Top 11 trong Top 16 bài văn hay nhất kể về một tấm gương chăm ngoan, học giỏi lớp 5.
Cha ông ta từng dạy, "Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng," nhằm nhắc nhở con cháu về sự ảnh hưởng của những người chúng ta kết giao. Trong lớp học của em, có một bạn tên Tùng - một người bạn vừa học giỏi lại luôn sẵn lòng giúp đỡ bạn bè.
Tùng là một cậu bé cao lớn, toát lên vẻ phổng phao. So với đám bạn cùng tuổi, Tùng trông lớn hơn hẳn. Khi đứng cùng hàng với các bạn trong lớp, ai cũng nghĩ rằng Tùng là học sinh lớp 8 hoặc 9, chứ không phải là học sinh lớp 6. Mặc dù cao lớn, Tùng có vóc dáng mập mạp và trông đáng yêu như chú mèo máy Doraemon. Vì vậy, cả lớp em thường gọi bạn ấy là Doraemon. Tùng cũng vui vẻ nhận biệt danh đó. Tóc của bạn ấy xoăn nhẹ nhưng được cắt tỉa gọn gàng. Đôi mắt của Tùng rất đẹp, sâu thẳm và thu hút ánh nhìn của người khác. Nụ cười của bạn ấy trong veo, gần gũi và ấm áp. Mỗi khi cười, đôi mắt bạn ấy nhíu lại, và hàng răng trắng tăm tắp hiện ra từ đôi môi.
Tùng rất giỏi học. Từ khi còn ở cấp I, bạn ấy luôn nằm trong đội tuyển học sinh giỏi của trường. Toán là môn bạn ấy có năng khiếu đặc biệt. Bất kỳ bài toán khó nào cũng chỉ mất một thoáng cho Tùng để giải xong, trong khi chúng em phải ngồi suy nghĩ cả buổi mà vẫn chưa chắc chắn tìm ra lời giải. Tùng thực sự thông minh. Những kiến thức được giảng trên lớp, chỉ cần nghe một lần, bạn ấy có thể ghi nhớ và áp dụng một cách thành thạo vào việc giải toán. Cả lớp đã bầu Tùng làm lớp trưởng và phó học tập, đồng thời phụ trách môn Toán. Từ khi có Tùng phụ trách, môn Toán trong lớp em đã tiến bộ rõ rệt. Với sự nhiệt tình của mình, Tùng giúp đỡ các bạn, đặc biệt là những bạn yếu kém trong lớp. Em chưa từng thấy ai kiên nhẫn như Tùng. Với những bạn yếu kém, Tùng đảm bảo rằng họ hiểu rõ lý thuyết và nắm vững trước khi áp dụng vào làm bài tập. Nếu có điều gì chưa hiểu, Tùng sẽ giải thích cho đến khi các bạn hiểu hết.
Là một người tốt bụng, Tùng luôn sẵn lòng giúp đỡ các bạn trong lớp một cách nhiệt tình. Trong lớp, có một bạn tên Bình, gia đình bạn ấy gặp khó khăn. Bình sinh non và sau đó mẹ bạn ấy đã qua đời. Từ bé, sức khỏe của Bình đã không tốt. So với các bạn nam khác trong lớp, Bình yếu hơn rất nhiều. Năm nay, Bình đã học lớp 6 nhưng trông nhỏ, gầy và xanh xao. Tùng đã nghĩ ra cách giúp Bình. Bạn ấy không chỉ giúp Bình trong học tập mà còn lên kế hoạch giúp bạn ấy cải thiện sức khỏe. Tùng mời Bình đi chạy mỗi buổi chiều. Em, Tùng và Bình là bạn thân, vì vậy em cũng tham gia kế hoạch đó. Mỗi buổi chiều, chúng em ra công viên gần nhà để chạy quanh hồ cùng nhau. Ban đầu, Bình không thể theo kịp tốc độ chạy của hai đứa trẻ, bạn ấy hầu như thở không qua được và phải nghỉ giữa chừng. Ban đầu em còn chịu đựng, nhưng sau một thời gian, em cảm thấy bực bội và khó chịu. Tuy nhiên, Tùng lại bình tĩnh hơn rất nhiều. Bạn ấy lại gần và ngồi xuống bên cạnh Bình, nhìn bạn ấy và hỏi:
-
Cậu có mệt không? Có thể chạy tiếp được không?
-
Được... - Bình nói trong lúc thở hổn hển - Được Tùng ạ, nhưng tớ mệt quá. Phải nghỉ một lát mới chạy tiếp được.
Tùng đưa cho Bình một chai nước rồi gọi em quay lại và đợi Bình. Em cảm thấy rất xấu hổ vì hành động của Tùng. Em cảm thấy mình thật nhỏ bé và ích kỷ. Tùng đang cố gắng giúp đỡ Bình, trong khi đó, em chỉ cố gắng phá hỏng kế hoạch và lòng tốt của bạn ấy. Cuối cùng, nhờ sự kiên trì của Tùng và quyết tâm của Bình, sức khỏe của Bình đã được cải thiện đáng kể. Bạn ấy đã có thể chạy một vòng hồ mà không cần nghỉ. Cả về sức khỏe lẫn học tập, Bình đã có những bước tiến đáng kể. Còn riêng em, em cảm thấy mình đã ít ích kỷ hơn và biết suy nghĩ cho người khác nhiều hơn. Thật đúng là khi chơi với những người bạn tốt, chúng ta có thể học được rất nhiều điều từ họ.
Sắp tới là kỳ nghỉ Tết, chúng em sắp phải chia tay nhau gần 10 ngày. Em sẽ nhớ Tùng và Bình rất nhiều. Em tự hứa với lòng mình rằng em sẽ cố gắng trở thành một người giống như Tùng. Tuy em không thể học giỏi như bạn ấy, nhưng em cũng sẽ cố gắng trở thành người tốt bụng và kiên trì như bạn ấy.