Thông báo mới! TOP SHARE

Top 13 truyện ngắn hay nhất của Thanh Tịnh

  • 28 views
  • Add Favorite
  • Be a liked
  • Báo lỗi
  • Tài trợ

by Chè 15-09-2025

Trong dòng chảy sôi động của văn học Việt Nam đầu thế kỷ XX, có những cây bút chọn lối viết hiện thực phũ phàng, vạch trần những góc khuất của xã hội. Nhưng cũng có một giọng văn khác, nhẹ nhàng như làn gió thu, trong trẻo như giọt sương mai, đó chính là Thanh Tịnh. Ông đã chọn cách vẽ nên một thế giới đẹp đẽ, nơi mà mỗi chi tiết, mỗi cảm xúc đều được trau chuốt tỉ mỉ, đầy chất thơ. Truyện ngắn của Thanh Tịnh không phải là những bản hùng ca về chiến tranh hay những bi kịch xã hội, mà là những thước phim quay chậm về vẻ đẹp bình dị của cuộc sống. Đó là cảm giác bồi hồi, xao xuyến của cậu học trò trên con đường làng đến trường trong "Tôi đi học"; là tình yêu thương sâu nặng, bất tận của người con dành cho quê hương, cho người mẹ tảo tần trong "Quê mẹ". Và đó còn là những rung động tinh khôi, ngây thơ của tình yêu tuổi mới lớn. Chính sự khác biệt đó đã làm nên sức hút riêng của Thanh Tịnh, khiến những truyện ngắn của ông trở thành một phần không thể thiếu trong danh mục những tác phẩm hay nhất của văn học Việt Nam.

1 Tôi đi học
Vote
0%

by Chè 15-09-2025

Tóm tắt truyện:​

Truyện "Tôi đi học" kể về những cảm xúc bồi hồi, xao xuyến của tác giả trong buổi tựu trường đầu tiên. Mỗi độ thu về, nhìn những chiếc lá rụng và mây bàng bạc, những kỷ niệm về ngày đi học đầu tiên lại ùa về. Đó là một buổi sáng đầy sương thu, tác giả được mẹ nắm tay dẫn đến trường làng Mỹ Lý. Trên đường đi, cảm giác vừa trang trọng, đứng đắn trong chiếc áo vải đen vừa bỡ ngỡ, lạ lẫm trước cảnh vật quen thuộc. Đến trường, khung cảnh sân trường đông đúc, nhộn nhịp, khiến cậu bé càng thêm lo sợ, rụt rè như "con chim con đứng trên bờ tổ". Khi nghe thầy đọc tên và được xếp vào lớp, cậu bé cảm thấy bị tách khỏi vòng tay mẹ, bật khóc nức nở. Thế nhưng, khi bước vào lớp học, những cảm giác mới lạ, gần gũi với bạn bè và thầy giáo đã nhanh chóng thay thế nỗi lo sợ. Truyện kết thúc với hình ảnh cậu bé chăm chú tập viết những chữ đầu tiên: "Tôi đi học", đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời.

  • Thể loại: Truyện ngắn
  • Độ tuổi: Mọi lứa tuổi
  • Tác giả: Thanh Tịnh
  • Số chương: 1
  • Tình trạng: Hoàn thành
  • Tên nhân vật:
  1. Nhân vật "tôi" (cậu bé): Nhân vật chính của truyện, đại diện cho những cảm xúc hồn nhiên, ngây thơ của trẻ thơ trong ngày đầu tiên đi học. Cậu bé có sự thay đổi tâm lý từ lo sợ, bỡ ngỡ sang gần gũi, quen thuộc với môi trường mới.

  2. Người mẹ: Một người phụ nữ hiền từ, ân cần và dịu dàng, luôn nắm tay và động viên cậu bé trong ngày đầu tiên đến trường. Người mẹ là điểm tựa tinh thần, là nơi an toàn của cậu bé.

  3. Ông đốc: Một nhân vật đại diện cho sự uy nghiêm, nhưng cũng rất hiền từ và nhân hậu. Ông đã giúp các em nhỏ bớt lo lắng và bước vào môi trường học tập mới.

  4. Thầy giáo trẻ: Một người thầy có gương mặt hiền từ, đã đón các học trò mới vào lớp và bắt đầu bài học đầu tiên. Thầy là người truyền đạt kiến thức và niềm vui học tập cho các em.

