Thông báo mới! TOP SHARE

Top 10 chương của truyện Chân Linh Cửu Biến

  • 11,228 views
  • Add Favorite
  • Be a liked
  • Báo lỗi
  • Tài trợ

by Khiem Nguyễn 18-01-2020

Top 10 chương của truyện Chân Linh Cửu Biến. Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, từ mới bắt đầu cho đến lúc trưởng thành. Trong truyện, nhân vật chính là Lục Bình, một đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp nhưng bằng nỗ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm. Nhân vật chính không quá hung bạo cũng không quá ích kỷ, giữ bí mật cho bản thân nhưng cũng biết hi sinh vì môn phái, cùng chung sức xây dựng môn phái, không coi môn phái như gạch lót đường để lợi dụng, đạp lên đó mà thăng tiến. Nhân vật chính không quá máu lạnh, cũng không phải là thánh mẫu, không giết cả gia tộc người ta chỉ vì người ta "nhìn đểu"mình, có lòng đại lượng, khoan dung nhưng cũng không chịu bị đè đầu cỡi cổ. Các tuyến nhân vật phụ mỗi người mỗi vẻ, có đất diễn, không quá ỷ lại vào nhân vật chính. Cách phát triển địa vực từ từ, lấy khu vực môn phái của nhân vật làm trung tâm, không mở rộng "map" quá nhanh gây hụt hẫng cho độc giả. Tình yêu trong truyện cũng có khá nhẹ nhàng (1 cô vợ, 1 người tình), chuyện ướt át phòng the gì bị tác giả bỏ hết.

