Các bộ truyện đam mỹ hấp dẫn đã hoàn được yêu thích nhất của Lục Dã Thiên Hạc đã không còn xa lạ đối với hủ nữ, Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả đam mỹ có nhiều bộ truyện nhận được lượt theo dõi vô cùng lớn. Nội dung mới lạ hấp dẫn xoay quanh tình cảm ngọt ngào của các nhân vật chính dưới lời văn của tác giả đã nhận được tình cảm lớn từ phía người đọc. Lục Dã Thiên Hạc đã cho ra ra nhiều tác phẩm với nhiều thể loại khác nhau, từ đam mỹ hài hước hấp dẫn đến những câu chuyện xuyên không ngọt ngào, hãy cùng mình điểm lại top những bộ truyện đam mỹ hấp dẫn đã hoàn được yêu thích nhất của Lục Dã Thiên Hạc ngay nhé.
1 Mất Trí Nhớ Đừng Quậy
Mất Trí Nhớ Đừng Quậy của tác giả Lục Dã Thiên Hạc, Nhân vật chính của truyện là Chung Nghi Bân và Sở Khâm, trong một lần Sở Khâm gặp tai nạn bắt cóc, Chung Nghi Bân đã liều mình đỡ cho người yêu một gậy, từ đó dẫn đến hệ quả mất trí nhớ. Mẹ của Chung Nghi Bân không tin con trai mình là đồng tính, vì vậy mới tìm người giả làm hôn thê của Chung Nghi Bân, hòng ngăn cách anh với Sở Khâm, nào ngờ Chung Nghi Bân có quên cả thế giới cũng vẫn không quên được Sở Khâm.
Chung Nghi Bân bản chất rất đáng yêu, thế nhưng trước khi mất trí nhớ anh lại chịu sức ép từ người anh trai hoàn hảo và sự so sánh của cha mình, thế nên tính tình không khỏi có chút nóng nảy và tối tăm. Sau khi mất trí nhớ anh lại trở về như một tờ giấy trắng, dám yêu dám hận, dám bỏ hết tất cả vì người duy nhất còn tồn tại trong thế giới của anh, Sở Khâm. Sở Khâm, là mẫu "gà mẹ" điển hình, tâm tư tỉ mỉ, làm người đon đả, tuyệt đối là kiểu người đi đến đây cũng lấy lòng được người khác. Chỉ là suy nghĩ của anh hơi nặng nên mới cần một người đủ trẻ con để cân bằng cho nhau. Trước khi Chung Nghi Bân mất trí nhớ, mặc dù bọn họ rất yêu nhau nhưng lại không tránh được một khoảng cách mang tên "thân phận" cùng "miệng đời".
2 Địch Áo Tiên Sinh
Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh) của tác giả Lục Dã Thiên Hạc, Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về
Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương.
3 Vườn Trẻ Thiên Đình
Vườn Trẻ Thiên Đình của tác giả Lục Dã Thiên Hạc, kể về một lần luân hồi bãi bể nương dâu (nghĩa là vùng núi sẽ biến thành biển, biển sẽ thành núi), không chỉ nơi trần gian mới gặp phải kiếp nạn, mà ngay cả thiên đình cũng khốn khổ vì lần luân hồi này. Cụ thể là: các vị thần tiên pháp lực càng cao thâm, thì sẽ càng sớm bị “hô biến” thành trẻ nhỏ, không chỉ teo đi về hình dáng, mà tiên lực + trí tuệ cũng sẽ teo đi theo, trở thành một đứa trẻ đúng nghĩa.
Bạch Trạch tỉnh dậy sau giấc ngủ dài trăm năm, phát hiện ngọn núi nơi mình cư ngụ đã chìm trong biển, thế là vội vàng chạy lên thiên đình thăm hỏi tình hình. Không ngờ, lên đấy rồi mới phát hiện, Phù Lê Thiên Tôn nghiêm nghị, Vương Mẫu tôn quý, nguyên soái Lý Tịnh oai phong, Đông Hoa Đế Quân băng lãnh, Thái Thượng Lão Quân hiền triết, Nguyệt Lão thấu tình đạt lý, Nhị Lang Thần uy dũng,… đều đã biến thành một đám bé con ngây thơ cả rồi. Thế là, mang trong mình trọng trách cao cả Thiên đế giao cho, Bạch Trạch bắt tay vào mở nhà trẻ thôiii.
