Cách thành phố Hà Nội khoảng 65 km, nằm ở cửa ngõ phía nam của thủ đô là sự xuất hiện của tỉnh thành Hà Nam mà chúng ta sẽ được tìm hiểu trong bài viết này. Nếu bạn là một người vừa thích du lịch, vừa thích khám phá tâm linh, văn hóa và ẩm thực thì tỉnh thành này có lẽ sẽ phù hợp với bạn đấy. Không chỉ phù hợp về du lịch và khám phá, Hà Nam còn có khí hậu giống các tỉnh vùng đồng bằng sông Hồng: mùa hè nóng ẩm và mùa đông lạnh. Bây giờ, hãy cùng với mình đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Hà Nam nào.
6 Về Hà Nam anh nhé! - Tào Khánh Hưng
Anh có về Hà Nam quê em
Vùng đất đồng chiêm tình người ấm áp
Cầu Hồng Phú nối đôi bờ xanh ngát
Phủ Lý yêu thương đất mẹ Anh hùng
Mời anh về Hà Nam quê em
Lễ hội Tịch điền giữa trời xuân trong mát
Kìa Tam Chúc mờ sương cao ngọn tháp
Nô nức khách thập phương đi lễ hội xuân hồng
Anh có về Lũng Xuyên quê em
Nhớ ngọn cờ thời Nam Kỳ khởi nghĩa
Nhà máy công trường cờ bay phất phới
Phủ Lý yêu thương Lam Hạ Anh hung
Mời anh về núi Đọi quê em
Giữa trời xuân xem vua cày, cấy
Chùa Tiên linh thiêng ấm tình làng xóm
Du khách gần xa xin cầu lộc phúc, cầu tài
Về Hà Nam thành phố ngã ba sông
Tiếng máy reo cùng công trường hối hả
Sông Nhuệ, sông Châu, sông Đáy chung dòng
Như người quê em chung sức, đồng lòng
Hà Nam quê em thương người mến khách
Tình đằm thắm nét chân thành mộc mạc
Ngày xuân sang nghe câu dân ca ai hát
Lý giao duyên điệu mời nước, mời trầu
Anh có về Hà Nam quê em
Ở đó có em cùng nỗi nhớ
Về đi anh! Em vẫn chờ, em vẫn đợi
Cho duyên mình thắm mãi yêu thương
Về đi anh, khi xuân sang mùa hoa nở
Cho duyên mình thắm mãi yêu thương...
7 Em là con gái Hà Nam - Phạm Thị Thơm
Nắng Sài Gòn rực rỡ phải không anh?
Nên con gái Sài Gòn thắm hương nồng nhiệt
Hà Nội trời thu xanh hương cốm,
Cho dáng kiều thanh nhã đáng yêu.
Em chỉ là con gái phía Nam sông
Quanh năm vất vả với ruộng đồng
Sao so được với điệu mai điệu trúc
Chẳng tình tứ như sông Cầu quan họ
Cũng chẳng dịu dàng trầm mặc nét Hương Giang
Chẳng dám so với óng ả tơ tằm
Của con gái Hà Đông dệt lụa
Chẳng nói cười như Quảng Bình nắng gió,
Bởi thiếu cái mặn mòi của biển khơi.
Em chỉ là con gái Hà Nam thôi
Lem luốc lắm với đồng sâu đất bãi
Mộc mạc lắm màu nắng sớm mai
Tay xù xì ram ráp những vết chai
Của lao động vùng miền chiêm trũng
Anh muốn về thăm quê em không?
Nơi có dòng sông mang tên sắc đỏ
Cuồn cuộn chảy như tình người nơi đó
Em muốn cùng anh đi dạo bên sông
Ngắm hiền hoà của Châu Giang lặng lẽ
Ngắm ân tình tận Đáy con sông
Ngắm yêu thương của Nhuệ Giang với dân làng
Cỏ xanh hiền như người quê chất phác
Mắt lá xanh nhìn chúng mình ngơ ngác
Gió thì thào man mác niềm vui.
Anh có về thăm Hà Nam không?
Xoàng xĩnh lắm những màu xanh đồng bãi
Và tất cả những gì quê em có
Có níu được chân người vừa mới qua?
Hãy đến quê em không chỉ một lần thôi
Dẫu vẫn biết là xa xôi cách trở
Miễn trong anh em là miền thương nhớ
Thì đường quê vẫn êm ái anh về.