1 Chương 1:Luyện Khí tầng thứ 7
Vote
43%

by Khiem Nguyễn 18-01-2020

Thở dài nhẹ nhõm, Lục Bình chậm rãi thu công, đem huyết mạch linh lực mới vừa đột phá lần nữa nạp vào trong huyết mạch, vứt bỏ linh thạch đã bị phế trong tay đi, cảm thụ trái tim mạnh mẽ với nhịp đập có lực. Lục Bình phảng phất nghe thanh âm huyết dịch ở trong mạch máu "Hoa lạp lạp" chảy qua. Một đôi mắt đột ngột mở ra ở trong bóng tối, phảng phất hai ngôi sao sáng rực rỡ và thâm thúy trong bầu trời đêm. Lục Bình mỉm cười nhìn quanh phòng, quả nhiên, sau khi đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng bảy, hai mắt liền có bản lĩnh thấy được mọi vật trong đêm. Dĩ nhiên, bản lĩnh này còn rất yếu ớt, ánh mắt Lục Bình có thể nhìn được giỏi lắm cũng là mọi vật ở trong phòng nhỏ này mà thôi. Lấy một thùng nước tắm rửa hết đi phần tạp chất màu đỏ sậm bị chèn ép từ trong thân thể ra ngoài sau khi đột phá huyết mạch, Lục Bình nằm ở trên giường gỗ, tối nay rốt cục có thể ngủ một giấc ngủ ngon rồi. Đi tới cái thế giới này gần sáu mười năm, Lục Bình không còn cảm thấy bất kỳ điều gì là không thích ứng nữa. Đặc biệt là sau khi biết những điều kỳ diệu về cái thế giới thần kỳ này, về tu tiên giới, Lục Bình ngược lại cảm thấy tâm lý phiêu lưu bị kích thích mãnh liệt, những mong mỏi trở về địa cầu trước khi xuyên việt theo thời gian cũng dần dần mất đi. Lúc Lục Bình được sáu tuổi, hắn lấy tư chất cực kỳ bình thường thành công kích thích chân linh huyết mạch, để cho Chân Linh Phái tiên trưởng cảm thấy kinh dị, nhận vào làm ngoại môn đệ tử của Chân Linh Phái, đưa về Chân Linh Biệt Viện của phái này ở Bắc Hải, bắt đầu con đường tu luyện tại tu chân giới. Trong những năm qua, Lục Bình cố gắng học tập hết thảy về thế giới này, mặc dù có tư chất bình thường, nhưng cố gắng tu luyện đến Luyện Khí tầng thứ bảy, hôm nay rốt cục thành công đột phá. Còn về huyết mạch của mình, các tiên trưởng đều không biết nguyên nhân tại sao Lục Bình giác tĩnh trễ nhưng phát triển nhanh và mạnh như vậy. Bản thân hắn biết nhưng không hề dám thổ lộ cho ai. Sáng sớm hôm sau, sau ba tiếng chuông vang, Chân Linh Biệt Viện lập tức ồn ào tiếng người. Bảy đội đệ tử cấp hai gồm năm mươi người nhanh chóng từ chỗ đi ra, chạy về bình đài thứ bảy của Triều Dương phong quay về phía ánh sáng mặt trời. Chỉ thấy từng bóng người giống như cỡi ngựa hoang, nhanh chóng vô cùng, nếu có võ lâm cao thủ thấy, sợ rằng sẽ trợn mắt hốc mồm. Những người này tốc độ so với cao thủ đứng đầu về khinh công có lẽ không bằng, nhưng nhìn mây ngàn người tràn đầy núi này, người người khinh công đều là như vậy, không biết những thứ võ lâm cao thủ kia sẽ nghĩ thế nào. Những người này nếu xuất thế, võ lâm nhất định đại loạn! Lục Bình không nhanh không chậm, ở trong đám người lộ vẻ nhàn nhã có thừa. Tới bình đài thứ bảy, xa xa nhìn thấy trên bình đài đã có hai bóng người, xem ra là đại sư huynh và nhị sư huynh rồi. Hai người này Luyện Khí đều đạt tới đệ cửu trọng, cuối cùng chỉ còn chút xíu nữa là dung huyết trúc cơ, liên có thể trở thành Chân Linh Phái nội môn đệ tử. Tại Chân Linh phái, Luyện Khí kỳ còn gọi là Luyện Huyết kỳ, Trúc cơ kỳ còn gọi là dung huyết kỳ, vì công pháp ở hải ngoại gồm Bắc Hải và Đông Hải có phần khác với trong lục địa, tu luyện thường kết hợp Luyện Khí dung nhập vào huyết mạch, kích thích tiềm năng, thành tựu kim đan, cho tới phá đan thành anh, thành tựu pháp tướng. Mắt thấy mọi người sắp tới bình đài, lại có ba cái bóng người vượt qua mọi người, nhảy đến trên đài, chính là tam, tứ, và ngũ sư huynh đã đạt tới Luyện Khí tầng thứ tám. Nhìn thấy mọi người đều đã tới bình đài, đại sư huynh Diêu Dũng hét lớn một tiếng: - Xếp hàng! Mọi người chạy hướng tới ngay vị trí của mình, trong khoảnh khắc phương đội sắp hàng chính tề. Lục Bình đứng hàng thứ hai bên trái vị trí thứ hai, nói cách khác Lục Bình là đệ tử thứ mười hai của phương đội. Diêu Dũng lần nữa quát lên: - Dung Huyết Hóa Cốt quyền, bắt đầu! Mọi người đánh ra một quyền thức mở đầu, đồng loạt hét lớn: - "Hắc!" Dung Huyết Hóa Cốt quyền có bảy mươi hai thức, ba mươi sáu thức trước dung luyện tự thân, kích thích huyết mạch chân linh lực, ba mươi sáu thức sau là chiêu thức hộ thân giết địch, là công phu bảo mệnh. Múa xong một bài quyền pháp, thân thể của Lục Bình hơi nóng lên, quả nhiên là do hiệu quả khi tu vi đạt đến Luyện Khí tầng thứ bảy. Lúc trước, cũng là Dung Huyết Hóa Cốt quyền, chỉ múa xong một lần, hắn thấy trán đã hơi có mồ hôi, trong miệng thở dốc không ngừng, bây giờ bất quá là nóng người mà thôi. Lục Bình nhìn về phía đại sư huynh Diêu Dũng, Diêu Dũng lần nữa hét lớn: - Cung nghênh tiên trưởng! Chỉ thấy bên ngoài Triều Dương phong, một đạo hồng quang thoáng hiện, ba bóng người đã