹ mắng nên ngồi bệt xuống vệ đường và òa khóc nức nở.
Bỗng nhiên, một bà lão đi đến trước mặt Trân Trân, tặng cho cô bé một bông hoa ngũ sắc và nói: “Bông hoa ngũ sắc thần kì này sẽ giúp cháu thực hiện năm điều ước, cháu hãy sử dụng nó thật hợp lí nhé, khi đó cháu sẽ có được hạnh phúc và niềm vui.” Cô bé cẩn thận đón nhận bông hoa. Trước tiên, Trân Trân ngắt cánh hoa màu tím, tung lên cao và nói: “Cánh hoa tím, hãy mang bánh mì trả lại cho ta.” Vừa dứt lời, quả nhiên túi bánh mì đã quay trở về nằm trong tay Trân Trân, cô bé vui mừng quay về nhà.
Đang đi thì Trân Trân nghe thấy có tiếng khóc thút thít, thì ra là một chú Vịt con bị lạc đường. Vịt con nói: “Tôi không tìm thấy đường về nhà, bạn có thể giúp tôi được không?” Trân Trân liền ngắt một cánh hoa và nói: “Cánh hoa đỏ, hãy đưa chú Vịt con đáng thương này về với mẹ của bạn ấy.” Trong nháy mắt đã không thấy Vịt con đâu nữa.
Trân Trân tiếp tục đi, cô bé nhìn thấy một đám trẻ con đang tranh nhau một con búp bê vải, thế là cô bé lại ngắt tiếp một cánh hoa và nói: “Cánh hoa vàng, hãy cho mỗi bạn nhỏ một thứ đồ chơi thật đẹp.” Chớp mắt, trên mặt đất xuất hiện rất nhiều đồ chơi, nào là ô tô, nào là bộ ghép hình, búp bê hoạt hình… Nhìn thấy dáng vẻ vui mừng của các bạn nhỏ, Trân Trân cũng cảm thấy rất vui.
Mùa đông năm đó, trời đổ mưa tuyết rất dày, cây hòe trong sân nhà bị tuyết đè nặng cong cả cành lá, Trân Trân nhìn thấy cảnh tượng đó thì vô cùng đau lòng. Cô bé liền ngắt tiếp một cánh hoa và ước: “Cánh hoa xanh, hãy làm tuyết trên cây hòe biến mất để cứu lấy cây.” Trân Trân vừa dứt lời, lớp tuyết phủ trên cây hòe bỗng nhiên tan thành nước và chảy xuống, cành cây dần dần vươn lên cao. Những cành cây lay động theo làn gió như muốn nói “Cảm ơn!” với Trân Trân.
Một hôm khác, Trân Trân lại nhìn thấy một cậu bé chống nạng đi qua cửa nhà mình, cô bé thấy rất thương bạn nhỏ đó. Cô bé ngắt nốt cánh hoa cuối cùng và nói: “Cánh hoa hồng, xin hãy chữa khỏi đôi chân cho cậu bé kia.” Khác với những lần trước, cánh hoa tỏa sáng lấp lánh trong tay Trân Trân, phát ra năm màu khác nhau thật là đẹp! Trân Trân và cậu bé kia cùng reo lên thích thú, Trân Trân phát hiện chân của cậu bé đã hoàn toàn bình phục, cậu bé còn có thể nhảy cao hơn cả Trân Trân nữa. Trân Trân mừng rỡ chạy đến ôm lấy cậu bé và nói: “Thì ra giúp đỡ người khác chính là niềm vui!”
Ý nghĩa câu chuyện: Giúp đỡ người khác chính là một đức tính tốt. Khi người khác gặp khó khăn, nếu chân thành giúp đỡ họ thì nhất định chúng ta sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc và vui vẻ.
20
Vẫn chưa ngủ dậy

Dumas là nhà văn nổi tiếng người Pháp. Một buổi tối nọ, Dumas và một người bạn là nhà biên kịch đến nhà hát lớn để xem kịch. Đúng hôm đó, nhà hát lại diễn một vở bi kịch do chính người bạn này biên soạn. Dumas nhìn một lượt khắp các hàng ghế khán giả, thấy một người đang ngủ rất say, ngáy khò khò. Dumas liền kéo tay áo của người bạn và nói: “Nhìn kìa, anh bạn, đó chính là hiệu quả mà vở kịch của anh mang lại đấy!”
Tối hôm sau, hai người lại rủ nhau đến nhà hát, lần này, nhà hát sẽ diễn một vở kịch của Dumas. Người bạn vẫn để bụng chuyện tối hôm qua Dumas chế giễu mình, bèn đưa mắt tìm kiếm trong hàng ghế khán giả. Cuối cùng, ông ta cũng nhìn thấy một khán giả đang ngủ. Ông ta hí hửng vỗ vai Dumas, đắc ý nói: “Nhìn kìa, anh bạn Dumas thân yêu của tôi, hóa ra kịch của anh cũng có thể ru ngủ cho khán giả cơ đấy!”
Dumas giả vờ chăm chú quan sát vị khán giả đang say sưa ngủ và nói với bạn mình: “Ồ, đúng rồi, đây chính là vị khán giả chúng ta thấy tối hôm qua, thì ra anh ta ngủ đến bây giờ vẫn chưa buồn dậy!”
Ý nghĩa câu chuyện:Khi chúng ta gặp phải một vấn đề khó khăn nào đó, hãy thử nhìn nhận nó theo một hướng lạc quan, tích cực và hài hước, nó sẽ mang lại hiệu quả không ngờ đấy!
Phù hợp với bạn
23-07-2025 Roxana.Trần
23-07-2025 Roxana.Trần
18-07-2025 Roxana.Trần
18-07-2025 Roxana.Trần
14-07-2025 Roxana.Trần