Những tầng nghĩa của truyện:

  1. Bước ngoặt của cuộc đời: Tầng nghĩa chính của truyện là sự kiện đi học không chỉ là một hành động đơn giản, mà là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Nó đánh dấu sự chuyển đổi từ cuộc sống hồn nhiên, vô tư lự sang một thế giới mới đầy kiến thức và kỷ luật.

  2. Kỷ niệm tuổi thơ trong sáng: Truyện ca ngợi vẻ đẹp của những kỷ niệm tuổi thơ. Những cảm xúc bỡ ngỡ, rụt rè trong ngày đầu tiên đi học đã trở thành một kỷ niệm đẹp đẽ, in sâu trong tâm trí tác giả và khơi gợi những cảm xúc nao nức mỗi khi thu về.

  3. Sự đối lập giữa quen thuộc và lạ lẫm: Truyện tạo ra sự đối lập giữa những gì quen thuộc (con đường làng, cánh đồng, bạn bè) và những gì lạ lẫm (trường học, thầy giáo, bạn mới). Sự đối lập này đã tạo ra một sự giằng xé trong tâm hồn cậu bé, nhưng cuối cùng sự lạ lẫm đã trở nên quen thuộc và gần gũi.

  4. Tình mẫu tử: Truyện thể hiện một cách sâu sắc tình mẫu tử. Hình ảnh người mẹ nắm tay con, vuốt ve mái tóc con khi con khóc đã cho thấy tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con. Người mẹ là nguồn động lực và sức mạnh để cậu bé vượt qua nỗi lo sợ.

2 Quê mẹ
Vote
0%

by Chè 15-09-2025

Tóm tắt truyện:​

Cô Thảo, một cô gái nghèo, lấy chồng là anh Vận, một hương-thơ có chức vụ nhỏ trong làng nhưng cuộc sống vẫn rất khó khăn. Chiều hôm nọ, cô gợi chuyện với chồng về ngày giỗ ông ngoại, nhưng anh Vận, vì quá bận rộn và vô tâm, đã suýt quên. Tối đó, cô Thảo phải xin phép mẹ chồng để về làng giỗ ông. Mẹ chồng cô, bà Lại, tuy đồng ý nhưng lại có thái độ khinh thường gia đình thông gia, chỉ cho cô một hào và một buồng chuối. Cô Thảo đã phải chạy vạy khắp nơi để có tiền, rồi mượn hoa tai vàng và nón mới để thể hiện sự sung sướng, thành công khi về thăm quê. Về nhà, cô được mọi người đón chào niềm nở, nhưng lại bị cô em họ mỉa mai, khiến cô vô cùng đau lòng. Sau buổi giỗ, cô Thảo lại phải trở về nhà chồng, và trong lòng luôn nhớ thương mẹ và các em, chỉ biết đứng ở cửa sau ngóng về quê.

  • Thể loại: Truyện ngắn
  • Độ tuổi: 13+
  • Tác giả: Thanh Tịnh
  • Số chương: 1
  • Tình trạng: Hoàn thành
  • Tên nhân vật:
  1. Cô Thảo: Một cô gái hiếu thảo, sống trong cảnh nghèo khó, luôn hết lòng vì gia đình nhưng lại phải chịu đựng sự tủi thân, buồn tủi khi làm dâu. Cô đại diện cho những người phụ nữ có cuộc sống vất vả trong xã hội phong kiến xưa.

  2. Anh Vận: Chồng cô Thảo, một người đàn ông vô tâm, không hiểu được nỗi lòng của vợ. Anh đại diện cho những người đàn ông chỉ quan tâm đến sự nghiệp, danh vọng mà quên đi tình cảm gia đình.

  3. Bà Lại: Mẹ chồng cô Thảo, một người phụ nữ coi trọng danh vọng, khinh thường gia đình nghèo khó của con dâu. Bà đại diện cho những người có lối sống phân biệt giàu nghèo, coi trọng vật chất hơn tình cảm.

  4. Bà Vạn và các em cô Thảo: Đại diện cho tình cảm gia đình, là nguồn an ủi, động viên và là nơi cô Thảo có thể tìm thấy sự bình yên, hạnh phúc.

