Nơi đây có Nha Trang - một thành phố ven biển và là trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật và du lịch, có Hòn Nội Đảo Yên với bãi tắm đôi thu hút với cảnh đẹp tuyệt vời như thiên đường hay Tháp Po Nagar cao 23m nằm trên đỉnh đồi ở cửa sông Cái của thành phố Nha Trang. Đến đây, chắc hẳn các bạn cũng đã đoán được tỉnh thành mà mình sắp nói đến ngày hôm nay. Trong bài viết này, hãy cùng đến với tỉnh Khánh Hòa, nơi nổi tiếng với yến sào bổ dưỡng và thơm ngon. Bạn có nghĩ đến cảnh đẹp của Khánh Hòa sẽ như thế nào không? Nhưng, bạn lại không có cơ hội để được trải nghiệm nó. Không sao đâu, top những bài thơ hay nhất về tỉnh Khánh Hòa sẽ giúp các bạn thấy được vẻ đẹp của tỉnh thành này qua ngôn từ và vần thơ.
26 Biển yêu thương - Khoa Nha Trang
Ngày cuối tuần tiết trời lại mát trong
Nơi phố biển Nha Trang đông vui lắm
Mờ sương sớm mọi người cùng đi tắm
Biển dịu êm thật say đắm xiết bao.
Quê hương tôi thật lắm đỗi tự hào
Người trong Nước các tỉnh nào cũng đến
Vui cùng biển tuyệt vời ai cũng mến
Thăm một lần đều muốn đến lần sau.
Biển về đêm rực rỡ ánh đèn màu
Già lẫn trẻ dập dìu nhau dạo mát
Ngồi ngắm biển vui đùa trên bãi cát
Ven bên đường quán giải khát tuyệt thay.
Biển Nha Trang tôi yêu mãi nơi đây
Được ngắm biển luôn từng ngày từng bữa
Biển xinh đẹp nằm trong lòng phố nữa
Biển yêu thương luôn mãi chứa chan tình!!!
27 Đến Sài Gòn nhớ Nha Trang - Trần Vạn Giã
Đến Sài Gòn nhớ Nha Trang
Nhớ con sóng nhỏ vội vàng chia tay
Em nhìn theo cánh chim bay
Hỏi tôi sao bỏ biển này đi xa
Đoàn tàu rời khỏi sân ga
Gió chao tiếng gió Tháp Bà, Hà Ra...
Thương em thân phận đàn bà
Và thương bóng cũ quê nhà trong thơ.
28 Chiều Nha Trang - Hoàng Anh
Biển vẫn hát lời ru ca tình tự
Sóng dập dồn hoan vũ điệu lả lơi
Đàn Hải Âu chao liệng phía chân trời
Hoàng hôn tím cả chơi vơi nỗi nhớ
Dừa nghiêng bóng thì thầm như than thở
Nhớ ai nhiều nhưng duyên nợ thế thôi
Dương rủ mình hỏi lại nhớ ai rồi..?
Mà sao đứng chơi vơi không bầu bạn..?
Đừng hỏi nhé bởi tim ta đã rạn
Run từng hồi bấn loạn bởi còn đau
Đừng hỏi ta sao vẫn mai u sầu
Bởi nước mắt chẳng còn đâu để khóc
Chân lê bước bên đời đau khó nhọc
Quăng thân mình lữ khách mặc tha hương
Đã từ lâu ta quên phận má hường
Cứ lăn xả mặc tang thương trần trụi
Chiều dần tắt ta đi về lầm lũi
Ngẫm nẻo đời cũng tủi cực lắm thay
Có kiếp sau xin thôi chớ đọa đày
Cho tôi được làm sóng say bờ cát...!
29 Chiều Nha Trang - Hoài Xuân
Chiều buông lộng gió Nha Trang
Mênh mông biển sóng trăng ngàn trùng khơi
Lần sang bờ cát chân trời.
Nghiêng nhìn biệt thự gió lơi cuối gành
Men đường núi dạo vòng quanh
Dinh vua Bảo Đại lá cành vẫy chao
Sóng xô nước biếc soi vào
Nghìn năm văn hiến chất cao sử nhà
Dây chuyền cáp trược từ xa
Luồng ngang mặt biển quả là cheo leo.
Người đi ngoạn cảnh ngoằng ngoèo
Từng đoàn chen chúc qua eo đá ngầm.
Mây trời biển cảnh đồng tâm
Vòng xoay sóng vỗ ven đầm hoàng hôn
Bao nhiêu lữ khách say hồn
Trăng quần toả rạng bên thôn dệt chài.
30 Biển Nha Trang - Nguyễn Minh Tơ
Tôi đi tìm những mảnh vỡ trái tim
Để ghép lại một cuộc tình dang dở
Em đâu biết kẻ đa tình nặng nợ
Lại một lần nức nở khổ vì yêu.
Cơn gió nào đưa tôi chốn hoang phiêu
Để gặp em một chiều trên bãi biển
Đôi mắt đen em thẹn thùng lúng liếng
Để con tim lại lên tiếng yêu đương.
Biển chìm dần đêm huyền ảo mờ sương
Ngàn tinh tú... sóng lung linh dát bạc
Ngồi tình tự bên hàng dương chờ sáng
Thương em nhiều nhớ lắm biển Nha Trang.
Hoa mai vàng khoe sắc đón xuân sang
Anh sẽ về Nha Trang mừng xuân mới
Thỏa hạnh phúc tình yêu em chờ đợi
Xin ân đời...khép lại nỗi cô miên.
bài viết cùng người đăng