Thông báo mới! TOP SHARE

Top 10 bộ phim nổi tiếng của điện ảnh Nga - Liên Xô

  • 3,854 views
  • Add Favorite
  • Be a liked
  • Báo lỗi
  • Tài trợ

by Thế Vũ Phạm 19-12-2020

Có rất nhiều những tác phẩm của điện ảnh Nga - Liên Xô đã trở nên vô cùng quen thuộc với rất nhiều những con người Việt Nam, đặc biệt là những người đã sống qua khoảng thời gian những thập niên 70, 80. Điểm đặc sắc của điện ảnh Nga - Liên Xô có lẽ nằm ở chất hiện thực, phóng khoáng, mang đậm tính cách và tâm hồn của người Nga. Rất nhiều những tác phẩm của nền điện ảnh này đã vang tầm quốc tế. Vậy, sau đây chúng ta hãy cùng tìm hiểu top 10 bộ phim nổi tiếng của điện ảnh Nga - Liên xô nhé!

1 Moskva không tin những giọt nước mắt (1979)
Vote
50%

by Thế Vũ Phạm 19-12-2020

Bài hát chủ đề của bộ phim

Moskva không tin những giọt nước mắt (tiếng Nga: Москва слезам не верит) là một bộ phim tâm lý - tình cảm, có phần lãng mạn của đạo diễn Vladimir Menshov, ra mắt năm 1979.

Truyện phim kể về ba người bạn gái, từ tỉnh lẻ lên Moskva lập nghiệp vào cuối thập niên 1950. Mỗi người một số phận, tuỳ theo cá tính của mình. Antonina bằng lòng với nghề thợ sơn của mình, yêu và kết hôn với anh công nhân người Moskva làm cùng công trường, sống cuộc đời bình dị. Ludmila, ngược lại, a coi cuộc sống ở Moskva là một cuộc xổ số lớn, nơi có thể gặp may mắn lấy được người giàu có, nổi danh, và cô sẵn sàng làm mọi thứ để đạt được điều đó. Người chồng của cô là một cầu thủ khúc côn cầu nổi tiếng, vốn hiền lành, nhưng sau đổ đốn vì rượu chè. Nhân vật trung tâm Katerina, một cô gái đầy chí tiến thủ, vừa làm thợ máy vừa học để thi vào đại học. Trong một lần cùng Ludmila giả vờ làm hai con gái một giáo sư đại học (theo ý tưởng của Ludmila khi Katerina được ông cậu giáo sư nhờ đến trông giúp căn hộ sang trọng ở trung tâm thủ đô), Katerina gặp và yêu một chàng trai tên Rudolph làm nghề quay phim ở đài truyền hình. Khi biết cô không phải là con giáo sư, Rodia đã rũ bỏ, dù biết cô đã có thai với mình. Katerina một mình nuôi con, vừa làm vừa học. Hai mươi năm sau, anh người yêu cũ vẫn làm nghề quay phim truyền hình và thất bại trong cuộc sống gia đình, một lần đi làm phóng sự tình cờ gặp lại Katerina, lúc này đã là một phụ nữ thành đạt, giám đốc một xí nghiệp liên hiệp lớn, uỷ viên hội đồng thành phố, sống với cô con gái Aleksandra đã là thiếu nữ trưởng thành. Đến lượt Katerina từ chối lời cầu xin của Rodia, bởi cô đã tìm được nửa đích thực của mình…

2 Khi đàn sếu bay qua (1957)
Vote
25%

by Thế Vũ Phạm 19-12-2020

Trích phim Khi đàn sếu bay qua

Khi đàn sếu bay qua (tiếng Nga: Летят журавли) là bộ phim điện ảnh Liên Xô sản xuất năm 1957, giành giải Cành cọ vàng tại Liên hoan phim Cannes năm 1958. Phim do Mikhail Kalatozov đạo diễn, từng chiếu trên sóng VTV thập niên 1980..