Những tầng nghĩa của truyện:

  1. Cuộc sống làm dâu cay đắng: Tầng nghĩa chính của truyện là cuộc sống làm dâu cay đắng của cô Thảo. Cô phải chịu đựng sự vô tâm của chồng, sự khinh thường của mẹ chồng và sự mỉa mai của người thân. Điều này cho thấy rằng cuộc sống làm dâu trong xã hội xưa không hề dễ dàng.

  2. Tình yêu thương gia đình: Dù phải sống xa nhà và chịu nhiều tủi nhục, cô Thảo vẫn luôn nhớ về mẹ và các em. Tình cảm gia đình là nguồn động lực để cô vượt qua mọi khó khăn. Hình ảnh cô đứng ở cửa sau ngóng về quê mẹ đã trở thành một biểu tượng cho nỗi nhớ quê hương, nỗi đau chín chiều.

  3. Sự phân biệt giàu nghèo: Câu chuyện đã thể hiện rõ sự phân biệt giàu nghèo trong xã hội xưa. Bà Lại khinh thường cô Thảo vì cô nghèo. Cô Khuê mỉa mai anh Vận vì anh có chức vụ nhỏ. Điều này cho thấy rằng sự giàu nghèo không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống vật chất mà còn ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội.

  4. Ý nghĩa của sự hy sinh: Cô Thảo đã hy sinh rất nhiều để có thể về thăm gia đình. Cô đã phải chạy vạy để có tiền, mượn đồ để thể hiện sự thành công, và chịu đựng sự mỉa mai của người khác. Điều này cho thấy rằng tình yêu thương gia đình là một sức mạnh to lớn, có thể khiến con người hy sinh tất cả.

3 Am cu ly xe
Vote
0%

by Chè 15-09-2025

Tóm tắt truyện:​

Truyện kể về một người mù già làm nghề cu-li xe tay ở ga Văn Xá, kiếm sống cùng đứa cháu nhỏ. Cuộc sống của hai ông cháu rất khó khăn, đặc biệt là vào mùa đông mưa lạnh. Khách đi xe của họ ngày càng ít vì xe quá cũ nát và người kéo xe quá già yếu. Một đêm đông lạnh giá, sau chuyến tàu muộn, không có khách nào. Đứa cháu, vì thương ông, đã đặt một tảng đá lên xe giả làm khách để ông có động lực kéo. Người ông, dù biết là không có khách nhưng vẫn cố gắng kéo xe với hy vọng mong manh. Khi đến bến sông, đứa cháu bật khóc thú nhận, người ông đau buồn, đói rét, kiệt sức mà chết. Dân làng thương xót chôn cất ông và sau đó đã xây một cái am để tưởng nhớ.

  • Thể loại: Truyện ngắn
  • Độ tuổi: 13+
  • Tác giả: Thanh Tịnh
  • Số chương: 1
  • Tình trạng: Hoàn thành
  • Tên nhân vật:
  1. Người cu-li xe mù (người ông): Một người lao động nghèo khổ, già yếu, nhưng có một tấm lòng nhân hậu và tràn đầy hy vọng. Ông đại diện cho những người lao động nghèo khó, phải vật lộn với cuộc sống để kiếm ăn từng ngày.

  2. Đứa cháu nhỏ: Một đứa trẻ giàu tình cảm, thương ông nhưng lại non nớt. Hành động giả khách của cậu bé, dù xuất phát từ lòng tốt, lại vô tình dẫn đến bi kịch. Cậu bé đại diện cho sự ngây thơ và tình yêu thương vô bờ bến.

  3. Bà bán quán và dân làng: Những nhân vật phụ, đại diện cho lòng nhân đạo và sự sẻ chia của cộng đồng. Họ đã giúp đỡ hai ông cháu trong cuộc sống và sau khi ông mất.

Những tầng nghĩa của truyện:

  1. Bi kịch của người lao động nghèo: Tầng nghĩa chính của truyện là bi kịch của những người lao động nghèo. Cuộc sống của hai ông cháu là một chuỗi ngày khổ cực, phải vật lộn với cái đói, cái rét và sự thờ ơ của xã hội. Cái chết của người ông là một cái kết bi thảm, thể hiện sự bế tắc của những người nghèo trong xã hội xưa.

  2. Tình yêu thương gia đình: Dù sống trong cảnh nghèo khó, hai ông cháu vẫn có một tình yêu thương sâu sắc dành cho nhau. Hành động của đứa cháu nhỏ, dù non nớt, đã thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của cậu dành cho ông.

