Nếu trong văn thơ của các nhà văn đất nước hiện lên với những từ ngữ được chọn lọc thì trong mắt của các trẻ thơ đất nước hiện lên gần gũi, thân thương và vô cùng tươi đẹp. Đất nước hiện lên chẳng chỉ bởi những danh lam thắng cảnh mà còn nổi bật bởi sự bình dị của cánh đồng, ngoc ngách thân quen đáng trân trọng. Dưới ngòi bút của trẻ thơ , từng câu văn đề ứa tràn tình yêu quê hương đất nước gắn với trách nhiệm bảo vệ, giữ gìn và phát triển đất nước. Hãy cùng mình đến với: “Top 30 Đoạn Văn Tả Cảnh Đẹp Quê Hương Em Hay Nhất Bạn Nên Tham Khảo”
11 Đoạn Văn Tả Cảnh Đẹp Quê Hương - Mẫu 11
Buổi sớm mai trên con đường quê hương yên bình đến lạ. Làn sương mỏng manh vẫn còn vương trong không gian. Trên cao, tiếng mấy nàng chích chòe, chị sáo sậu hót vang chào ngày mới, làn gió nhẹ lay động khóm tre cuối làng. Xa xa, các cụ ông dậy sớm đi bộ tập thể dục, chị hàng rau cộc cạch trên chiếc xe đạp tranh thủ chở rau ra chợ bán. Bác nông dân tay cuốc, tay cày vội vã ra đồng làm việc để tránh nắng ban trưa,…Tiếng gà gáy: Ò…ó …o vẫn còn vang đâu đó. Bầu không gian trên con đường làng buổi sớm thật trong lành, thanh bình và dễ chịu. Yêu lắm! Quê hương tôi!
12 Đoạn Văn Tả Cảnh Đẹp Quê Hương - Mẫu 12
Làng em là một làng chài nhỏ nằm ở ven biển Quảng Bình. Phần lớn người dân trong làng đều làm nghề chài lưới. Nơi em ở có khá nhiều địa danh nổi tiếng, nhưng đẹp nhất, đông vui nhất vẫn là bến Con Còng. Cứ mỗi buổi sớm mai và khi hoàng hôn buông xuống, bến Con Còng lại tấp nập như mở hội. Những con thuyền ra khơi từ mờ sáng đã trở về với những khoang đầy ắp cá. Thuyền nào cũng có bảy, tám chàng trai lực lưỡng, da đen nhánh, ngồi trên mũi thuyền. Hàng trăm các bà, các chị đứng bốc cá hối hả, vội vã. Sau một ngày dài lênh đênh trên biển, đoàn thuyền nằm lặng yên bên bờ cát. Mặt trời chiếu những tia sáng đỏ ửng cuối cùng, nhuộm một màu lấp lánh trên biển. Đàn hải âu xòe cánh bay lượn trong âm thanh rì rầm của sóng. Đám trẻ chúng em hò nhau đá bóng rồi đuổi cáy bắt còng, cười vang ầm ĩ. Hình ảnh bình dị của làng chài đã in sâu vào trong kí ức của em.
13 Đoạn Văn Tả Cảnh Đẹp Quê Hương - Mẫu 13
Biển Vũng Tàu ! Ôi ! Chỉ nghe những tiếng ấy mà lòng tôi đã xốn xang biết bao kỉ niệm của thời thơ ấu. Những địa điểm Núi Lớn, Núi Nhỏ, Bãi Trước, Bãi Sau, những hàng phi lao trong xanh, những ngọn dừa trải dài theo bờ biển đã làm cho tâm lý mọi người nao nao một cảm xúc khoan khoái và mê hoặc. Đứng ở Núi Lớn ta hoàn toàn có thể nhìn xuống Bãi Sau. Trên bãi tắm hàng trăm chiếc dù sặc sỡ luôn xòe ra như những cây nấm đủ sắc tố, chuẩn bị sẵn sàng đón khách thăm quan, ở đó, hàng ngàn người cười nói, đùa giỡn và tắm biển. Mọi người đều vui tươi và hớn hở. Những con sóng lớn, nhỏ thi nhau chạy vào bờ, cứ mỗi lần rút ra thường để lại những màng bọt biển trắng xóa, xôm xốp. Ngoài ra, hàng trăm ngàn con sống đua nhau chạy, vấp phải những mũi thuyền đánh cá của ngư dân bị hất tung lên, bọt trắng bắn tung tóe. Xa hơn một tí, Hòn Bà đứng uy nghi, sừng sững giữa biển cả bát ngát. Hai cái lô cốt cũ kĩ sát chân Hòn Bà như hai bộ mặt hờ hững mở to hai mắt quan sát mọi người. Những, bậc thang màu trắng dẫn ta lên đến đền thờ trên hòn hòn đảo này.
14 Đoạn Văn Tả Cảnh Đẹp Quê Hương - Mẫu 14
Một sáng mùa hạ. Không khí xung quanh còn mát mẻ, ánh nắng mới cũng dịu dàng, ấm áp chứ không gay gắt như khi vào giữa trưa. Trên cánh đồng quê em, những bông lúa chín uốn cong mình để mang những hạt thóc tròn to chắc mẩy, những giọt sương đêm đọng trên lá lúa như phát sáng dưới ánh nắng mặt trời. Xa xa là những đàn cò trắng đang bay liệng trên bầu trời, rặng tre già đung đưa theo gió như hò reo đón chào một ngày mới lại bắt đầu. Ngày mới bắt đầu cũng là khi các bác nông dân ra đồng bắt đầu công việc canh tác, sản xuất. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng hỏi thăm của những người nông dân làm cho cánh đồng trở nên náo nhiệt, vui vẻ hơn. Mỉm cười đón chào ngày mới, em cũng bắt đầu đến trường bằng chiếc xe đạp cũ.
15 Đoạn Văn Tả Cảnh Đẹp Quê Hương - Mẫu 15
Cũng giống như những con sông khác, con sông quê em cũng uốn lượn như một con rồng. Nó mang hương vị mặn mòi của vùng quê em, vùng quê có di tích lịch sử (đền thờ Tiên La), vùng quê địa linh nhân kiệt. Chính cài hương vị ấy đã gắn bó với em đến từng thớ thịt. Tuy con sông không rộng lắm nhưng nó rất dài. Buổi sáng khi ông mặt trời nhô lên thì dòng sông mặc chiếc áo lụa đào tha thướt, trưa về chiếc áo lụa đào ấy được thay bằng chiếc áo xanh biếc mới may, chiều về chiếc áo lại được dát vàng long lanh. Đêm đến, sông mặc chiếc áo đen cài một vầng trăng vào giữa ngực và những ngôi sao được gắn vào dải áo như những dải kim cương. Nước sông như dòng sữa ngọt tưới tiêu cho đồng ruộng, dòng nước mát luôn dang tay đón chúng em tắm mát, bơi lội nô đùa trong những ngày hè oi bức.