đi tới trước bậc đá trên bình đài. Dưới đài, các đệ tử cùng hành lễ, nói: - Ra mắt Lưu tiên trưởng! Một tu sĩ trung niên, đứng ở trong ba người, tướng mạo uy nghiêm, biểu lộ nhàn nhạt vung tay lên, nói: - Miễn lễ, chư vị tu luyện coi như cố gắng, khảo hạch Chân Linh Biệt Viện đệ tử cấp hai sắp bắt đầu, chư vị nếu là không muốn trở thành ngoại môn đệ tử, còn cần tiếp tục cố gắng! Lưu tiên trưởng nói xong một phen, biểu lộ của mọi người trong phương đội cũng khác nhau, người ở ba hàng trước trên căn bản coi như trấn định, hai hàng sau thì bắt đầu bàn tán xì xào, có lo lắng, có thất vọng, có tuyệt vọng, các loại biểu lộ đều bất đồng. Trên mặt của Lưu tiên trưởng không lộ biểu tình gì, nhìn hai hàng sau một cái, mọi người lập tức yên lặng như tờ. Lưu tiên trưởng nhàn nhạt hừ một tiếng, nhìn về ba hàng phía trước, khi thấy Lục Bình thì trên mặt lộ vẻ vui mừng, nói: - Tốt lắm, Lục Bình, ngươi đã đột phá đến tầng thứ bảy? Lời nói của Lưu tiên trưởng nhất thời khiến mọi người vừa yên tĩnh lại tiếp tục có phần xao động. Ngay cả mấy vị sư huynh ở hàng thứ nhất cũng nghiêng đầu lại, nhìn Lục Bình mấy lần. Lục Bình ngược lại cũng thản nhiên, không có khẩn trương hay hưng phấn chút nào, nhất mực thi lễ rồi nói: - Toàn dựa vào tiên trưởng chỉ điểm tài bồi, đệ tử đêm qua may mắn đã đột phá. - Tốt, tốt lắm! Ba tháng sau, đợi khảo hạch của đệ tử cấp hai hoàn thành, ngươi có thể tham gia tỷ thí kỳ thi thăng cấp đệ tử Chân Linh Biệt Viện đệ tử khảo hạch chẳng những là đào thải những đệ tử không phù hợp tiến độ, mà tỷ thí còn nhằm vào đệ tử ưu tú của các cấp, trong đó người thắng được trọng thưởng, tu vi tiến nhanh. Cả hai đều là cách Biệt viện khích lệ đệ tử cố gắng tu hành. Chân Linh Biệt Viện lấy thực lực định địa vị, cạnh tranh kịch liệt, tài nguyên tu luyện của các phương đội đều phải dựa vào tỷ số thắng cùng đào thải trong kỳ khảo hạch hàng năm của mỗi phương đội hàng để tính toán. Và tiên trưởng chỉ đạo các phương đội cũng dựa theo tỷ số này để được tông môn tưởng thưởng. Cho nên, khi Lưu tiên trưởng thấy tu vi của Lục Bình đã đột phá, rất là cao hứng. Đệ tử cấp hai tu vi đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy, đã có thực lực của mười người đứng đầu trong phương đội, như vậy tỷ số của phương đội thứ bảy khi tham gia tỷ thí tăng lên một phần là điều không thể nghi ngờ. - Chân Linh Biệt Viện ta lấy thực lực để đạt được địa vị tương ứng, tu vi của Lục Bình đột phá, trở thành người thứ mười trong phương đội thứ bảy của ta đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy, theo lệ, Lục Bình trở thành đệ tử thứ mười. Lục Bình cũng có quá mấy lần trải qua chuyện như vậy, lập tức yên lặng đi đến hàng thứ nhất phía bên phải, Lục Bình có thể cảm giác được ánh mắt của các đệ tử ở phía sau lưng có tức giận, có hâm mộ, có ghen tỵ. Lý Thành, vốn là đệ tử thứ mười, hung tợn nhìn Lục Bình một cái, rồi đi đến vị trí cuối cùng bên trái hàng thứ hai. Còn Trương Tự Thành, vốn là đệ tử thứ mười một, cười khổ một tiếng, bước hai bước về phía bên phải, chiếm vị trí cũ của Lục Bình. Lục Bình đối với những thứ này biểu lộ trước sau không nhìn, chẳng qua là đứng ở vị trí mới của mình, yên lặng không nói. Lưu tiên trưởng nhìn Lục Bình một cái, cười nói: - Dựa theo lệ thường, có đệ tử đột phá tu vi, có thể khiêu chiến với huynh trưởng cùng cấp, để chiếm lấy vị trí cao hơn, tài nguyên tu luyện từ đó cũng tốt hơn. Bên trái, bốn vị đệ tử Luyện Khí tầng bảy đồng loạt nhìn về phía Lục Bình, Lục Bình hành lễ với Lưu tiên trưởng rồi nói - Đệ tử mới vừa đột phá tu vi, cần củng cố thêm, không phải là đối thủ của chư vị huynh trưởng, đệ tử bỏ qua quyền lợi khiêu chiến. Mọi người thầm nói: - Quả nhiên! Mỗi một lần, tu vi của Lục Bình tiến bộ, hắn đều làm như thế, cho tới bây giờ không khiêu chiến với huynh trưởng cùng cấp. Nếu không phải hàng năm đều có chuyện so tài xếp vị trí phương đội, Lục Bình sợ rằng sẽ là vị đệ tử đứng cuối cùng trong số các đệ tử cùng cấp bậc. Lục Bình không gây chuyện, không có nghĩa là không có chuyện xảy ra với hắn, mấy lần có đệ tử khác đột phá tu vi khiêu chiến với hắn và bị thất bại nhanh chóng, mọi người từ đó đều biết Lục Bình cũng không phải là người dễ trêu, người khiêu chiến cũng dần ít đi. Lục Bình có thể Luyện Khí ở tầng thứ sáu xếp hàng mười hai, phần nhiều là sau khi nhiều người khiêu chiến thất bại, bị động bị người khác đẩy lên. - Như vậy, Lục Bình chính là huynh trưởng thứ mười trong phương đội thứ bảy của chúng ta! Thấy không có ai khiêu chiến nữa, Lưu tiên trưởng quyết định. - Ra mắt Thập sư huynh! - Xin chào Thập sư đệ! Sau khi Lục Bình trả lễ, Lưu tiên trưởng nghiêm mặt nói: - Tốt! Chuyện vặt đã xong, chúng đệ tử bắt đầu tĩnh tọa hành công!

