Những kẻ bên lề là tên tiếng Việt của bộ phim The Intouchables, được tạo ra từ sự kết hợp của hai đạo diễn nổi tiếng Olivier Nakache và Eric Toledano. Bộ phim là một câu chuyện có thật về một tình bạn cao cả được chuyển thể thành phim. Tóm tắt phim xoay quanh một vị triệu phú có tên là Philippe, ông trở nên tàn tật vì một tai nạn nhỏ khi chơi dù. Hai chân không thể đi lại được khiến ông trở nên khó khăn trong sinh hoạt. Vì thế ông đã thuê người đến chăm sóc mình. Driss, anh chàng da đen cao lớn là người đã giành được sự chú ý của ông. Hai con người không vì địa vị, không vì giàu sang, không tồn tại ranh giới của sự phân biệt lại trở thành đôi bạn thân thiết, cùng nhau trải qua vui buồn, chia sẻ cho nhau những dư vị của cuộc sống.
Chú thích: Những kẻ bên lề – The intouchables (2011). Nguồn: Spiderum.
Xem trailerThông tin chung
-
Điểm IMDb:
8.5/10
-
Đạo diễn:
Olivier Nakache, Eric Toledano
-
Diễn viên:
Francois Cluzet, Omar Sy, Anne Le Ny, Audrey Fleurot
-
Quốc gia:
Pháp
-
Năm
2011
-
Thời gian ra rạp:
2/11/2011
-
Thời lượng:
112 phút
- Loại phim:
- Thể loại:
Tóm tắt phim
Philippe là một triệu phú vì một tai nạn nên không thể đi lại được. Ông ấy đã thuê người đến chăm sóc mình nhưng những người được ông chọn đều chỉ làm trong một thời gian ngắn là bị nghỉ việc. Duy nhất Driss, anh chàng da đen mới ra tù vì trộm cắp, sống ở khu ổ chuột là có thể gắn bó lâu dài với ông. Hôm ấy là buổi phỏng vấn tìm người chăm sóc cho ông, rất nhiều người thể hiện rất tốt thế nhưng cũng không lọt vào ánh mắt của ông. Bỗng dưng anh chàng Driss của chúng ta thô lỗ đi vào vì một tờ giấy chứng minh để xin trợ cấp thất nghiệp lại vô tình lấy được công việc này. Driss không có kiến thức gì về hộ lý, lại còn thô đến mức dám nháy mắt đưa tình với trợ lý của Philippe. Thế là ông ấy đã chọn Driss trong sự ngỡ ngàng của rất nhiều người. Trở về nhà cùng một món đồ mà Driss quen tay 'mượn' từ chỗ Philippe. Bà anh ấy nổi giận mắng anh một trận ra trò, kiên quyết đuổi anh đi. Ngày hôm sau, Driss đi đến nhà ông triệu phú, anh ở trong một căn phòng lớn, đầy đủ tiện nghi, nơi mà trong mơ Driss cũng chưa từng nghĩ đến. Ngày học việc đầu tiên có vẻ khó khăn với anh vì anh ta không biết làm gì cả: ngủ gật khi chăm sóc, nhầm lẫn dầu gội và nước rửa chân. Khi anh hỏi về chiếc bao tay thì triệu phú không trả lời nhắc anh rằng, anh vẫn còn nhiều thứ phải làm. Driss quyết tâm học việc, anh nói chỉ cần có người dạy anh sẽ làm được mọi việc. Nhưng khi anh biết chiếc bao tay đó dùng để dọn phân và nước tiểu thì anh sợ điếng người. Miệng hét lớn không thích nhưng đó là việc anh phải làm. Ngày tiếp đó, Driss vô tình làm đổ nước nóng nên chân Philippe, nhưng ông ấy không cảm nhận được điều gì. Không những thế vì mải mê ngắm nhìn cô thư ký của ông ấy mà đưa đồ ăn nhầm lên mắt ông. Vụng về là thế nhưng sâu trong Driss là tấm lòng ấm áp. Khi ra ngoài cùng Philippe, thay vì dùng xe cho người tàn tật anh mà dùng xe riêng của ông. Chỉ vì thấy ông tàn tật mà một người hàng xóm đã giành chỗ đậu xe của ông thế là Driss đã dạy hắn ta một bài học. Một người bạn khuyên ông không nên quá tin vào những người da đen vì học không có sự cảm thông. Triệu phú đáp chính vì không có sự cảm thông nên ông mới chọn Driss, anh ấy sẽ không vì đôi chân tật nguyền mà coi ông là kẻ vô dụng, không thể đi lại.
