Tiểu thuyết ngôn tình luôn thu hút đông đảo nhiều người đọc đặc biệt là các bạn trẻ. Những cuốn tiểu thuyết này thường viết về chủ đề tình yêu xoay quanh câu chuyện tình cảm của nhân vật chính trong truyện với nhiều tình tiết hay hấp dẫn. Nội dung của các câu truyện ngôn tình rất phong phú và đa dạng có nhiều thể loại như: Tổng tài, hắc đạo, thanh xuân vườn trường, đô thị, quân nhân, xuyên không, cung đấu, đam mỹ, bách hợp,....Tuy những cuốn tiểu thuyết ngôn tình đều là những câu chuyện hư cấu không có thật nhưng lại thu hút rất nhiều người một cách bất ngờ. Và hôm nay top share muốn giới thiệu đến các bạn top 40 cuốn tiểu thuyết ngôn tình hay bạn không thể bỏ qua.
36 Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Dưới Lầu Lại Ngắm Em
Em, ôm mối tình câm lặng suốt thời thanh xuân tươi đẹp nhất. Người ấy đi, em cũng biến thành đám mây bồng bềnh phiêu dạt, mơ hồ, mông lung... Mười chín năm trời lớn lên cùng người ấy, lại mất năm năm trời để thực hiện tất cả những giấc mơ của người ấy... Có phải người ấy đã mang anh đến để xoa dịu trái tim em?
Anh, ôm nỗi nhớ nhung em dù chỉ gặp nhau một lần duy nhất, nhiều năm sau gặp lại, em vẫn như một nỗi ám ảnh mơ hồ, níu giữ anh kể cả khi anh chìm vào giấc ngủ, để rồi sau đó, anh trở thành kể ngốc vì cứ mải miết đi theo dấu chân em. Có sao đâu khi anh nói, chỉ cần anh yêu em là đủ...
Khi em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, em có biết rằng, người đứng trên lầu lại ngắm em...
"Em rất xin lỗi vì không kìm lòng được mà viết thư cho anh. Em biết điều này có thể sẽ làm anh khó xử. Xin lỗi, chỉ là em… thấy nhớ anh. Nếu anh không muốn đọc thì cứ ném vào thùng rác cũng được, còn em, em vẫn sẽ coi như anh đã đọc rồi, bởi vì như vậy em sẽ thấy lòng dễ chịu hơn. Mấy hôm nay, dạ dày em cứ âm ỉ đau, em tưởng chỉ đau một chút thôi, nào ngờ đã hai ngày hai đêm rồi.Dạo này em rất bận, giờ ăn trưa được nghỉ ngơi chốc lát nhưng vẫn thấy mệt mỏi đến mức không thở nổi. Lúc nghỉ giải lao, em đưa Edward ra ngoài tản bộ. Em đứng đợi ở đó rất lâu mới nhìn thấy anh, đây là giây phút vui vẻ nhất trong ngày của em.Hôm nay anh bận không?
Em rất nhớ anh.
Thủy Quang, tháng Ba năm 20072
Anh có đọc thư không? Chắc đọc rồi nhỉ? Em rất căng thẳng, hễ nghĩ đến việc khi đọc thư có thể anh sẽ nhớ đến em, dù chỉ một chút thôi cũng đủ khiến em cảm thấy hạnh phúc rồi. Hôm nay, anh mặc áo len trắng rất đẹp.Em không theo dõi anh đâu, chỉ là… tình cờ em đi qua đó. Sáng nay gặp được anh, cả ngày tâm trạng em rất tốt.
Em vẫn nhớ anh.
37 Anh Giải Cứu Thế Giới, Em Đến Bảo Vệ Anh
Năm ba tuổi, thế giới của Nghê Giản vĩnh viễn mất đi âm thanh. Từ năm bốn tuổi, cô bé Tiểu Giản sống với những chuỗi ngày đọc khẩu hình miệng của người khác.
Suốt quãng thời gian thơ ấu, cậu bé Lục Phồn vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc, là âm thanh kết nối cô với thế giới.
Nhưng rồi bố mẹ Nghê Giản ly hôn, cô sang Mỹ sống cùng mẹ. Hai người mất liên lạc từ đó.
Rất nhiều năm sau, họ vô tình gặp lại nhau. Lúc này, cô đã là một họa sĩ truyện tranh có tiếng tăm, còn anh chỉ là một nhân viên cứu hỏa bình thường. Cô giờ đây hờ hững với mọi thứ, còn anh vẫn vậy, vẫn chín chắn, kiên định, chưa vì bất cứ thứ gì mà dao động.
Hai người tưởng như đã ở hai thế giới song song bỗng chốc gắn chặt lại với nhau bằng tờ giấy đăng ký kết hôn.
Lúc ấy, họ đến với nhau chắc chắn không phải vì tình yêu. Còn sau đó, mọi thứ dường như đã phát triển theo cách chính những người trong cuộc cũng không kiểm soát nổi.
“Em nhìn cho rõ, đúng là chúng ta không thuộc cùng một thế giới. Nhưng anh không có ý định từ bỏ em.”
38 Lực Cơ Học Tình Yêu
Nữ thần quốc dân Hoa Ảnh - cô minh tinh cả đời chỉ mong được xinh đẹp như hoa, giàu sang phú quý.
Giáo sư Vật lý Giang Thanh - kẻ lập dị mắc chứng mù mặt suốt ngày ru rú trong phòng thí nghiệm, làm bạn với máy móc, luận văn.
Hai con người với hai thân phận, tính cách, lối sống hoàn toàn khác biệt, lại vì cái chết bất ngờ của Quý Hải - tổng giám đốc của tập đoàn Hải Thanh mà phải bắt tay hợp tác, cùng vực dậy tập đoàn Hải Thanh đang đứng trước nguy cơ phá sản.