2 Chương 2: Huyết phù
Vote
14%

by Khiem Nguyễn 18-01-2020

Lục Bình từ Linh Thương các trở về, trong tay hơn mười khối linh thạch cùng tám viên Tịnh huyết đan. Linh thạch có thể phụ trợ tu luyện, là thông hóa cứng, là tiền tệ của tu chân giới; còn Tịnh huyết đan là đan dược dùng để thuần hóa Chân Linh khí huyết, đan dược gia tăng tiến bộ tu vi. Lục Bình làm đệ tử của Chân Linh Biệt Viện, nghiêm chỉnh mà nói là nằm trong một quần thể đệ tử giữa ngoại môn và nội môn của Chân Linh phái. Chân Linh Phái bồi dưỡng bọn họ từ nhỏ đến lớn miễn phí, như vậy không giống như đệ tử ngoại môn, cần phải có thực lực thực sự mới được thu nạp. Bọn hắn chính là lực lượng trừ bị mà Chân Linh phải bồi dưỡng ra. Nếu có thể tu luyện đến Luyện Khí ở tầng thứ chín, trong vòng mười lăm năm có thể đạt được Dung Huyết Trúc Cơ thì trở thành đệ tử nội môn. Còn không thì trở thành đệ tử ngoại môn, tự dựa vào thực lực của mình tiếp tục con đường tu luyện hoặc sinh sống, đồng thời còn phải phục vụ vì tông môn. Chân Linh Biệt Viện mỗi năm năm thu đồ một lần, tổng cộng có ba cấp đệ tử, Lục Bình nhờ người giới thiệu đặc cấp vào biệt viện hơn năm năm, tính ra coi như gần mười năm, là đệ tử cấp hai. Đệ tử cấp hai có tiêu chuẩn thấp nhất là Luyện Khí tầng bốn, nếu tu vi không thể đạt tới Luyện Khí tầng thứ sáu trong cuộc khảo hạch ở năm thứ mười thì sẽ mất đi tư cách đệ tử cấp ba, sẽ buộc phải trở thành ngoại môn đệ tử. Khi đệ tử cấp hai ở Luyện Khí kỳ tầng bốn, mỗi tháng sẽ có được phúc lợi là hai khối linh thạch. Ở tầng năm thì có thêm một viên Tịnh huyết đan, tầng sáu lại thêm hai linh thạch. Tầng bảy coi như là một nấc thang rõ rệt của Luyện Khí kỳ, muốn đột phá qua tầng này rất khó khăn, và một khi đã đột phá được thì có nghĩa là đã bước vào Luyện Khí hậu kỳ, công lực tiến nhanh, phúc lợi thu được tới sáu khối linh thạch, ba viên Tịnh huyết đan, tăng gấp đôi so với Luyện Khí tầng sáu. Tông môn còn thưởng cho đệ tử đột phá Luyện Khí hậu kỳ mười mai linh thạch, đối với đệ tử đột phá Luyện Khí hậu kỳ trước mười tám tuổi thì mức thưởng tăng gấp đôi, nghe nói bởi vì đệ tử đột phá Luyện Khí hậu kỳ trước mười tám tuổi, cơ hội tiến vào Dung Huyết kỳ (hay còn gọi là Trúc Cơ kỳ) sẽ lớn hơn một chút. Lục Bình không biết lời đồn đãi là thật hay không. Hắn chỉ biết là từ Luyện Khí kỳ đến Dung Huyết kỳ, trong trăm người may ra được một, đó là một long môn, nhảy qua thì một bước lên trời, chính thức trở thành đệ tử nội môn của Chân Linh Phái, chính thức tập được Chân Linh công pháp, là những kẻ mà đệ tử ngoại môn luôn luôn ngưỡng mộ. Chân Linh Biệt Viện có mấy ngàn đệ tử, hàng năm đạt tới Luyện Khí tầng chín cũng có chừng trăm người, nhưng mà có thể Trúc Cơ thành công lại không có mấy. Mỗi khi có người Trúc Cơ thành công, đều là đại sự oanh truyền trong Chân Linh Biệt Viện. Lục Bình đem mười khối linh thạch đổi thành năm viên Tịnh huyết đan. Lục Bình giờ chỉ còn mười sáu linh thạch cùng tám viên Tịnh huyết đan. Dĩ vãng khi phúc lợi phát ra, Lục Bình dùng cho tu luyện hết rất sớm, lần này được thưởng, trừ tháng này tu hành căn bản đủ đầy, có thể còn dư lại một ít. Lục Bình nghĩ nên chuẩn bị một chút cho lần tỷ thí này. Mỗi lần tỷ thí, đều là một quá trình tranh đoạt tài nguyên tu luyện, chăng những là tranh đoạt tưởng thưởng của tông môn đối với người thắng, mà còn là tranh đoạt quyền phân phối tài nguyên cho phân đội. Phân đội thành tích ưu dị, có thể lấy được nhiều tài nguyên hơn, những tài nguyên này trừ một nửa do tiên trưởng lĩnh đội thu, còn dư lại chính là dành cho phân đội đệ tử. Đây cũng nguyên nhân tại sao Lưu tiên trưởng rất mừng rỡ khi thấy Lục Bình đột phá tu vi qua tầng thứ bảy. Mỗi phân đội thường lấy mười đệ tử đứng đầu tham gia tỷ thí, nhưng đây chỉ là điều kiện căn bản. Đệ tử tu vi đạt tới tầng thứ bảy thì bất luận đứng hàng thứ bao nhiêu trong phân đội cũng đều có thể tham gia tỷ thí. Phân đội thực lực cường đại, nhân số đạt tới Luyện Khí hậu kỳ của đã vượt qua mười người! Lục Bình trở lại căn phòng nhỏ trong biệt viện, theo lệ thường nuốt vào một viên Tịnh huyết đan, tay cầm một viên linh thạch, bắt đầu tu luyện. Sau một lúc, linh thạch hóa thành phấn vụn, dược lực của Tịnh huyết đan cũng đã luyện hóa. Lục Bình cũng không vội vã đề cao tu vi, mà bắt đầu từ Luyện Khí từ tầng thứ nhất luyện lại mãi cho đến tầng thứ bảy, đem cơ sở luyện tập cho thật tốt, vững vàng kháng thực cơ sở tu vi của mình. Lục Bình sau mỗi lần đột phá tu vi đều làm như thế, cơ sở tự nhiên được luyện tập cực kỳ kiên cố. Cho dù như vậy, Lục Bình có cảm giác là tu vi của mình có tăng trưởng rõ ràng. Lục Bình thở ra một ngụm trọc khí, đây là tình huống bình thường khi mới vừa đột phá tu vi, càng về sau càng ngày càng khó. Luyện Khí hậu kỳ mỗi tầng đều là một nấc thang, ba đến năm năm không đột phá được là chuyện rất bình thường. Lục Bình mở ra một hộp gỗ ở trên bàn, từ trong lấy ra một phù chi (lá bùa trống), nhanh chóng đặt lên bàn, sau đó lấy ra một tiết mục thạch cùng một ít công cụ mộc chế kỳ quái, ở trên lá bùa không ngừng bị hoa, dựa theo phù lục đồ hình trong cuốn “Phù lục tinh thông sơ cấp”, dùng thạch mực vẽ nhẹ nhàn nhạt ở trên lá bùa. Phụ lục vẽ rất khó khăn, tu sĩ Luyện Khí kỳ vẽ phù lục càng thêm khó khăn, bởi vì phù lục bút vẽ phức tạp rối rấm, lại không được có chút lỗi nào trong suốt quá trình khắc họa ra, nếu không cho dù vẽ thành công, uy lực cũng sẽ giảm nhiều. Lục Bình đã dùng những công cụ này để giải quyết vấn đề khó khăn trên. Lục Bình nghĩ vui: - Ha ha, như vậy xem ra mình cũng có một chút ưu thế khi xuyên việt đến đây. Lục Bình biết, những thứ này đều là tiểu thông minh thôi, sau khi tu luyện tới Dung Huyết kỳ, tu sĩ tu ra thần thức phát ra khỏi người, những thứ công cụ này đều sẽ biến thành phế vật. Có thần thức, tu sĩ khắc vẽ những thứ phù lục này có thể còn quy phạm hơn so với dùng những thứ công cụ này. Nhiều lúc hắn muốn chế tác ra những phù khuôn giống như những máy in ở thế giới hiện đại, để có thể sản xuất phụ lục hàng loạt. Nhưng xem ra ý tưởng này không thông, vì Lục Bình không biết Luyện Khí chế tạo công cụ, hơn nữa khi vẽ phù tu sĩ cần truyền vào đó linh lực từ bản thân mình chức đựng vào trong từng lá phù. Lục Bình lấy bút lông vẽ bùa ra dùng. Đây là thứ bút dùng lông đuôi đỉnh giai yêu thú cấp một luyện chế mà thành, trên cán bút có một tụ linh trận đơn giản, có thể đem linh lực truyền đến lông bút hòa với mực rồi vẽ thành họa tiết và phù văn.

