Điền văn là một trong những thể loại truyện nói về cuốn sống thanh bình của các nhân vật chính, êm ả, ngọt ngào đầy lãng mạn, có ít sóng gió nhưng lại mang rất nhiều những ý nghĩa nhân văn. Mỗi một câu truyện điển văn điều có những cốt truyện khác nhau, xây dựng hình ảnh nhân vật chính chân thực đưa người đọc vào trong những tác phẩm truyện. Khác hẳn những thể loại truyện khác, các câu truyện điền văn được lấy bối cảnh từ những ruộng nương, xóm làng, tình cảm yêu thương giữa hàng xóm. tRong bài viết hôm nay top.trangdangtin muốn chia sẻ cho bạn đọc biết thêm về những truyện điền văn hay nhất hiện nay.
6 Viện bảo tàng sơn hải
Giới thiệu truyện: Viện bảo tàng trưng bày Thao Thiết, Kì Lân, Phượng Hoàng, Cùng Kỳ, Tất Phương*, Cửu Vĩ Hồ,… thông bảo tuyển dụng tìm một nhân viên quản lí là nhân loại.
* Tất Phương: một loại thần thú hiện ra mỗi khi có hỏa hoạn trong truyền thuyết Trung Hoa. Có hình tượng là con hạc, màu xanh có pha chấm đỏ, chân trần, mỏ trắng, có một chân (hoặc chỉ có một cánh), thường ngậm một ngọn lửa.
Nhân viên quản lí này phải phụ trách mọi việc trong viện bảo tàng, bao gồm cả việc trưng bày, bảo quản, bảo vệ, bán vé, tuyên truyền, kế toán, đầu bếp,… tất cả các loại công việc.
Mà cả viện bảo tàng này chỉ có duy nhất một mình cậu, MỘT MÌNH CẬU mà thôi!
Nhưng nhìn đến số tiền lương cao chót vót kia, cậu nhịn, dù sao cậu cũng là một con người đầy nghị lực.
Mặc dù viện trưởng chỉ phụ trách công việc giám sát, quản lí nhân sự thì chỉ phụ trách việc xuất quỷ nhập thần, còn nhóm trưng bày thì chỉ biết ăn uống rồi gây sự.
Nhưng ai bảo cậu đã kí hợp đồng làm chi, nên cậu quyết định tiếp tục nhịn.
Mãi cho đến khi tháng lương đầu tiên được phát, cậu không thể nhịn được nữa mà nổi nóng.
Đờ mờ! Có ai mà phát tiền lương là một bó hẹ như vậy không chứ!!
Vì nuôi sống bản thân và đám ăn hàng trong viện bảo tàng kia, Lăng Mục Du sờ cằm, lần lượt nhìn Thao Thiết, Kì Lân, Phượng Hoàng, Cùng Kì, Tất Phương, Cửu Vĩ Hồ… rồi nở nụ cười Vô. Cùng. Tươi. Rói.
Nhóm yêu quái lạnh run: Viện trưởng, nhân loại thực đáng sợ! QAQ
Viện trưởng: Đây không phải là hẹ, mà là Chúc Dư, có màu xanh sáng và hình dáng như hẹ, ăn vào sẽ không thấy đói nữa.
Tiểu Ngư (1): Vậy nó có thể dùng để mua nhà hay mua xe không?
Viện trưởng: Đồ phàm nhân ngu xuẩn không biết nhìn hàng!
Tiểu Ngư: Haha…
7 Ly hôn công lược chỉ nam
Tạ Manh chỉ có duy nhất một chỗ dựa ở Nguyên gia, cứ nghĩ sẽ được làm sâu gạo, thoải mái ở đây ăn no chờ chết, thế mà cây đại thụ của cô lại ngã.
Một ngày nọ, thông qua giấc mơ, cô mới biết được thật ra thế giới này là một quyển tiểu thuyết ngôn tình ngược luyến tình thâm.
Mà càng thảm hơn chính là người chồng hiện tại của cô chính là nam chủ.
Một tên mắt mù ngu xuẩn, chỉ thích nữ chủ bạch liên hoa
Tạ Manh quyết định không thèm chơi cùng nam nữ chủ, cô muốn ly hôn
Nhưng mà nam chủ mắt mù ngu xuẩn lại không muốn
Cho nên, Tạ Manh bắt đầu lập trình tự để ly hôn với nam chủ
Lúc đầu...
Tạ Manh la lối khóc lóc lăn lộn: "Tôi muốn ly hôn, ly hôn, ly hôn."
Tổng tài bá đạo aka nam chủ mắt mù ngu xuẩn: "Vợ à, cuộc hôn nhân này không phải em muốn ly là có thể ly."