Bộ phim kể về một gia đình Xô Viết. Trụ cột của gia đình là bác sĩ Fyodor Ivanovich. Ông sống cùng con trai Boris và con gái là Irina. Mẹ của Fyodor và cháu trai Mark cũng sống cùng họ. Bộ phim xoay quanh người yêu của Boris, Veronica, và những chuyện cô đã trải qua trong chiến tranh. Boris thường gọi cô là Belka (con sóc).

Quân đội Đức bắt đầu tấn công ồ ạt, các gia đình bị khủng bố bằng bom vào ban đêm. Họ phải ẩn náu trong đường hầm dưới thành phố. Trong lúc chiến sự, Veronica rời khỏi nhà, khi cô trở lại thì toà nhà đã bị phá huỷ. Toàn bộ khu nhà đã mất hết, không có tin tức gì về bố mẹ của Veronica, vì vậy Fyodor Ivanovich mời cô về sống cùng gia đình mình. Mark, người đã đeo đuổi Veronica từ lâu, có trách nhiệm chăm sóc, ở bên cạnh bầu bạn với cô, nâng đỡ tinh thần cô. Hiển niên là Mark yêu Veronica, nhưng cô luôn từ chối anh, vì cô vẫn đang đợi Boris trở về. Tuy nhiên, khi Veronica ở một mình với Mark trong lúc quân Đức ném bom, mọi thứ đều không nhìn được rõ ràng, hắn đã chiếm đoạt Veronica. Cô thấy nhục nhã khi phải cưới hắn, và cả gia đình đều tin rằng cô đã phản bội Boris.

Người binh sĩ biết rằng Boris đã hy sinh đã cố gắng đi tìm gia đình của anh để báo tin cho họ biết. Khi Veronica nghe thấy, cô nhất quyết không tin, nói rằng Stepan - người bạn cùng Boris tình nguyện ra trận, biết chắc chắn chuyện gì xảy ra với Boris. Khi các binh lính trở về trong cuộc diễu hành mừng chiến thắng, Veronica gặp Stepan và nhận ra rằng Boris thật sự đã hy sinh. Bộ phim kết thúc trong sự hy vọng khi chiến tranh kết thúc: Stepan khẳng định rằng họ không bao giờ quên đi những người đã mãi mãi ra đi trong chiến tranh, cũng như hoà bình sẽ luôn được gìn giữ.

3 Mười bảy khoảnh khắc mùa xuân (1973)
Vote
0%

by Thế Vũ Phạm 19-12-2020

17 khoảnh khắc mùa xuân, tập 1

Mười bảy khoảnh khắc mùa xuân (tiếng Nga: Семнадцать мгновений весны) là một bộ phim truyền hình dài tập của Liên Xô, trình chiếu lần đầu năm 1973.

Phim được làm tại xưởng phim Gorky, do Tatyana Lioznova đạo diễn và dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Yulian Semyonov. Phim được chia làm 12 tập với mỗi tập có độ dài khoảng 70 phút và cả phim có thời lượng khoảng 840 phút.

Bộ phim nói về cuộc đời (đã được hư cấu) của một điệp viên người Nga tên là Isaev hoạt động tại nước Đức Quốc xã dưới tên Đức là Stirlitz, do diễn viên Soviet Vyacheslav Tikhonov đóng.

Nội dung phim tập trung vào hoạt động của Isaev trong mười bảy ngày cuối cùng trước khi chiến tranh thế giới lần thứ hai kết thúc. Các vai diễn chính khác do Leonid Bronevoy, Oleg Tabakov, Rostislav Plyatt và Vasily Lanovoy đảm nhận.

Sau 35 năm, kênh truyền hình "Nước Nga" quyết định làm mới – tô màu cho bộ phim huyền thoại này. 12 tập của bộ phim được tô màu hoàn tất trong thời gian 3 năm, với kinh phí gần 3 triệu dollar. Hơn 600 chuyên gia từ Hàn Quốc, Mỹ, Ấn Độ và Trung Quốc tham gia dự án này. Bộ phim cũng được làm lại về phần hiệu ứng âm thanh thực tế hơn.