3 Chương 3: Sơn băng
Vote
14%

by Khiem Nguyễn 18-01-2020

Do chế tác được phù lục đỉnh cấp, Lục Bình cảm thấy tinh thần phấn chấn. Sau đó một tháng, Lục Bình thử chế tác đỉnh cấp phù lục, rất tiếc là chỉ thành công được hai lần. Tuy nhiên,hắn lại chế tác được phụ phẩm và phù lục trung phẩm rất nhiều với tỉ lệ thành công tăng cao. Vào một sáng sớm cuối tháng, Lục Bình mang theo một bao chứa đầy phù lục, hướng vào bên ngoài biệt viện, chính là phường thị. Bởi vì kỳ tỷ thí của biệt viện sắp tới gần, trong phường thì náo nhiệt phi thường, thậm chí có không ít trúc cơ tu sĩ từ trên bầu trời bay xẹt qua, tạo nên những ánh mắt hâm mộ và tiếng trầm trồ thán phục. Lục Bình nộp một linh thạch rồi từ trong tay vị tu sĩ quản lý phường thì nhận lấy một mặt nạ và đeo lên mặt. Hắn tìm một vị trí trong phường thị, mang bao phù lục bày ra rồi đặt lên trên đó ba mươi sáu phù lục hạ phẩm, ba mươi sáu phù lục trung phẩm, sáu phù lục thượng phẩm, chia ra bày ở hai bên. Sáu phù lục thượng phẩm này phần nhiều là phụ trợ pháp luật. Đối với những phép thuật phụ trợ phòng thủ hay công kích cường lực thì Lục Bình đời nào chịu mang ra bán. Phù lục của Lục Bình vừa bày ra đã gây sự chú ý của mọi người. Ngay sau đó, có một tu sĩ lục bào bước tới hỏi thăm giá cả. Lục Bình thay đổi giọng điệu, lạnh lùng trả lời: - Phù lục hạ phẩm một linh thạch ba lá. Trung phẩm một linh thạch một lá. Thượng phẩm ba linh thạch một lá. Hai năm trước, hắn ở phường thị biết được một vị trung niên tu sĩ luyện chế phù lục rất giỏi,nhưng vô cớ mất tích. Lục Bình ở trong phường thị làm việc cẩn thận. Vị tu sĩ kia có tài nghệ chế phù rất cao, có pháp luật ở mức Luyện Khí tầng thứ tám. Vị tu sĩ này nổi danh trong số các Luyện Khí tu sĩ có công chỉ điểm đối với Lục Bình không ít, nhưng một lần chế ra đỉnh cấp phù lục trong phường thị, không cẩn thận, vô tình nói lỡ lời. Sau đó, Lục Bình không gặp lại người này nữa. Thậm chí, thân hữu và bằng hữu của vị tu sĩ này đã tìm kiếm trong khuôn viên nghìn dặm. Nhưng kết quả vẫn là sống không thấy người, chết không thấy xác. Lục Bình sau khi thăng cấp đến Luyện Khí kỳ tầng bảy, tự nhận thấy tài chế phù của mình đã vượt qua hẳn vị tu sĩ chế phù mất tích kia, tự nhiên càng để ý đến việc an nguy của bản thân mình. Lục bào tu sĩ hỏi thăm giá cả xong, nghe hắn trả lời như vậy, cười khẽ một tiếng, nói: - Vị đạo hữu này, có phải là quá đắt hay không? Lục Bình vẫn không đổi vẻ lạnh lùng, đáp: - Phẩm cấp của những phù lục này so với những phù lục cùng cấp thì mạnh hơn đến mấy phần. Lục bào tu sĩ nghe thấy thế, liền cầm lên một phù lục trung phẩm, cảm thụ linh lực ở bên trong, nói: - Quả nhiên. Nói xong, ông định nói thêm điều gì nữa, nhận thấy gương mặt lạnh lùng của Lục Bình thì khẽ lắc đầu rồi nói: - Trung phẩm Kim Cương phù, Kim Kiếm phù, Trật Phong phú, mỗi thứ một tờ. Hạ phẩm thì mỗi thứ ba tờ. Lục Bình trong lòng vui mừng nghĩ mở hàng tốt đây, nhưng ngoài miệng thì vẫn lạnh lùng nói: - Tổng cộng sáu khối hạ phẩm linh thạch. Lục bào tu sĩ có vẻ tiếc rẻ, lấy ra sáu khối linh thạch. Sau đó cầm lấy mười hai phù lục mà Lục Bình đưa ra, dợm gót lui ra. Nhưng đột nhiên quay quay, cắn răng nói: - Băng thứ phù loại thượng phẩm cũng lấy thêm một tờ. Toàn bộ phúc lợi ở tháng này của ta coi như nộp cho đạo hữu hết rồi đó. Nói xong ra vẻ dứt khoát móc linh thạch trả rồi bỏ đi. Lục Bình chẳng mấy chốc đã thu nhập được chín linh thạch, trong lòng cảm thấy vô cùng cao hứng. Có lục bào tu sĩ mở hàng, những tu sĩ khác lục tục kéo tới mua, người hai tấm, kẻ ba tấm. Lục Bình nhìn thấy linh thạch không ngừng vào tay mình thì cảm thấy hưng phấn lạ thường, nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn lạnh lùng. Trong đó còn có những biệt viện đệ tử mà Lục Bình nhận thức, thậm chí trong phương đội của Lục Bình có đại đệ tử Chiêu Dũng và tứ đệ tử Sử Linh Linh cũng phân biệt từ trong tay Lục Bình mua một tấm phù lục thượng phẩm, bốn tấm phù lục trung phẩm và vài phù lục hạ phẩm, khiến Lục Bình tặc lưỡi không dứt Vốn hắn cho là bản thân khi đến Luyện Khí hậu kỳ, phúc lợi đã rất cao rồi, nhưng xem ra so với những vị học trưởng Luyện Khí tầng tám, tầng chín đều không thấm vào đâu. Huống chi theo tin đồn thì hai người này xuất thân rất tốt. Hoàn cảnh của họ so với người ‘vốn là thường dân’ như hắn thì tốt hơn rất nhiều. Chỉ trong vòng buổi sáng Lục Bình đã thu hoạch sáu mươi sáu khối hạ phẩm linh thạch. Đây là khoản thu nhập mà từ trước đến nay Lục Bình chưa hề có được. Lục Bình dùng mười khối linh thạch mua những thứ cần dùng cho công việc chế phù như: phù chỉ, linh mặc. Ngoài ra, còn hơn năm mươi khối linh thạch thì hắn dùng để chuẩn bị cho công việc tỷ thí. Lục Bình đi đến trung tâm của phường thị, bước vào trong một tòa lầu các mang tên Đa Bảo Các. Nơi này Lục Bình từ trước đến nay chưa hề đến, bởi vì hắn không thể nào đến được nơi đây! Đồ vật có giá thấp nhất ở nơi này đều dành cho Luyện Huyết hậu kỳ mới có thể miễn cưỡng mua được. Những đê giai pháp khí ở đây có uy lực rất mạnh. Nhưng mối làm ăn ở đây thường là dành cho tu sĩ thuộc đẳng cấp Trúc Cơ kỳ. Lục Bình mang tâm trạng thấp thỏm, tiến vào Đa Bảo Các. Một vị lão giả cười tít mắt, tiên lên nghênh đón, nói: - Vị tiểu đạo hữu này, xin hoan nghênh đến Đa Bảo Các. Xin hỏi vị đạo hữu cần những gì? Lục Bình bình phục, tâm tình thấp thỏm,hướng lão giả,thi lễ rồi đáp: - Xin chào tiền bối. Bản bối muốn mua một pháp khí thuộc loại công kích. Lần đầu tới quý các, không biết sâu cạn, kính xin tiền bối chỉ bảo Chẳng phải Lục Bình nông cạn gì, vừa mới tới đã đem thâm ý của mình nói ra. Nhưng hắn đối với nơi này quả là không biết điều gì, còn Đa Bảo Các từ xưa đến nay vốn rất có uy tín. Chính vì vậy, hắn vốn là một trong số những Luyện Khí tu sĩ đã nghe danh từ lâu, bây giờ mới có dịp đến đây, bèn hướng lão giả cầu cạnh. Thật tình như thế còn hơn là che che giấu giấu. Không hiểu giả vờ hiểu sẽ khiến cho đối phương không thích. Cuối cùng thua thiệt sẽ về phần hắn. Lão giả nghe vậy, cười ha ha, hiển nhiên đối với biểu hiện của Lục Bình như vậy rất là hài lòng, nói: - Tiểu đạo hữu, xin thỉnh qua bên này. Lục Bình theo lão gia đi tới tầng thứ nhất. Ở một góc, có trưng bày một ít pháp khí cấp thấp. Từ trong đó, lão giả chọn ra ba món pháp khí, bao gồm một kiếm, một ấn và một cái quạt, nói: Bạch Ngọc Tuyết - Ba pháp khí cấp thấp này đều được xem là không tệ. Dứt lời nhìn Lục Bình một lát rồi nói tiếp: - Tiểu đạo hữu căn cơ chắc thực, thôi động ba pháp khí này không giống như những tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng bảy khác sẽ xuất hiện tình huống pháp lực không đủ. Tại thời điểm Lục Bình thấy lão giả nhìn về phía hắn. Hắn liền cảm thấy một luồng khí lạnh chạy từ đầu đến gan bàn chân phảng phất như lão giả nhìn xuyên thấu qua mình vậy. Hắn tự hỏi chẳng lẽ đây là thần thức mà chỉ có tu sĩ ở dung huyết kỳ mới có thể có?! Lục Bình càng cân trọng hơn, cung kính nói - Kính xin tiền bối chi điểm nhiều hơn ạ. Lão giả ừ một tiếng, gật đầu nói: - Kiếm này tên là Tốc Điện. Lực công kích thấp nhất trong ba pháp khí này nhưng tốc độ công kích cao nhất, linh hoạt, đa biến. Đối với hai món khác xem ra thì pháp lực nó cần là ít nhất. Còn cái ấn này gọi là Sơn Băng, tuy lực lớn nhất nhưng nhu cầu pháp lực là cao nhất. Dứt lời, lão giả nhìn Lục Bình một cái rồi nói tiếp: - Với linh lực mà tiểu đạo hữu có hiện tại thì đủ để sử dụng cái ấn này. Món pháp khí thứ ba này gọi là Hỏa Diệm khí, có thể phun ra một cỗ linh hỏa dùng để thương địch, phẩm chất ở giữa hai món này. Không biết tiểu đạo hữu vừa ý món pháp khí nào? Lục Bình thầm nghĩ: ‘Pháp khí này ta vốn có thể miễn cưỡng khu xử thì cần gì phải để ý đến linh hoạt đa biến làm gì. Chỉ cầu một cú là có thể thương địch được rồi. Do đó cây kiếm và cái quạt coi như xong vậy. Chỉ có pháp khí dạng hình cái núi này là đủ rồi’. Lão giả một mực cười tít mắt nhìn Lục Bình, thấy hắn vừa định thần lại, biết hắn đã có được quyết định liền hỏi: - Là món pháp khí nào? Lục Bình đáp: - Đa tạ tiền bối chỉ điểm. Vãn bối đã có quyết định. Chính là món ‘Sơn Băng’ này. Xin hỏi tiền bối món pháp khí này giá trị bao nhiêu? Lão giả vuốt vuốt râu, cười đáp: - Tiểu đạo hữu nhãn quan không tệ. Món ‘Sơn Băng’ này đủ cho tiểu đạo hữu sử dụng đến trúc cơ trung kỳ. Tiểu đạo hữu lần đầu tiên đến chiếu cố, bản các lão phu tự tiện làm chủ giảm một phần cho đạo hữu. Món này chỉ trả bốn mươi lăm linh thạch là được. Lục Bình sững sờ một lát, hắn mặc dù là lần đầu tiên đi mua pháp khí, nhưng không phải là không biết giá cả của pháp khí là bao nhiêu. Tầm thường thì pháp khí cấp thấp chẳng qua là ba mươi linh thạch mà thôi. Nhưng với món pháp khí trị giá khoảng năm mươi linh thạch này Lục Bình lần đầu tiên gặp phải. Nhìn dáng dấp của lão giả, hồi tưởng lại tất cả những tu sĩ đánh giá về linh bảo cát mà hắn đã nghe qua. Lục Bình cắn răng một cái rồi quyết định. - Mua!

