Ở những bài viết trước, chúng ta đã được đọc những bài thơ hay về 5 tỉnh Tây Bắc lần lượt là Hòa Bình, Sơn La, Điện Biên, Lai Châu, Lào Cai rồi. Ở bài viết này, các bạn sẽ được đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Yên Bái. Địa hình cao, điều kiện tự nhiên lý tưởng, lịch sử hình thành thú vị, nhiều địa điểm khám phá, con người thân thiện và dễ mến là những gì mà Yên Bái đã để lại ấn tượng trong lòng các du khách ở cả nội địa cũng như ngoài nước mỗi khi đến đây. Hãy cùng nhau đọc những bài thơ hay nhất về tỉnh Yên Bái để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tỉnh thành Tây Bắc này nhé.
1 Gái Yên Bái - Vũ Đức Duy
Sắc tài con gái Văn Yên
Dịu dàng Nghĩa Lộ là em má hồng
Hiền lành chân chất ngô đồng
Là cô em gái non sông Yên Bình
Nụ cười Trạm Tấu xinh xinh
Nét duyên Văn Chấn quê mình anh thương
Ngại gì mưa nắng gió sương
Lục Yên em đó ai thương thì về
Mù Căng Chải em váy xòe
Gọi cô sơn nữ chân quê thật thà
Trấn Yên em gái nết na
Ngọt canh cơm dẻo, việc nhà siêng năng
Nhất em thành phố ai bằng
Thông minh, cá tính, tài năng, hiền lành
So chi son phấn hà thành
Nét duyên Yên Bái bao anh đứng hình.
2 Trai Yên Bái - Vũ Đức Duy
Thân trai đất quế Văn Yên
Gió sương chẳng ngại vùng lên giữa trời
Cằn khô sỏi đá lưng đồi
Hiên ngang Nghĩa Lộ chẳng thời run chân
Ngược xuôi trăm nẻo dấn thân
Trấn Yên anh đó đâu cần xưng danh
Ai chê phong độ thị thành
Bảnh trai cá tính hiền lành biết bao
Lục Yên ai đó tự hào
Tinh anh hoạt bát chốn nào vắng anh
Em về Căng Chải rẫy xanh
Nếm xôi ngũ sắc thăm anh thật thà
Em về Trạm Tấu tìm hoa
Gặp anh nơi ấy giỏ quà em rơi
Đừng về Văn Chấn em ơi
Bén duyên trai phố trọn đời không quên
Em qua xứ sở Bình Yên
Anh đưa tay đón em quen lối về
Nán chân phố núi duyên quê
Gặp Trai Yên Bái đường về xuyến xao.
3 Về với Yên Bái - Thiên Ân
Ngày về Yên Bái quê em
Gập ghềnh sỏi đá, lênh đênh dốc chiều
Quanh co vách núi cheo leo
Trông theo mỏi mắt bóng đèo quạnh hiu
Mùa thu lúa chín, cánh diều…
Tuổi thơ trốn học thèm yêu nắng vàng
Ruộng Mù Cang Chải bậc thang
Ở nơi Tú Lệ như nàng đẹp xinh
Tắm tiên bên suối một mình
Thương tay săn ảnh ngồi rình chộp chơi
Mường Lò, lau lách buông xuôi
Cánh đồng chải tóc trải phơi bóng tình
Thác Bà hồ nước ,nét trinh
Chen chân hang động còn in tháng ngày
Bản Mù, Bản Hốc… dang tay
Sương giăng kín lối mắt ai năm nào?
Điệu xòe người Thái nôn nao
Mượt mà giai điệu ngọt ngào mắt trao
Đông Cuông, Tết Nhảy…trước sau
Lời chưa bỏ ngỏ rơi vào đêm sâu
Bưởi, măng, chè tuyết…thi nhau
Vùi than, rêu đá câu chào râm ran
Mùa yêu trai gái trong làng
Rủ rê mê hát ca vang cánh đồng
Cánh cò nghiêng bóng nhớ mong
Mối tình Yên Bái như sông sóng dồn
4 Đi - Đắc Khang
Bình minh ló rạng vào mỗi sớm mai
Ta thức dậy trong cơn say mệt nhoài
Đỉnh núi Tà Xùa ngân vang tiếng hát
Đánh thức ta khi chuyến đi còn dài
Ta đi khắp vùng Yên Bái đẹp tươi
Những cung đường xa không đợi tuổi
Có Mù Cang Chải vàng mùa lúa chín
Chén rượu vùng cao ủ ấm tình người
Mình đến vùng tây Bắc Lào Cai
Làn sương ánh đỏ mãi không phai
Đến chợ tình Sa Pa, nhà thờ cổ
Mảnh tình con con ta vá lại
Ta đi ta nhớ mùi quê hương
Hà Nội lên đèn phố không sương
Nhớ con phố Cổ, nhớ Ba đình
Ta đi khi hơi ấm còn vương
5 Về thăm Yên Bái đi anh - Phạm Thiên An
Để mà nếm trái cam sành Lục Yên
Để nghe một tiếng chim hiền
Vô tư gọi nắng về trên núi rừng
Mây trôi e ấp thẹn thùng
Buông lơi trước bóng sơn hùng – Hoàng Liên
Trời trong xanh, đất dịu hiền
Cô em Yên Bái vẹn nguyên tấm lòng
Dịu dàng như cánh phù dung
Trong như ban trắng giữa rừng – khiết trinh
Về đi – tình lại gặp tình
Xòe hoa – nồng thắm, rung rinh tay ngà
Lung linh ngọn sóng Thác Bà
Vầng trăng trong trắng la đà mặt gương
Mù Cang những sớm tinh sương
Cô em gái Thái thân thương tự tình:
“Mình ơi có biết không mình
Tình em nồng thắm, ân tình, thủy chung
Trinh nguyên như nhánh lan rừng
Thơm như hương quế giữa rừng Lục Yên,
Ngồi đây nghe một điệu khèn
Mai anh về phố, đừng quên núi rừng,
Nghẹn ngào nước mắt rưng rưng
Rượu cần ta uống – anh đừng sợ say
Cầm tay em phút giây này
Tan ra trong những vòng xoay điệu xòe,
Tiếng khèn, tiếng sáo thôn quê
Mai anh biết có đem về hay không?”
Trăng vàng dát bạc dòng sông
Thuyền lơ lửng giữa mênh mông núi rừng
Người đi trăng cũng theo cùng
Trăng Yên Bái, cũng thủy chung, dịu hiền
Trăng rơi vào giữa lòng thuyền
Trăng theo anh tới, những miền thật xa…
Previous post
next post