Đêm hôm ấy hơi thở gấp của Philippe truyền đến qua máy giám sát, Driss vội vàng chạy tới phòng ông. Anh thấy ông ấy đau đến hơi thở yếu ớt. Driss nhanh chóng dùng khăn nóng giúp ông giảm đau và chìm vào giấc ngủ và ngồi canh ông ấy cả đêm. Anh chàng da đen ấy chưa một lần đi học đàng hoàng nhưng trong anh ánh lên tình yêu và sự kiên định. Khi ông ấy thức giấc vì thiếu không khí, Driss bế ông lao nhanh ra ngoài. Philippe nói Driss đừng quá lo lắng vì đây là tác dụng phụ của thuốc. Hai người đi dạo rất lâu bên ngoài và cùng uống cafe, nhâm nhi câu chuyện chờ trời sáng hẳn, bởi lúc đó mới chỉ hơn 4 giờ. Ông triệu phú cảm nhận được sự ấm áp, quan tâm và tinh thần trách nhiệm của Driss, bắt đầu tin anh tuyệt đối. Từ đó mỗi khi làm gì ông cũng đưa Driss theo, ngay cả việc viết thư tình cho crush của ông. Driss còn gọi cho người trong mộng và giúp ông bắt chuyện với cô ấy. Khi nghe nhạc, Driss cũng đi cùng ông. Trong buổi hoà nhạc anh cười vô tư khiến mọi người xung quanh có vẻ chán ngấy. Điều ấy không làm ông xấu hổ, ngược lại còn cười khoái chí. Có Driss cuộc sống của ông nhộn nhịp biết bao, ông đã cười nhiều hơn. Tay nghề của Driss cũng tiến bộ hơn rất nhiều. Driss còn giúp ông biến xe lăn thành xe đua, giúp ông cảm nhận được tốc độ. Hôm ấy là buổi tiệc sinh nhật của ông, thay vì nghe nhạc giao hưởng như mọi khi Driss mở lên bài nhạc thịnh hành lúc đó, nhảy nhót và kéo mọi người lên nhảy cùng mình. Những người bạn của ông thường ngày giữ vẻ mặt nghiêm nghị nhưng đêm nay họ chơi đùa như những chú vịt đang học bơi. Bữa tiệc vì thế cũng trở nên vui vẻ hơn. Ngày cứ thế trôi, Driss cũng trở nên lịch thiệp hơn, cùng ông triệu phú đến triển lãm thưởng tranh. Không những thế anh cũng bắt đầu học vẽ, làm ra bức tranh nhìn mãi không ra chủ đề nhưng nó lại được bán với giá trên mây. Hôm ấy Driss nhìn thấy con gái của triệu phú khóc trong phòng, anh tiến đến hỏi. Thì ra cô bé vừa chia tay bạn trai lại còn bị cậu ta sỉ nhục. Driss quyết định tìm cậu nhóc đó bắt cậu ta xin lỗi cô bé. Driss biết, ông triệu phú đôi khi sẽ không quan tâm hết đến con gái nên anh cũng muốn giúp ông làm điều này.
Một hôm, em trai Driss tìm đến anh. Driss gọi cho em gái và họ cãi nhau một hồi. Philippe đã nghe được cuộc trò chuyện ấy, ông nói với Driss, công việc quan trọng nhưng gia đình càng quan trọng hơn và khuyên anh trở về. Nghe lời ông, Driss rời bỏ công việc, quay về nhà. Ngày Driss đến, không ai đếm xỉa đến anh. Ngày anh rời đi, tất cả bạn bè của Philippe đều đến tiễn. Nhờ sự chân thành và nỗ lực bản thân, anh đã lấy được sự tôn trọng từ những người thượng lưu. Sợ sẽ không cất bước đi được nên anh không chào ông triệu phú, nhưng Philippe vẫn lặng lẽ dõi theo anh qua cửa sổ. Driss đi rồi, công việc tìm người chăm sóc lại diễn ra nhưng không có kết quả tốt. Dần dần ông triệu phú không để ai động vào mình, râu tóc dài ra cũng không cắt, tinh thần cũng tụt dốc không phanh.