4 Chương 4: Khiêu chiến
Vote
14%

by Khiem Nguyễn 18-01-2020

Trong phòng nhỏ của Biệt viện, Lục Bình hồi tưởng lại khi mình ở dã ngoại dùng thử Sơn Băng để xem uy lực là thế nào thì không khỏi khẽ mỉm cười, ngay sau đó hắn lại nở nụ cười khổ. Uy lực của cái Bằng sơn ấn này lớn thì đúng là lớn, chỉ là khi tế xuất ra, linh lực tồn trữ trong huyết mạch của hắn thoáng một cái đã tiêu tốn hết một nửa. Vậy thì cái pháp khí này thật đúng là chỉ đánh được có một chiêu. Khoảng cách tới kỳ tỷ thí chỉ còn dư lại ba tháng, thời gian còn lại phải tập trung vào tu luyện rồi. Dĩ nhiên tu luyện về pháp thuật cũng không thể lơi là, tỷ thí không phải là chỉ so sánh về tu vi. Cũng may tháng này, Lục Bình còn rất nhiều linh thạch và đan dược, miễn cưỡng đủ cho tháng nay tu luyện sử dụng, đây là điều trước giờ chưa hề xảy ra. Trong nháy mắt hai tháng trôi qua, tốc độ tiến bộ tu vi của Lục Bình cũng không hề chậm chạp giống như tưởng tượng, ngược lại còn vượt xa tưởng tượng tu luyện đến Luyện khí tầng thứ bảy trung kỳ. Đối với Lục Bình xem ra, cái này chủ yếu là bởi vì sau khi đột phá tu vi, dẫn tới năng lực luyện chế phù lục cũng có đột phá, khiến cho hắn có đầy đủ tu luyện tư nguyên, có lẽ thêm nữa là trước đây hắn một mực coi trọng tác dụng của tạo dựng cơ sở, có lẽ đó là nguyên nhân chính, vì hậu tích bạc phát dù sao cũng là chuyện tốt. Bây giờ Lục Bình vẫn kiên trì thói quen trước đó, mỗi ba ngày luyện chế phù lục một lần, một tháng tính ra đã có thể giữ vững tỷ lệ thành công tám mươi phù lục, trong đó ước chừng một nửa là trung phẩm phù lục, thượng phẩm cũng đạt tới mười lăm tờ, đỉnh cấp phụ lục hai tháng qua hắn cũng đã tích lũy được bảy tờ, không một ngoại lệ đều làm thành huyết phù. Lục Bình theo lệ cuối tháng đi phường thị bán phù lục, mỗi lần tới tay chừng một trăm linh thạch. Bây giờ Lục Bình rất có chút dáng vẻ tài đại khí thô, mỗi ngày tu luyện đều phải dùng đến một viên Tịnh huyết đan, một khối linh thạch, nếu không phải đan dược một ngày chỉ có thể uống một viên, nếu không thì sẽ không kịp luyện hóa, dược độc lưu lại trong cơ thể sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này, thì Lục Bình đã dùng luôn cả hai viên Tịnh huyết đan để tu luyện rồi. Hai tháng qua đi, đệ tử của Chân Linh Biệt Viện đều chuẩn bị các bước cuối cùng cho đợt khảo hạch cùng tỷ thí. Phân đội thứ bảy cũng ở trong không khí khẩn trương như vậy gia tăng tu luyện. Không khí đè nén khiến cho mọi người trong phân đội thứ bảy lấy hết tất cả tích lũy cùng tiềm lực ra, hết người này đến người khác đột phá tu vi thành công. Yêu cầu thấp nhất để trở thành đệ tử cấp ba là tu vi phải đột phá Luyện khí tầng thứ sáu. Tiểu đội thứ bảy vốn có hai mươi bảy đệ tử ở Luyện khí tầng thứ sáu trở lên, hai tháng qua lại có bốn người đột phá đến tầng thứ sáu. Mà đệ tử vốn ở tu vi tầng thứ sáu cũng có hai người đột phá đến tầng thứ bảy, điều này làm cho Lưu tiên trưởng vô cùng hưng phấn. Đây cũng là thành tích của ông ta, càng nhiều người đột phá đến tầng thứ bảy thì có nghĩa là ông ta được tông môn tưởng thưởng càng nhiều hơn. Hai người đột phá tầng thứ bảy chính là hai đệ tử thứ mười một cùng đệ tử thứ mười hai: Lý Thành cùng Trương Tự Thành. Kể từ hai tháng trước khi bị Lục Bình vượt qua, trong lòng của Lý Thành rất là không phục. Lần này hắn bắn tiếng, muốn cùng Lục Bình quyết một trận cao thấp. Đối với điều này, Lục Bình chẳng qua là chỉ cười một tiếng rồi thôi. Đừng nói tu vi của Lục Bình là tầng thứ bảy trung kỳ đỉnh cao, sắp đột phá đến hậu kỳ, đối với luyện tập pháp thuật cũng pháp binh, Lục Bình tự nhận không thua bất luận kẻ nào ở Luyện khí tầng thứ bảy. Pháp binh là lợi khí phổ biến mà Luyện khí kỳ tu sĩ dùng để tranh đấu phòng thân. Đối với Chân Linh Phái mà nói, loại vật này bất quá là thứ rác rưới mà thôi. Đệ tử ngoại môn có thể nói là mỗi người cầm một thanh, khi tu vi của Lục Bình đột phá đến luyện khí tầng thứ bảy, hắn liền được một thanh pháp binh thượng phẩm là Bách Luyện kiếm. Ngày hôm đó, Lục Bình cùng mọi người thuộc phân đội thứ bảy đi tới Triều Dương phong chuẩn bị thần luyện (luyện công khi sáng sớm mặt trời vừa lên). Ngày hôm qua Lục Bình mới vừa bán mấy chục phù lục ở phường thị và chuẩn bị đầy đủ đồ dùng tu luyện cho một tháng, tưởng tượng tháng sau mình rất có thể đột phá đến tầng thứ bảy hậu kỳ, tâm tình vui vẻ vô cùng. Sau khi đánh một bài Dung Huyết Hóa Cốt Quyền, Lưu tiên trưởng đúng lúc đó dẫn theo hai trợ thủ Luyện khí chín tầng xuất hiện tại bình đài của phân đội thứ bảy trên ngọn núi Triều Dương. - Khải bấm tiên trưởng, đệ tử Lý Thành khiêu chiến với đệ tử thứ mười Lục Bình, mong tiên trưởng chấp thuận! Lưu tiên trưởng nhíu mày một cái, nhìn về phía người nói chuyện, chính là đệ tử thứ mười một Lý Thành. - Bổn môn mặc dù khích lệ chư vị đệ tử phấn dũng tranh tiên, nhưng kỳ tỷ thí cho Đệ tử cấp hai thăng cấp sắp tới, như thế nếu lỡ bị thương không cách nào tham gia tỷ thí, chẳng phải đáng tiếc lắm sao? Dĩ nhiên, nếu là ngươi cố ý so tài, môn quy như vậy, bản tiên trưởng sẽ không miễn cưỡng. Lý Thành giống như là không nghe được ý ngầm trong lời của Lưu tiên trưởng, vẫn khăng khăng: - Đệ tử nguyện ý tỷ đấu, đệ tử tự tin người bị thương tuyệt không phải là mình. Lưu tiên trưởng nghe vậy không vui, vô luận người nào bị thương, phân đội thứ bảy ở trong kỳ tỷ thí thực lực sẽ bị hao tổn, đến lúc đó, tu luyện tư nguyên của bản tiên trưởng chẳng phải là cũng hao tổn theo ư? Nhưng là Chân Linh Phái môn quy rõ ràng quy định như vậy, Lưu tiên trưởng cũng không có cách nào dùng quyền lực đem việc này dẹp qua một bên, chỉ đành phải nói: - Hai người cẩn thận. Lưu tiên trưởng cho hai vị trợ thủ đem chỗ so tài bao lại, Lưu tiên trưởng làm trọng tài, trong vòng Lý Thành hung tợn nhìn chằm chằm Lục Bình, nói: - Đừng tưởng rằng người tiến vào tầng thứ bảy trước là hay lắm, hôm nay sẽ cho ngươi biết bản nhân chậm một tháng bất quá là hậu tích bạc phát thôi, chiếm vị trí của ta còn phải ngoan ngoãn nhường lại cho ta!. Lục Bình a a cười một tiếng, cũng không nói gì, chăng qua là đem thượng phẩm Bách Luyện kiếm bày ra kiếm thế, dùng hành động nói rõ hết thảy. Lý Thành không chút nào yếu thế, trong tay cũng là một thanh thượng phân pháp binh, Bách Luyện thương, bày ra một bài sao chép học từ biệt viện Tàng Kinh các mang tên Bách Chiến Thương quyết hướng Lục Bình công tới. Người Lý Thành một tháng trước đã hoàn thành đột phá. Người này cũng có chút thông minh, biết mới vừa đột phá, cần củng cố tu vi, tu luyện pháp thuật, pháp binh, cho nên lẽ nhịn một tháng mới đến hướng Lục Bình khiêu chiến. Lục Bình dùng Dung Huyết Hóa Cốt Quyền biến thành kiếm pháp phòng thủ. Dung Huyết Hóa Cốt Quyền thật ra là một loại quyền kiếm đều có thể tu luyện, là công phu trụ cột của Chân Linh Biệt Viện. Lục Bình chưa từng học qua những thứ pháp binh công phu khác, chẳng qua là đem quyền pháp cùng kiếm pháp cùng tu luyện. Tuy nói so với công phu khác uy lực kém một chút, nhưng là quý ở chỗ căn cơ vững vàng. Hơn nữa bộ công phu này đối với việc kích thích huyết mạch chân linh lực trong cơ thể, thuần hóa huyết mạch hữu ích vô cùng, mặc dù chỗ ích lợi này vô cùng nhỏ nhoi. Lý Thành một bộ thương pháp đánh ra cho khí thế như hồng, công thế như triều, chúng đệ tử vây xem hò hét khen ngợi không ngừng. Ngược lại Lục Bình một bộ Dung Huyết hóa cốt kiếm đánh ra trung quy trung củ, không ngừng hóa giải thế công của Lý Thành, tuy thuộc về thủ thế, nhưng là thủ bốn bình tám ổn, vững chắc khó bị phá. Bộ Dung Huyết hóa cốt quyền kiếm này, chúng đệ tử luyện mấy năm, phiền cũng đã phiền quá rồi, nơi nào còn đi để ý. Chỉ có mấy đệ tử ở hàng thứ nhất nhìn kiếm pháp của Lục Bình có vẻ suy nghĩ. Mấy đệ tử Luyện khí tầng tám, tầng chín cùng hai vị trợ thủ của Lưu tiên trưởng tụ chung một chỗ đang thảo luận cách hai người tỷ đấu. - Lý Thành dù sao cũng là tích lũy thâm hậu một ít, lần này tuy nói chậm một bước tiến vào tầng thứ bảy, cũng không phải là người như Lục Bình có thể so sánh. - Ta cảm thấy Lục Bình này chưa chắc sẽ không chuyển bại thành thắng, người xem hắn thủ mưa gió không lọt, trên mặt không có vẻ lo lắng, có thể thấy được còn có hậu chiêu. - Chuyện tiếu, một bộ Dung Huyết hóa cốt quyền kiếm có thể có hậu chiêu gì, có chiêu thức gì mà chúng ta không biết? - Cũng không chắc, nhìn kiếm chiếu của hắn cơ sở rất là vững chắc, chính là một bộ Dung Huyết hóa cốt quyền kiếm, chúng ta cũng chưa chắc đánh ra có khí tượng như hắn vậy. - Bộ quyền kiếm này cuối cùng chẳng qua là công phu cơ sở, sử dụng có tốt hơn chăng nữa cũng là vô dụng. Mọi người mộm năm miệng mười, Lưu tiên trưởng nhìn trận tỷ đấu trong sân, ý kiến hoàn toàn khác hẳn. Trong nội tâm, ông cảm thấy ta rất là kinh ngạc, ông ta là cao thủ Dung Huyết kỳ, tự nhiên có thể nhìn thấy điều mà thường nhân không thể thấy. ¬- Người này chiêu thức trong lúc đóng mở không ngờ lại có vị đạo của ‘Thuật’, xem ra trận chiến này đã không có gì bất ngờ nữa rồi.