  3. Lòng nhân đạo và sự sẻ chia: Dù cuộc sống khó khăn, nhưng dân làng vẫn dành cho nhau lòng nhân đạo và sự sẻ chia. Họ đã giúp đỡ hai ông cháu trong cuộc sống và sau khi ông mất. Điều này cho thấy rằng tình người vẫn tồn tại ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.

  4. Sự đối lập giữa hy vọng và hiện thực: Người ông, dù biết là không có khách nhưng vẫn cố gắng kéo xe với hy vọng mong manh. Hy vọng đã trở thành một động lực sống của ông. Nhưng cuối cùng, hiện thực khắc nghiệt đã dập tắt hy vọng đó và dẫn đến bi kịch.

4 Bến nứa
Vote
0%

by Chè 15-09-2025

Tóm tắt truyện:​

Truyện kể về cô lái đò Phương, một góa phụ trẻ một mình nuôi con trai tên là Nghển sau khi chồng mất. Nghển, vì còn quá nhỏ, luôn hỏi về cha. Phương thường phải nói dối rằng cha Nghển đi làm xa hoặc nhờ khách đi đò giả làm cha để dỗ con. Một buổi chiều mưa, trên chuyến đò chỉ có cụ Uẩn và con trai, Nghển lại nũng nịu đòi gặp cha. Phương đành ra ngoài mui thuyền kêu vọng vào không gian "Thầy nó đã về chưa, mau xuống thuyền chẳng thằng Nghển không chịu ngủ." Bất ngờ, một người đàn ông tên Thảo xuống đò. Nghển đã nhận Thảo là cha, khiến Phương vừa bất ngờ vừa bẽn lẽn. Thảo cũng vui vẻ đóng vai người cha, tặng kẹo và trò chuyện với Nghển. Trong suốt chuyến đi, giữa Phương và Thảo đã nảy sinh những tình cảm thầm kín, được bộc lộ qua cử chỉ tinh tế của Nghển. Cuộc gặp gỡ tình cờ đó đã mang lại cho Phương và Nghển một đêm ấm áp, nhưng cuối cùng, Thảo cũng rời đi. Sau này, mỗi khi đi qua khúc sông Bến Nứa, Phương vẫn luôn gọi vọng "Ai về Viễn Trình thì xuống mà về," như một cách để giữ lại hy vọng về một người đàn ông đã mang lại cho cô một đêm ấm áp.

  • Thể loại: Truyện ngắn
  • Độ tuổi: 16+
  • Tác giả: Thanh Tịnh
  • Số chương: 1
  • Tình trạng: Hoàn thành
  • Tên nhân vật:
  1. Cô lái đò Phương: Một người phụ nữ trẻ góa chồng, một mình vất vả nuôi con. Cô là một người mẹ hiền lành, giàu tình thương, luôn tìm mọi cách để dỗ dành và bù đắp tình cảm cho con. Phương đại diện cho những người phụ nữ có một trái tim khao khát hạnh phúc, nhưng lại phải đối mặt với sự cô đơn.

  2. Thằng Nghển: Con trai của Phương, một cậu bé hồn nhiên, ngây thơ, nhưng lại thiếu thốn tình cảm của người cha. Nghển là cầu nối tình cảm giữa Phương và Thảo, giúp họ đến gần nhau hơn.

  3. Cậu Thảo: Một người đàn ông trẻ, xuất hiện bất ngờ và trở thành người cha giả của Nghển. Thảo là một người đàn ông tinh tế, dịu dàng, đã mang lại cho Phương và Nghển một đêm ấm áp và đầy hy vọng.

  4. Cụ Uẩn: Một nhân vật phụ, đại diện cho những người lớn tuổi hiền từ, nhân hậu, luôn quan tâm và giúp đỡ những người xung quanh.

Những tầng nghĩa của truyện:

  1. Sự cô đơn và khao khát hạnh phúc: Tầng nghĩa chính của câu chuyện là sự cô đơn và khao khát hạnh phúc của cô lái đò Phương. Cuộc sống vất vả, thiếu vắng tình yêu đã khiến cô khao khát một bờ vai nương tựa. Cuộc gặp gỡ với Thảo đã mang lại cho cô một tia hy vọng về một cuộc sống mới.