Về phía Driss, anh bắt đầu gánh vác gia đình, giúp em trai giải quyết mâu thuẫn với bọn xã hội đen. Nhờ những điều học được ở nhà triệu phú mà anh cũng thuận lợi tìm được việc. Đêm ấy, triệu phú lên cơn đau nhưng nhất quyết không để hộ lý mới giúp mình lại còn đuổi anh ta đi. Không còn cách khác, quản gia chỉ có thể tìm đến Driss, kể anh nghe về cuộc sống của ông ấy gần đây. Không nghĩ nhiều Driss nhanh chóng tìm đến nhà ông. Anh bước vào bằng nụ cười tươi rói còn không quên cười nhạo bộ râu của ông. Anh biết ông ấy đã mất đi niềm vui từ lâu. Thế là Driss đưa ông ra ngoài hóng gió, đi đến một bờ biển. Điều này khiến triệu phú trở nên thoải mái hơn. Driss còn giúp ông cạo râu và chơi đùa với bộ râu của ông. Nào là bộ râu giống mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ, khi thì bộ râu lịch lãm, lại còn biến bộ râu của ông trông giống với Hitler. Ông triệu phú lại chẳng cười cho đến khi Driss giả giọng Đức chọc ông, ông mới bắt đầu cười vui vẻ. Hơn thế Driss còn đưa ông đến nhà hàng nhưng không dùng bữa với ông. Thì ra anh đã hẹn người phụ nữ ông thầm yêu đến. Lần trước vì tự ti về mình nên ông đã bỏ chạy khi gặp cô. Lần này không ai giúp ông chạy nên ông đã lấy hết can đảm ở lại nói chuyện cùng cô. Giây phút ngọt ngào ấy khiến ông nhận ra rằng niềm hạnh phúc bấy lâu nay ông không dám chạm tới lại có thể dễ dàng có được như vậy. Bên ngoài ông ra vẻ lạnh lùng nhưng bên trong ông cũng chỉ là một tâm hồn bị tổn thương. Mọi người coi ông như một nhân vật tên tuổi, hà nề, coi ông như một người khuyết tật đáng thương. Duy chỉ có Driss là không như thế, anh không sợ quyền lực, không mê tiền tài, dùng chính tình yêu của mình mở cửa lòng ông ấy, giúp ông đi ra khỏi cái lồng của mình. Tình bạn ngoài đời của hai nhân vật giờ đây vẫn bền vững như vậy. Ông triệu phú sống cùng người vợ mới và chăm sóc 2 đứa con, còn Driss ngoài đời cũng đã kết hôn và quản lý một công ty lớn.
Nhận xét
Bộ phim là bài học về tình bạn trong cuộc sống. Tồn tại trong mỗi tâm hồn con người là những bóng tối không thể cảm nhận được, ai cũng có những ước mơ, hoài bão của riêng mình. Nếu tìm được một người có thể chạm tới bóng đen ấy, hiểu được niềm vui và nỗi đau trong bạn thì chắc chắn một điều rằng, đó chính là người bạn chân ái mà Chúa đã mang đến cho bạn. Vì vậy hãy trân trọng những giây phút bên họ, đấy sẽ là những khoảnh khắc mà tiền bạc cũng không thể đổi lấy được.
- The Intouchables
- Philippe
- Driss
- Đạo diễn Olivier Nakache
- Đạo diễn Eric Toledano
- Diễn viên Francois Cluzet
- Người da đen
- Nhà triệu phú
- Sự chăm sóc
- Tình bạn cao cả
- Người anh em
- Tri kỷ
- Phim hài kịch Pháp
- Phim chính kịch hay
- Phim lẻ chiếu rạp
- Tình cảm chân thành
- Không phân biệt
- Sự đối mặt
- Bạn bè
- Sự chân thành.