4 Xoay Trái Xoay Phải
Xoay Trái Xoay Phải của tác giả Lục Dã Thiên Hạc, Một câu chuyện vui nhộn khi trong ma giáo đang thiếu vị trí của Tả hộ pháp thiện chế độc cho nên Hữu hộ pháp liền đi tìm người để vào vị trí ấy nhưng lại đem một tên bán thuốc chuột về. Tề Thiên Tá thấy người đến mua thuốc chuột này tướng mạo anh tuấn khí độ bất phàm, cho là gặp được kẻ nhiều tiền, thấy khách nhân có vẻ bất mãn, vội vàng dùng bản lĩnh toàn phần mời mọc: “Khách quan ngươi yên tâm, thuốc chuột của ta ăn tuyệt đối ngon, chuột ngửi mùi xong không thể không ăn, không tin ngươi nếm thử mà xem.”
Mặt Thẩm Hữu càng đen hơn, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi. “Chính là hắn!” Đúng lúc này, một đám cầm gậy côn dao bầu nổi giận đùng đùng đi tới, đạp đổ sạp hàng Tề Thiên độc vương. “Mấy vị, có chuyện gì cũng phải từ từ,” Tề Thiên Tá vẫn một khuôn mặt cười dịu dàng, “Có chuyện gì vậy?” “Có chuyện gì à,” hán tử dẫn đầu bắt lấy cổ áo Tề Thiên Tá, “Ngươi không nhận ra ta?” Tề Thiên Tá bị hán tử kia kéo lảo đảo một chút, ngẩng đầu nhìn đại hán mặt đầy râu quai nón đen sì kia, mặt không đổi sắc nói: “Khách quan có chút quen mắt.”
5 Hoàng Thượng Đừng Nghịch
Hoàng Thượng Đừng Nghịch của tác giả Lục Dã Thiên Hạc, Tống Tiêu vốn là trạng nguyên của triều đình mà nuôi chí lớn là làm nhất đại hiền thần, đáng tiếc lại bị hoàng đế cứ giữ vững tâm niệm cố chấp muốn đem cậu cho vào hậu cung. Cậu đành phải đem hoài bão làm hiền thần của mình dẹp qua một bên đành trở thành hiền hậu, Nhưng khi sự nghiệp hiền hậu vừa mới bắt đầu, hoàng đế băng hà...Lần nữa mở mắt ra đã đến thế kỷ thứ hai mươi mốt. Đường đường là một Trạng Nguyên tài trí hơn người cũng phải vác túi xách lên, đối mặt với kỳ thi trung học. Cơ mà... bạn ngồi cùng bàn này sao nhìn quen mắt quá vậy cà..Hoàng đế bệ hạ: "Cho mượn bài tập chép cái coi. "Tống Tiêu: "...
Tỉnh lại đã được vài ngày, đối với nơi này hết thảy vẫn không thể hiểu nỗi. Tống Tiêu cắt cổ tự sát, khi mở mắt ra đáng lẽ phải thấy đường Hoàng Tuyền, đang định chuẩn bị tinh thần lên cầu Nại Hà tìm Ngu Cẩm Đường, không thể ngờ tới đường Hoàng Tuyền lại là một căn phòng nhỏ bốn bề trắng toát, còn có một người mặc "trường bào"(*) trắng kỳ quái, cầm "thiết phiến"(**) dài dài, lượn qua lượn lại trước mặt y. (*): Là áo blouse của bác sĩ, bởi vì Tống Tiêu xuyên từ cổ đại đến cho nên nhìn tưởng là trường bào.