Về sau...
Tổng tài bá đạo aka nam chủ mắt mù ngu xuẩn: "Thật sự muốn ly hôn? anh ký thật đó, anh ký, anh thật sự thật sự ký đó."
Tạ Manh: "Anh đang tập nói đấy à? Còn không nhanh ký!"
Nam chủ cực kỳ đáng thương: "Anh thật sự thật sự thật sự ký đó!!!"
Tạ Manh: "Ừm, đợi đã, đây là đây là phí ly hôn của tôi sao?"
Nam chủ đáng thương chột dạ nhìn đi chỗ khác.
Kết quả là...
Tạ Manh cạn lời nhìn chồng cũ chân chó theo sau mình đi vào nhà mới: "Sao anh lại vào nhà tôi?"
Tổng tài bá đạo aka nam chủ mắt mù ngu xuẩn tỏ vẻ cún con tội nghiệp: "Anh đã đáng thương đến như vậy, em còn muốn đuổi anh?"
Tạ Manh: "Nhưng mà... chuyện này có liên quan gì tới tôi đâu? Chồng cũ..."
Tổng tài bá đạo aka nam chủ mắt mù ngu xuẩn lập tức khôi phục bộ dạng lãnh khốc: "Ngôi nhà này cũng có tên của anh."
Tạ Manh bừng tỉnh nhận ra: "Ừm...hình như đúng là như vậy..."
Vì thế, nam chủ cùng pháo hôi vợ trước sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau...
8 Nhân vật phản diện tổng đang hoài nghi nhân sinh
Giời thiệu truyên: Nhân vật phản diện ngày nào cũng nghi ngờ cuộc sống T^T.
Sự việc bắt đầu:
Hạ Nguyên phát hiện mình xuyên vào 1 quyển sách, thành nữ phụ trong đó, sắc mặt có chút trắng bệch.
Đại nhân vật phản diện trùng sinh nhìn Hạ Nguyên, khẽ cười một tiếng, không nhanh không chậm gõ xe lăn: Cho cô ta kiểu chết thế nào mới tốt đây? (≖ᴗ≖)
Những gì xảy ra sau đó:
Hạ Nguyên dựa vào đầu giường, bưng bát canh, mặt đỏ lên, giúp người đang nghi ngờ nhân sinh ở trên giường xoa xoa eo, mãn nguyện nói "Bảo bối, lưng anh còn đau không?"
Cô ân cần ấm áp đưa bát canh qua: "Nào, ăn một bát canh rùa đi."
Nhân vật phản diện: "..."
Thất thần nhìn trần nhà…
9 Hoạn phi thiên hạ
Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân danh chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân. Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân. Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên. Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám! Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi. Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở “trường” riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân. Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại… Hoặc là hắn căn bản là… thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: “Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch… chạy rông ở trong cung?”
Tây Lương Mạt thở dài: “Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~”
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: “Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?”
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: “Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp.”
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: “Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?”
Tây Lương Mạt khinh thường: “Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường.”
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: “Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?”
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: “Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!”
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: “Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?”
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ như mình quật ngã, nhưng nàng cũng quật ngã tình nhân không chút lưu tình…
Nàng là Vương phi tái giá trợ Trụ vi ngược, giết hại trung lương dưới ngòi bút của sử quan.
Nàng từng là Vương phi, lại bị ép tái giá với Hoạn quan mà tâm lý vặn vẹo, giúp đỡ đại hoạn quan phu quân khống chế thiên tử ra lệnh bách quan — Cửu Thiên Tuế, giết hại bách quan, thậm chí mê hoặc hậu cung, sát hại Thái tử, nắm giữ triều chính.
Lại có ai ngờ…
10 Cùng nam chính ngọt ngào văn yêu đương
Thời Yên, một diễn viên quần chúng tuyến một trăm linh tám đang bên bờ vực chết đói, đã dùng 5 đồng còn lại trên người đăng ký tham gia thử thách do công ty Cảnh Thời tổ chức.
Người khiêu chiến sẽ được phân ngẫu nhiên vào thế giới trong tiểu thuyết, cùng nam chính yêu đương đạt được kết thúc HE thì được tính là khiêu chiến thành công, thông qua tất cả thế giới sẽ nhận được được một món quà siêu phong phú và bất ngờ, có thể biến giấc mộng đạt đến đỉnh cao của đời người thành sự thật.
Thời Yên xem qua ngược văn, huyền huyễn, kinh dị văn liền dứt khoát chọn lựa ngọt văn, nhưng lại phát hiện mình đã bị lừa.
Thì Yên: Đại móng heo! Sủng văn như đã nói đâu!!!
Previous post
next post