Trong mắt mọi người, họ là cặp đôi oan gia bằng mặt không bằng lòng, thường xuyên tranh chấp, đấu đá nhau. Nhưng chẳng biết từ bao giờ, “quả táo tình yêu” đã rơi trúng đầu hai người họ.
Trên bãi cỏ sau cơn mưa mùa hạ, bóng dáng Hoa Ảnh trong bộ váy nhung đỏ kiêu kỳ, thỏa sức khiêu vũ dưới ánh trăng đã khắc sâu ấn tượng vào lòng Giang Thanh để rồi từ đó, bên cạnh lực vạn vật hấp dẫn, sóng điện từ, chuyển động tịnh tiến, electron… anh còn có một lĩnh vực cần phải nghiên cứu, đó là: Lực cơ học của tình yêu.
39 Không Gì Có Thể Thay Thế Em
Tạ Khanh – Tạ ảnh đế mắc chứng đa nhân cách, anh yêu thầm Diệp Tiểu Thiến mười năm, dù cô có là nữ thần Thanh Hoa vạn người mê đắm hay cô trợ lý ngốc nghếch mập mạp. Giấc mộng mười năm, cuối cùng cũng thành sự thật. Nhưng ngờ đâu, năm năm trước vào đêm anh đau khổ vì cầu mà không được bèn đi uống rượu rồi lái xe, cô gặp tai nạn giao thông, chiếc kẹp tóc lại mắc vào biển số xe của anh. Liệu Tạ Khanh có phải là hung thủ? Liệu bốn chữ “tai nạn giao thông” ấy có lần nữa phá hoại gia đình mới của anh?
Diệp Tiểu Thiến phải lựa chọn, tình yêu hay tình thân? Kẻ gây tai nạn năm đó là ai? Năm đối tượng tình nghi, bạn trai cũ nay là sếp của cô, cô bạn thân cũ thế chỗ nữ thần, cậu chủ nhà giàu lắm mưu nhiều kế, giáo sư đại học thoạt trông thành thật, hay ảnh đế yêu thương cô hết mực?
Trích đoạn sách:
“Nếu lỡ một ngày đôi ta ở hai nửa Trái đất, gần trong gang tấc mà biển trời cách mặt, anh sẽ vượt tâm của Trái đất để tới bên em, dẫu có phải bò đi chăng nữa.
Nếu lỡ một ngày đôi ta ở hai đầu của một đường thẳng, anh nhất định sẽ vượt qua thời không cách trở, tìm một đường thẳng khác bước về phía em, quyết không dừng chân.
Nếu lỡ một ngày đôi ta bị Thượng đế ném xuống hai đầu của trục số, âm dương vô tận, sinh tử vô can, anh chỉ cầu một đạo hàm kết nối đôi ta bên nhau trọn đời…”
40 Họ Của Anh, Tên Của Em
Liên Tâm - cô gái xinh đẹp vừa tinh nghịch vừa dịu dàng. Người đầu tiên cô nhìn thấy khi có lại được thị giác chính là anh, nhà thiết kế tài ba, trầm ổn, ấm áp Hạng Ngữ Thu. Mà bóng hình của anh, từ lâu đã dần dần xâm nhập vào trái tim cô, không cách nào thay thế. Sáu năm, cô nỗ lực trưởng thành, trở nên giỏi giang để kéo gần khoảng cách giữa hai người. Mười năm, anh âm thầm bước chậm lại, chỉ để đợi chờ khoảnh khắc được ở bên cô.
Họ cùng nhau trải qua đủ ngọt ngào và đắng cay, cuối cùng cũng về bên nhau, biến bầu bạn thành tình yêu lãng mạn nhất. Nhưng khi Liên Tâm tìm lại được người thân đã thất lạc nhiều năm của mình, cũng là lúc cô biết mình bị di truyền căn bệnh Alzheimer từ bố, rồi sẽ có một ngày, cô quên hết tất cả. Liên Tâm lựa chọn rời đi, đợi đến khi Hạng Ngữ Thu tìm được cô giữa cơn mưa tuyết ở Thụy Sĩ, cô đã quên đi bản thân mình, nhưng vẫn lấy họ của anh để đặt tên cho cô, minh chứng cho tình yêu của hai người.
Trích đoạn sách:
“Đôi mắt Liên Tâm lấp lánh những giọt lệ. Cô kiễng chân lên, nhẹ nhàng đặt vào má Hạng Ngữ Thu một nụ hôn. Cô thoải mái ngồi xuống rồi cảm thán: “Ông anh họ Hạng, em đã có thể tưởng tượng ra viễn cảnh sau này khi chúng ta đều trở thành những ông lão, bà lão rồi.”
“Đừng buồn, già đi rồi em nhất định vẫn rất đáng yêu. Hơn nữa, giả sử em già đi mười tuổi, anh đương nhiên cũng sẽ già theo mười tuổi. Ông trời cũng già đi mười tuổi, mọi thứ vẫn vậy thôi…” Hạng Ngữ Thu mỉm cười nói.
Liên Tâm dựa vào vai Hạng Ngữ Thu, lắng nghe chất giọng trầm ấm mê người của anh, hạnh phúc nhắm mắt lại, dần dần chìm vào giấc ngủ, trên khóe môi vẫn vương mãi nụ cười.
Ánh trăng dịu dàng soi chiếu đôi tình nhân, bước chân của thời gian như dừng lại mãi ở khoảnh khắc tươi đẹp này.”
Previous post
next post
bài viết cùng người đăng