4 Bài ca người lính (1959)
Vote
25%

by Thế Vũ Phạm 19-12-2020

Một đoạn phim bài ca người lính

Bài ca người lính (tiếng Nga: Баллада о солдате) là bộ phim điện ảnh Liên Xô sản xuất năm 1959, do Grigori Chukhrai đạo diễn.

Đầu phim, với hình ảnh một phụ nữ nông dân Nga khắc khoải chờ đợi ngày về của người con trai trên một con đường heo hút, một giọng dẫn chuyện đã cho người xem đã biết rằng, Alyosha, con trai của bà, đã hi sinh nơi chiến trường và được chôn ở đâu đó tại một mảnh đất xa lạ.

Quay ngược lại thời gian, tại mặt trận phía Đông, người lính mười chín tuổi Alexei Nikolaevich Skvortsov (Vladimir Ivashov) tự tay tiêu diệt hai xe tăng tấn công của Đức, do phải tự bảo vệ bản thân hơn là sự dũng cảm. Vì thành tích này, tổng chỉ huy muốn trao tặng anh một huân chương. Tuy nhiên, thay vì huân chương, Alyosha muốn được một kỳ nghỉ phép để gặp lại mẹ mình và lợp lại mái nhà đã hỏng cho mẹ. Anh được kỳ nghỉ phép sáu ngày.

Trong hành trình về nhà, anh thấy được sự tàn phá chiến tranh trên đất nước và gặp gỡ những người khác nhau. Khi chiếc xe jeep chở Alyosha bị mắc kẹt trong bùn, anh lính Seryozha Pavlov đã giúp đẩy nó ra khỏi chỗ lầy. Biết được Alyosha sẽ về qua thành phố quê mình, Pavlov đã thuyết phục Alyosha chuyển hộ một món quà cho vợ mình. Trung sĩ ở trung đội của Pavlov miễn cưỡng cấp ra hai bánh xà phòng, đó là chỉ tiêu cho toàn bộ trung đội của họ.

5 Con Bim trắng tai đen
Vote
0%

by Thế Vũ Phạm 19-12-2020

Con Bim trắng tai đen tập 1

Con Bim trắng tai đen (tiếng Nga: Белый Бим Чёрное ухо) là tiểu thuyết của Gavriil Troyepolsky được xuất bản vào năm 1971. Câu chuyện lấy nguồn cảm hứng từ sự trung thành của loài chó với con người.

G.Troyepolsky (1905 - 1995) là một nhà văn người Nga sinh ra ở Tambov Governorate (thuộc Đế quốc Nga bấy giờ), là con trai của giáo sĩ Chính thống giáo Nga. Năm 1924, ông tốt nghiệp trường đại học về nông nghiệp và làm nghề nghiên cứu về nông nghiệp trong nông trường cho đến 1954, ông trở thành một nhà văn thực thụ. Các tác phẩm của G. Troyepolsky thường hướng về thiên nhiên và những người nông dân.

Câu chuyện viết về thân phận một con chó Setter Anh quốc. Khi phải lên thành phố chữa bệnh, người thợ săn Ivan Ivanovich đã gửi Bim, chú chó thân yêu của mình, cho hàng xóm trông coi. Nhớ chủ đến nỗi bỏ cả ăn, Bim quyết định ra đi tìm người mà suốt bốn năm chung sống nó chưa bao giờ phải rời xa ấy. Lang thang hết nơi này nơi khác giữa mùa đông lạnh giá, Bim trải qua không biết bao nhiêu nỗi vất vả và gian nguy. Bị bắt, bị nhốt và hành hạ đến nỗi chân thì giập nát còn cơ thể ngày càng tàn tạ, suy kiệt song Bim vẫn không thay đổi quyết tâm. Nhưng đến khi người chủ thân yêu gặp được Bim, thì nó đã ra đi mãi mãi. Bông tuyết rơi trên cánh mũi Bim không thể tan ra bởi hơi ấm cơ thể đã không còn.

bài viết cùng người đăng

Tears in Heaven