5 Chương 5: Đồng kính (Gương đồng)
Vote
15%

by Khiem Nguyễn 18-01-2020

Lục Bình chầm chậm thu công, khạc ra một hớp khí màu đỏ nhạt. Đây chính là dược độc của Tịnh huyết đan lễ rồi. Hắn đem linh thạch đã mất hết linh khí trong tay ném qua một bên. Cảm thụ huyết mạch lực sắp đột phá đến tầng bảy hậu kỳ, Lục Bình hơi có chút hưng phấn. Hôm qua sau khi tỷ thícùng Lý Thành, ở chiêu thứ hai mươi hai, Lục Bình nhận thấy một sơ hở của Lý Thành, nhất cử phản kích, lấy được chủ động, liên tục công kích liền tám chiêu. Ở chiêu thứ ba mươi, khóa được trường thương của Lý Thành, một kiếm chém về hướng cổ tay, bức Lý Thành phải buông thương nhận thua. Lần này động tác mau lẹ, vị trí công thủ đã thay đổi, Lý Thành mới vừa còn khí thế như hồng, trong một sát na đã phải nhận thua, chẳng những đệ tử ngay từ đầu cổ vũ Lý Thành trợn mắt há hốc mồm, chính là mấy đệ tửkhác đứng ở hàng đầu cùng hai người trợ thủ của Lưu tiên trưởng cũng là rất là giật mình. Mấy đệ tử có tu vi tương đương với Lục Bình, khi nhìn Lục Bình trong mắt càng là hiện lên vẻ cảnh giác. Lục Bình không khỏi cười khổ, lần này xem ra là bản thân đã quá nổi bật rồi. Vốn là dựa theo dĩ vãng, Lục Bình chính là để cho Lý Thành nếm chút khổ sở, chảy một chút máu, cũng không có gì là lớn lắm. Nhưng Lục Bình nhìn thấy được thứ mà Lý Thành không nhìn thấy ở trên mặt Lưu tiên trưởng lúc trước tỷ thí, cho nên cũng không có ra nặng tay. Quả nhiên, Lưu tiên trưởng thấy song phương cũng không có tổn thương gì, sau tỷ thí lực lượng cũng không hao tổn, ánh mắt nhìn Lục Bình nhất thời rất là hiền hòa. Dựa theo lệ thường trong dĩ vãng, sau khi kết thúc chỉ đạo thần luyện, Lưu tiên trưởng đơn độc lưu lại Lục Bình, tiến hành chỉ đạo. Lần này chính là ngay cả đại đệ tử cùng nhị đệ tử đều lộ ra vẻ hâm mộ. Đơn độc chỉ đạo a. Vốn dĩ là chỉ có mấy vị sư huynh đột phá tu vi đến tầng thứ tám, đạt được cơ hội chỉ một lần. Đại sư huynh cùng Nhị sư huynh khi đột phá tầng thứ chín, trong lúc Lưu tiên trưởng mừng rỡ, lại đơn độc chỉ đạo một lần nữa, còn lại cũng chỉ có Tứ sư tỷ bởi vì gia tộc có nhờ vã cùng Lưu tiên trưởng, mới giống như hai vị niên trưởng trên, đạt được hai lần đơn độc chỉ đạo. Tĩnh hạ trở lại, Lục Bình lẳng lặng hồi tưởng lại nội dung Lưu tiên trưởng giảng giải cho hắn một lần. Mục đích tu luyện ở trong mắt của tuyệt đại đa số tu sĩ dĩ nhiên là kéo dài tuổi thọ, thậm chí là đạt tới cảnh giới trường sinh hư vô mờ mịt kia. Nhưng mà, có tuổi thọ dài lâu cũng không có nghĩa là tu sĩ liền có thể an ổn sống đến khi tuổi thọ kết thúc, muốn bảo vệ cho tu sĩ đeo đuổi con đường trường sinh không xảy ra điều gì bất ngờ, các loại pháp thuật liền ứng vận mà sinh. Trải qua những lớp tu sĩ trước sau nối nghiệp, thời gian dài thực hành, phát triển, những thứ thuật để bảo vệ trường sinh này bị phân làm bốn cảnh giới: pháp, thuật, thế, ý. Người mới học hết thảy dựa theo thầy dạy yêu cầu học tập các loại pháp thuật, theo mèo vẽ hổ, biết cái đúng nhưng không biết tại sao cái đó đúng, gọi là ở vào giai đoạn hay cảnh giới của Pháp. Sau đó, nhờ chuyên cần tập pháp thuật, thục luyện có lẽ thể sinh ra xảo diệu, xóa đi những thứ giáo khoa, những thứ gò bó mòn đi, chiêu thức Người thực hiện: Nxkhiem Chương pháp khai hợp thích hợp với bản thân, đạt tới Thuật cảnh. Mặc dù tu vi của Lưu tiên trưởng là Dung Huyết kỳ, nhưng mà bây giờ hắn cũng mới chỉ đạt tới Thuật cảnh. Tới tầng thứ ba, tu sĩ cầu pháp thuật vận dụng chi lý, pháp thuật kết hợp cùng với công pháp tự thân, hỗ trợ kết hợp trong ngoài, như vậy lúc thi triển thuật pháp tu sĩ có thể thông qua pháp thuật phát huy uy lực của công pháp tự thân đến mức lớn nhất, thậm chí vượt qua uy lực mà bản thân pháp thuật có thể đạt tới. Đến tầng này, tu sĩ có thể nói là cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, phảng phất đại thế chính là như thế, khó có thể tranh phong cùng, coi như đạt đến Thế cảnh. Về phần cao nhất Ý cảnh, Lưu tiên trưởng cũng chỉ nghe kỳ danh, không biết giải thích thế nào. Lưu tiên trưởng chẳng những giải thích về bốn cảnh giới của pháp thuật cho Lục Bình, còn kiên nhẫn giảng giải tu luyện tâm đắc của mình khi đạt tới Thuật cảnh cho Lục Bình nghe, sau lại vì Lục Bình giải đáp một ít vấn đề khó khăn liên quan đến tu luyện, lúc này mới thôi. Một thời thần sau, Lục Bình mới dưới ánh mắt hâm mộ lẫn đố kỵ của mọi người trở lại căn phòng nhỏ của mình, hai ngày sau đều là như vậy. Những ngày tháng chuyên tâm tu luyện luôn trôi qua rất nhanh, nháy mắt lại đến cuối tháng, kỳ khảo hạch tiến lên đệ tử cấp ba ngày hôm sau sẽ bắt đầu, ba ngày sau kỳ tỷ thí cuối năm của Đệ tử cấp hai cũng bắt đầu. Lục Bình cứ theo lẽ thường ở biệt viện phường thị bán sạch phù lục mà hắn khắc vẽ suốt tháng này, thảy lên thủy xuống túi linh thạch trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn. Khảo hạch chẳng qua là kiểm tra tu vi, thời gian ba ngày là đủ. Nhưng tỷ thí thì không phải vậy, huống chi lần này còn là kỳ tỷ thí lên cấp năm năm một lần, chăng những các đệ tử cố hết sức muốn tranh giành vị trí phía trước; mà các vị tiên trưởng chỉ dạy cũng vì tự thân ích lợi mà ngoài sáng trong tối tham dự vào trong đó. Huống chi có lời đồn đãi nói rằng, Chân Linh Phái sẽ ở lần tỷ thí này gia tăng tưởng thưởng đối với người thắng có thành tích tốt. Chính là bởi vì những nguyên nhân này, Lục Bình mới gặp vận đỏ trong buôn bán phù lục. Lục Bình tự nhiên không chịu thiệt thòi, lập tức đề cao giá cả phù lục, ấy thế mà cung vẫn không ứng cầu. Nhìn trong tay mười mấy viên linh thạch nhiều hơn so với bình thời, Lục Bình trong lòng hoạt bát hẳn lên. Nếu khấu trừ tu luyện và những thứ cần sử dụng khác, linh thạch còn dư lại có thể mua một món pháp khí rồi! Sở dĩ có ý nghĩ này, còn có một nguyên nhân chính là Lục Bình tu vi đã đạt tới tầng bảy hậu kỳ, cái này thuộc về công của Lưu tiên trưởng đã ngạch ngoại chỉ điểm, dĩ nhiên cũng liên quan đến Lục Bình liên tiếp hơn ba tháng qua xa xỉ tu luyện. Lục Bình theo lệ ở trong phường thị đem những thứ cần cho một tháng tu luyện tiếp đó chuẩn bị hoàn tất, còn cố ý mua thêm năm viên hồi phục linh lực Phục Linh đan cùng năm viên trị liệu thương thế Phục Nguyên đan. Lục Bình đang định hướng đến Đa Bảo các đi tới, đột nhiên nghe thấy phía trước truyền tới một tràng tiếng nghị luận, liền đi nhanh mấy bước tới, thấy mười mấy người ỗ, vây chung một chỗ, nghị luận ầm ĩ. Tò mò, Lục Bình đi lên phía trước, thấy một vị biệt viện nữ đệ tử cấp ba đang bán một món pháp khí. Pháp khí là một gương đồng, gương đồng đích bên trên có khắc một dấu hiệu của Chân Linh Phái, hiển nhiên là Chân Linh Phái chế thức xuất phẩm, mà cái này thường thường cũng chứng tỏ cái pháp khí này chất lượng cho dù không đứng đầu cũng sẽ không quá kém. Lục Bình tiến lên hỏi: - Vị sư tỷ này, cái pháp khí này bao nhiêu linh thạch thì bán? Nữ đệ tử nghe vậy, nhìn Lục Bình một cái, phát hiện Lục Bình mang mặt nạ của phường thị, không nhìn thấy mặt mũi thực, không khỏi bĩu môi, dường như xem thường đối với sự cẩn thận của Lục Bình, đáp: - Năm mươi lăm linh thạch! Pháp khí phòng thủ đa số đắt một chút, nhưng Lục Bình vẫn cảm thấy nên đem giá tiền áp thêm một chút, dù sao đây không phải là một món pháp khí cấp thấp tốt cho lắm. - Quá mắc rồi, pháp khí chẳng qua là môn phái chế thức, không thể coi là thật tốt, huống chi cái pháp khí này sợ là học tỷ dùng qua đã lâu rồi? Bốn mươi linh thạch, như thế nào? Nữ tu sĩ trợn mắt nhìn Lục Bình một cái, nói: - Bốn mươi linh thạch, bổn cô nương còn không bằng trực tiếp bán cho Đa Bảo các. Năm mươi linh thạch, sảng khoái chút, nếu không phải gấp dùng, khi nào lại bán rẻ như vậy, đây chính là ta tích toàn môn phái cống hiến suốt một năm mới đổi lấy được! Lục Bình ha haa cười, hỏi: - Vậy gia thêm năm khối linh thạch, bốn mươi lăm linh thạch, như thế nào? Nữ đệ tử do dự một chút, nói: - Bốn mươi tám khối, không thể ít hơn nữa, nếu không ta chờ người khác. Lục Bình quay đầu nhìn thấy nơi xa có mấy người đang vội vàng hướng tới bên này, xem ra là nghe nói có học tỷ ở phường thị bán pháp khí nên vội chạy tới, trong đó có không ít Đệ tử cấp hai, Lục Bình còn nhìn thấy phân đội thứ bảy Lục đệ tử cũng ở trong đó, vì vậy nói: - Đồng ý! Nữ tu sĩ nhận lấy linh thạch của Lục Bình, hung hãn nói: - Nếu không phải bản sư tỷ xem trọng một món trung phẩm pháp khí sợ để cho người ta mua đi, vội cần dùng linh thạch, thế nào cũng sẽ không tiện nghi bán cho ngươi! Dứt lời, đầu không quay lại thi triển thân pháp hướng Linh bảo các ở phường thị trung tâm chạy đi. Lục Bình thu hồi pháp khí, quay đầu lại liếc nhìn sau lưng mấy người chạy tới, vội lách qua đám người, đầu không quay đầu lại rời khỏi phường thị.

Tears in Heaven