Thời gian chúng ta bước vào lớp 1 luôn là một mốc thời gian khó quên bởi vì đây là thời điểm chúng ta bắt đầu với một môi trường mới mà ở đó có những thứ gọi là bàn ghế, sách vở và có những người là bạn bè, thầy cô. Trong đó, những cuốn sách giáo khoa là những người bạn đồng hành không thể thiếu trong cặp sách mỗi khi ta đến trường. Sau đây là những bài thơ gốc mà có những trích đoạn nằm trong cả 2 tập của SGK Tiếng Việt lớp 1 (bản xuất bản năm 2011) mà các bạn có thể đọc để ôn lại tuổi thơ nhé.
6 Con chim chiền chiện - Huy Cận
Con chim chiền chiện
Bay vút, vút cao
Lòng đầy yêu mến
Khúc hát ngọt ngào.
Cánh đập trời xanh
Cao hoài, cao vợi
Tiếng hót long lanh
Như cành sương chói
Chim ơi, chim nói
Chuyện chi, chuyện chi?
Lòng vui bối rối
Đời lên đến thì...
Tiếng ngọc trong veo
Chim gieo từng chuỗi
Lòng chim vui nhiều
Hát không biết mỏi.
Chim bay, chim sà
Lúa tròn bụng sữa
Đồng quê chan chứa
Những lời chim ca.
Bay cao, cao vút
Chim biến mất rồi
Chỉ còn tiếng hót
Làm xanh da trời...
Con chim chiền chiện
Hồn xanh quê nhà
Sáng nay lại hót
Tưng bừng lòng ta.
7 Chim ngói - Ngô Văn Phú
Không hiểu từ đâu
Cứ mùa thu
Chúng bay về khắp cánh đồng,
Siêng năng nhặt đỗ
Những đàn chim ngói
Mặc áo mầu nâu
Đeo cườm ở cổ
Chân đất hồng hồng
Như nung qua lửa
Mang theo ngọn gió mùa đông bắc đầu tiên
Mùa màng bỗng rực rỡ lên
Những sắc màu đẹp nhất
Chúng đem tinh chất xa xôi từ những khoảng trời
Về hoà với sức mỡ màu của đất
Hương đồng, hi vọng tràn trong mắt
Những tiếng cười bay dọc xóm vui
Sao tôi thấy chúng giống những cô gái làng tôi
Những cô gái báo báo hiệu những vụ mùa phong thu, bát ngát.
8 Một mái nhà chung - Định Hải
Mái nhà của chim
Lợp nghìn lá biếc
Mái nhà của cá
Sóng xanh rập rình.
Mái nhà của em
Nghiêng giàn gấc đỏ
Mái nhà của bạn
Hoa giấy lợp hồng.
Mọi mái nhà riêng
Có mái nhà chung
Là bầu trời xanh
Xanh đến vô cùng.
Mọi mái nhà riêng
Có mái nhà chung
Rực rỡ vòm cao
Bảy sắc cầu vông.
Bạn ơi, ngước mắt
Ngước mắt lên trông
Bạn ơi, hãy hát
Hát câu cuối cùng:
Một mái nhà chung
Một mái nhà chung…
9 Quê hương - Đỗ Trung Quân
Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy hãy yêu?
Quê hương là gì hả mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều?
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Tiếng ếch râm ran bờ ruộng
Con nằm nghe giữa mưa đêm
Quê hương là bàn tay mẹ
Dịu dàng hái lá mồng tơi
Bát canh ngọt ngào tỏa khói
Sau chiều tan học mưa rơi
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người đều có
Vừa khi mở mắt chào đời
Quê hương là dòng sữa mẹ
Thơm thơm giọt xuống bên nôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.
10 Cô dạy - Phạm Hổ
Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy:
Phải giữ sạch đôi tay,
Bàn tay mà giây bẩn,
Sách, áo cũng bẩn ngay.
Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy:
Cãi nhau là không vui
Cái miệng nó xinh thế
Chỉ nói điều hay thôi.