Thông báo mới! TOP SHARE

Tả dòng sông quê em mẫu 1

Top 1 trong Top 10 bài văn tả dòng sông quê em hay nhất cho học sinh lớp 5.

by Dung Bui Phuonh 28-08-2023

Từ "quê hương" vang lên như một giai điệu thân thuộc, đong đầy tình cảm. Quê hương, nơi đã ghi dấu nhiều kỷ niệm quý báu trong cuộc sống của chúng ta. Với mỗi người, quê hương có thể là cánh đồng lúa bát ngát với những bông hoa nở rộ, hoặc là chiếc diều đang tung bay cao trên bầu trời xanh biếc... Đối với em, quê hương là ngôi làng nhỏ, với con sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã kết nối với em qua nhiều kỷ niệm đáng nhớ trong thời thơ ấu.

Từ khi còn nhỏ, em đã có tình cảm yêu thích sông (ngôi nhà của em nằm bên cạnh con sông). Em thường ngồi bên bờ sông để ôn bài, vẽ tranh, đôi khi thậm chí cả viết thơ hoặc đơn giản chỉ là thưởng thức cảnh sông. Con sông quê em thật đẹp đẽ. Sáng sớm, khi em bước đi học, em vượt qua chiếc cầu bắc qua dòng sông. Khi ấy, sông vẫn đang ngủ mơ dưới màn sương nhẹ nhàng. Về chiều, khi em trở về nhà, sông đã trở nên sống động, mênh mông, như một cánh tay vòng tay chào đón em. Em không kìm nén nụ cười: "Chào sông nhé!" Vào những buổi trưa hè, khi cái nắng oi bức đang làm toả nhiệt độ khắp nơi, xóm làng yên tĩnh, chìm trong giấc ngủ trưa, để loại bỏ đi cái nóng của mùa hè, em thường nhảy mạnh xuống sông, chìm ngập trong làn nước mát lạnh, trong veo. Dòng sông nhẹ nhàng vỗ về, chơi đùa cùng em. Ngày nay, em đã học bơi thành thạo, nhưng nhớ lại, trước đây, em còn cười khẩy vì không biết bơi. Lúc đó, em chỉ biết chơi quanh bờ sông. Tình cờ, em trượt chân và ngã vào nước. Em nhớ mãi lúc ấy, ngậm nước như một bài học đắt giá. Còn bây giờ, có lúc bạn bè chọc ghẹo em, ví von em như một chú cá bơi lội. Nhưng mới có thể vui đùa cùng dòng sông khi em đã học bơi thạo, đúng không sông? Em thích việc chơi đùa, vớt những bông hoa lục bình, cài chúng vào tóc ướt. Những bông hoa tim tím vẫn giữ những giọt nước lấp lánh, tạo nên một vẻ đẹp độc đáo. Đó chính là món quà dành cho em từ dòng sông.

Khi hoàng hôn buông xuống, khi mặt trời chuẩn bị lặn sau ngọn núi, sông của em bắt đầu khoác lên mình áo màu đỏ tươi, rực rỡ. Đàn cá vội vã trở về tổ ấm, đùa nổi trên mặt nước, gợi cảm giác như sông đang vui mừng chào đón họ về. Cũng vào ban đêm, sông trở nên đặc biệt, đặc biệt là trong những đêm trăng sáng. Trăng tỏa sáng lung linh, tròn trịa như một đĩa vàng toả sáng, soi rọi xuống mặt nước. Dòng sông nhấn nhá với ánh trăng, trở thành một bức tranh bạc ngọc, lấp lánh trong ánh sáng nhẹ nhàng. Cơn gió mát mẻ thoảng qua, làm cho mọi thứ thêm dịu dàng. Em ngồi đó, thả mình vào viễn cảnh sông, mê mải nhìn những gì mà dòng sông yêu thương của em mang lại.

Dòng sông quê hương của em vẫn mãi thật đẹp. Các bạn có cảm nhận như thế không? Dù em bây giờ đã ở xa dòng sông thân thương, sống trong một thế giới thị thành xa hoa, nhưng em không bao giờ quên được dòng sông. Dành cho em, sông như một người bạn thân thiết, dịu dàng, không hào nhoáng, luôn đem đến cho em niềm vui và hạnh phúc. Ban đêm, hình ảnh "dòng sông bạc" lung linh dưới ánh trăng vẫy vùng, dẫn em vào giấc ngủ êm đềm.

 

Tears in Heaven