  2. Sức mạnh của tình yêu thương: Tình yêu thương của Phương dành cho con đã giúp cô vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Tình cảm của Thảo dành cho Nghển, dù chỉ là giả vờ, cũng đã mang lại cho cậu bé một đêm hạnh phúc. Điều này cho thấy rằng tình yêu thương có thể là một động lực to lớn để con người sống và vượt qua khó khăn.

  3. Sự mỏng manh của hy vọng: Cuộc gặp gỡ giữa Phương và Thảo chỉ diễn ra trong một đêm, nhưng đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng cô. Tuy nhiên, Thảo cũng đã rời đi, để lại cho Phương một hy vọng mỏng manh. Hình ảnh cô vẫn gọi "Ai về Viễn Trình thì xuống mà về" đã trở thành một biểu tượng cho sự hy vọng không bao giờ tắt.

5 Chuyến xe cuối năm
Vote
100%

by Chè 15-09-2025

Tóm tắt truyện:​

Truyện kể về Tâm, một người tha hương, ngồi trên chuyến tàu đêm giao thừa. Anh cảm thấy cô đơn và buồn tủi khi mọi người đang sum vầy đón Tết. Tâm cố gắng ngủ nhưng không được. Đúng lúc giao thừa, tiếng pháo nổ từ các làng quê vang vọng, làm mọi người trong toa xe tỉnh giấc. Tâm nhận ra những người khách khác cũng là những người xa nhà, xa quê như mình. Họ cùng nhau chúc Tết, mời nhau ăn bánh mứt. Tình cờ, một người thiếu phụ trẻ và con trai đến toa của họ. Họ nói chuyện, vui vẻ với nhau như một gia đình tạm bợ. Nhưng sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Tâm thấy mọi người đã đi hết. Tâm cảm thấy thất vọng và cô đơn, nhận ra sự ấm áp của "gia đình" trong toa tàu chỉ là thoáng qua, giống như một giấc mơ. Tâm xuống ga Vinh, tiếp tục cuộc đời tha hương của mình.

  • Thể loại: Truyện ngắn
  • Độ tuổi: 13+
  • Tác giả: Thanh Tịnh
  • Số chương: 1
  • Tình trạng: Hoàn thành
  • Tên nhân vật:
  1. Tâm: Nhân vật chính của truyện, một người đàn ông xa quê, cảm thấy cô đơn và trống trải trong đêm giao thừa. Tâm đại diện cho những người tha hương, luôn khao khát được về nhà, được sum vầy bên gia đình.

  2. Cụ già: Một người đàn ông lớn tuổi, có cái nhìn sâu sắc và đầy kinh nghiệm sống. Cụ đã giúp mọi người trong toa xe cảm thấy gần gũi và ấm áp hơn.

  3. Thiếu phụ trẻ và con trai: Hai nhân vật đại diện cho sự tươi mới, niềm vui và sự hy vọng. Sự xuất hiện của họ đã làm cho không khí trong toa xe trở nên ấm áp và vui vẻ hơn.

Những tầng nghĩa của truyện:

  1. Nỗi cô đơn của những người tha hương: Tầng nghĩa chính của truyện là nỗi cô đơn, trống trải của những người xa nhà, xa quê. Họ phải đón Tết trong một không gian lạnh lẽo, vắng vẻ, trong khi mọi người đang sum vầy bên gia đình.

  2. Sức mạnh của tình người: Dù là những người xa lạ, họ vẫn có thể tạo ra một không gian ấm áp, gần gũi như một gia đình. Điều này cho thấy rằng tình người có thể vượt qua mọi rào cản, khoảng cách, mang lại sự ấm áp cho những người cô đơn.

  3. Sự mong manh của hạnh phúc: Hạnh phúc của Tâm trong toa xe chỉ là thoáng qua, giống như một giấc mơ. Sáng hôm sau, khi mọi người đã đi hết, Tâm lại trở về với sự cô đơn của mình. Điều này cho thấy rằng hạnh phúc có thể rất mong manh, dễ vỡ.

  4. Ý nghĩa của sự sum vầy: Truyện đã làm nổi bật ý nghĩa của sự sum vầy, của một gia đình. Tết là dịp để mọi người về nhà, đoàn tụ bên gia đình. Đối với những người tha hương, đó là một khao khát lớn lao, nhưng cũng là một nỗi buồn sâu sắc.

bài viết cùng người đăng

Tears in Heaven