Mẹ là người đã sinh ra và nuôi dưỡng chúng ta nên người, nhưng cũng có một người đã vì miếng ăn, miếng học của bạn mà không quản ngại khó khăn kiếm tiền mỗi ngày, đó chính là người cha. Sau đây hãy cùng đến với top những bài thơ hay nhất về cha mà các bạn có thể tìm đọc nhé.
21 Tình cha - Thêm Lê
Ngày xưa nhỏ con không hề biết
Đến bây giờ hiểu hết về cha
Ba thương con thật đậm đà
Dạy con cách sống cho ta vào đời
Lời cha dạy con nay ghi nhớ
Là thương yêu để ở trong lòng
Tình cha như ngọn lửa hồng
Đốt lên sửi ấm tình nồng cho con
Cuộc đời cha bao năm vất vả
Để ba dành tất cả cho con
Tình yêu ba mãi vẫn còn
Yêu cha con vẫn sắc son trong lòng
Nay con đã lớn khôn rồi đó
Mà đời cha trăng tỏ trăng mờ
Con nay đã có ước mơ
Để làm cuộc sống lên thơ yêu đời.
22 Lời Nói Dối Cao Thượng - Khuyết danh
Thuở còn thơ con thường nghe cha nói.
Con ăn đi cha không đói đâu con.
Lúc ăn xong nếu không hết vẫn còn.
Cha ăn nốt, cha khen ngon đấy chứ.
Khi lớn khôn con nhớ về quá khứ.
Cha thường mang chiếc áo cũ vá vai.
Đi dép lốp có lúc sút cả quai.
Quần áo mới cha cất hoài không mặc.
Cha nói mình thích mặc bền ăn chắc.
Nhường hết áo quần vải vóc cho con.
Cha bảo con cần quần áo đẹp hơn.
Còn cha mặc áo rách sờn cũng được.
Phải mưu sinh cha một mình xuôi ngược.
Lo việc nhà lo việc nước việc dân.
Cha luôn dạy con phải sống nghĩa nhân.
Không lãng phí phải chuyên cần sớm tối.
Mãi sau này con biết cha nói dối.
Và biết mình đã có lỗi với cha.
Cha là tấm gương chân chính thật thà.
Vì nhường cho con mà cha nói thế.
23 Không thể nào - Khuyết danh
Không thể nào con quên được ngày xưa
Cha ngồi quạt để Mẹ ru con ngủ.
Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửa
Tiếng đàn ve đệm nhạc khúc à ơ…
Con giữ gìn vị ngọt tuổi ấu thơ
Như viên kẹo ngậm cả đời không hết.
Có ai dạy đâu mà con biết
Sẽ chẳng còn gì khi Cha, Mẹ xa nhau .
Rồi một ngày con không hiểu vì đâu
Nước mắt chảy lặng thầm về hai phía.
Long Quân-Âu Cơ, lên rừng-xuống bể.
Để đàn con ngơ ngác giữa Mẹ-Cha.
Con muốn ngã vào cả hai cánh tay Cha
Con muốn uống cả đôi dòng sữa Mẹ.
Tình cảm ấy chẳng thể nào chia sẻ
Như võng đong đưa không chỉ một đầu dây.
Con lớn lên thiếu thốn một vòng tay,
Như dòng sông cả hai bờ đều lở.
Mặt nước rộng đời mênh mông nỗi sợ
Một cánh bèo níu kéo tuổi thơ xa.
Con lớn lên ai cũng bảo giống Cha,
Người yêu con thì lại hiền như Mẹ.
Con chỉ sợ có một ngày như thế,
Phải lau giùm nước mắt trẻ chia hai.
Con đã đi qua những tháng năm dài,
Chân không thể bước ra ngoài nỗi nhớ.
Tuổi ấu thơ vẫn từng ngày nhắc nhở:
Có một thời…
Cha Mẹ đã…
Yêu nhau.
24 Cha tôi - Đặng Minh Mai
Tuổi xế bóng cửa nhà vắng vẻ
Bao yêu thương tươi trẻ cuộc đời
Cha dành dụm hết cho tôi
Cho anh, cho chị, cho thời trẻ trung!
Đời vất vả điệp trùng gian khó
Thuở cơ hàn không có cơm ăn
Mờ sương cha đã gấp mành
Rong trâu cày ải dạ đành đói meo!
Cái nghèo đói cứ theo cha mãi
Bởi neo vườn nhà lại đông con
Ngược xuôi thân xác mỏi mòn
Đạp xe buôn bán cho con đỡ rầu!
Khi con lớn trắng đầu cha bạc
Mẹ xa cha tan tác cõi lòng…!
Thân già một bóng chênh chông
Các con Nam, Bắc xa vòng tay cha!
Quê nhà đó buồn và cha nhớ
Nhớ vợ hiền thêm nhớ con yêu!
Cầu mong trời phật thương nhiều
Cho cha khỏe mạnh sớm chiều bên con!
Previous post
next post
bài viết cùng người đăng