An Giang là một tỉnh thành yên bình và màu mỡ của đồng bằng sông Cửu Long, nơi có hai con sông xanh xinh đẹp là sông Tiền với sông Hậu chảy qua. An Giang mang vẻ đẹp đến nao lòng của những mùa nước nổi, đẹp lắm! Đẹp nhất những cánh đồng trù phù, hương thơm mát của lúa chín vàng, đẹp nhất với bao đàn cá quý bơi từ thượng nguồn về những mùa nước. Những lúa, những loài thuỷ sinh trên ruộng trở thành nguồn thức ăn dồi dào của đàn cá, từ đó ban tặng cho ngư dân bao cá quý báu. Cảnh sắc và con người An Giang đôn hậu, hiền lành chân chật. An Giang đẹp và rất đáng sống. Cùng top 15 tìm hiểu 15 bài thơ ca dao hay nhất tỉnh An Giang nhé!
11 Nguyễn Quang Tuyển
Lục bình trôi nổi giữa dòng sông
Em gái An Giang mải kén chồng
Bến cũ đìu hiu, heo heo quạnh
Chợ chiều tấp lập, mãi mãi đông
Châu Đốc tỏa ra nơi bốn cõi
Long Xuyên tụ lại ngã ba đông
Tình thơ em gái luôn mong đợi
Chúc em năm mới hết nằm không
12 Cám cảnh An Giang - Phan Văn Trị
Lênh đênh bèo nước biết là đâu,
Đậu bến An Giang thấy những rầu.
Bảy núi mây liền chim nhíp cánh,
Ba dòng nước chảy cá vinh râu.
Có rau nội quanh dân xanh mặt,
Không trái bần khô khỉ bạc đầu.
Xem hết cảnh tình rồi nghĩ ngợi,
Thú vui chỉ có một thuyền câu.
13 Lụa Tân Châu - Mỹ A (Sưu tầm)
Những tấm lụa Tân Châu – Mỹ A
Đã đi vào câu ca muôn thuở:
“Bên nàng mặc lĩnh Mỹ A
Đưa đò sang chợ tưởng xa hóa gần”…
Mai về An Giang nhớ nhé anh
Dù phải qua sông Tiền sông Hậu
Mua lụa Tân Châu cho em may áo
Để em hiểu thêm vẻ đẹp miệt quê này
Và em duyên dáng thêm trong tà áo bay bay…
14 Bảy núi Thiên Cẩm Sơn - Hoàng Kim
An Giang có Bảy Núi
Cổ tích giữa đời thường
Núi Nguyễn Vương thoát hiểm
Huế có Thiên Thụ Sơn
Đỉnh Mồ Côi năm nao
Thiên Cấm Sơn có phải
Ngắm ảnh sắn An Giang
Nhớ hoài kênh ông Kiệt
Tu Phật tới Phú Yên
Tu Tiên lên Bảy Núi
Đức lớn nuôi chí bền
Đường trần đi không mỏi
15 Hồn Xuân
Đêm vẽ mộng xanh xanh màu khói
Thoảng đa chiều bao nỗi xót xa
Hương tan lên thảm ngọc ngà
Men môi mướt sũng đẫm đà sắc thơ
Mây chạm đến đỉnh đồi núi Cấm
Gió chao tình nắng ngậm nhan nhung
Mà sao đông cứ lạnh lùng
Đôi môi hờ hững giữa khung xuân tình
Xin hãy cạn lưu linh men ái
Ủ ngàn năm trong vãi đọa đày
Rượu tình say đến là say
Vị đời ai nỡ dấm đầy trái ngang
Trăng một bóng bẽ bàng gót ngọc
Trọn canh dài tiếng khóc oan khiên
Gió thương ca thán xa miền
Sương bay chếnh choáng lạnh triền mơ hoa
Đông cạn lối bóng tà cũng tắt
Một hồn xuân vừa đặt gót chờ
Tóc em chưa ngót hương mơ
Nắng đan tia sợi bện bờ tĩnh xuân
Truyền hơi ấm căng lằn ngực thở
Vuốt cung chiều rực rỡ làn da
Chạm lên những phím tay ngà
Cho không gian bỗng tan hòa thơm hương
Cho trăng được trần truồng say lộng
Ái ân ơi ! mở bóng chiêm bao
Khát khao là khát khao nào
Trần gian gối mộng mai đào thủa xuân …