Hoa đào là một loài hoa đặc trưng trong những ngày lễ Tết và là một trong những nét đẹp trong sáng nhất của mùa xuân Việt Nam. Đào mang trong mình vẻ đẹp ngọt ngào, mảnh mai, e ấp dưới những đêm mưa phùn. Hoa đào được đặt trưng bày bán ở những sạp chợ hoa, những hội chợ Tết khi mà nhà nhà tề tựu mua bán, cứ nhìn thấy đào là nghe đâu đây tiếng én bay lượn vi vu trong gió, tiếng trẻ thơ nô nức đi hội, tiếng xuân sắp về đến quê. Cùng top 15 tìm hiểu về những bài thơ hay nhất về loài hoa đào nhé!
6 Thương nhớ hoa đào - Đỗ Trung Quân
“Sài Gòn không mưa bụi
Mùa đông hay mùa xuân
Phố dài lên áo ấm
Khói lên chiều cuối năm
Cành lan nào năm ngoái
Em gửi trước sân nhà
Lạnh rồi – hoa chớm nụ
Em có về thăm ta ?
Em có về phơi áo
Dây mướp đã hoa vàng
Em có về gội tóc
Giếng ta còn xanh trong
Em có về mở cổng
Gom lá cũ trong vườn
Kịp cùng ta đốt lửa
Hong tay vào khói sương
Em có về – tiếng guốc
(dù đã quên lâu rồi)
Khua ngoài thềm gọi nhé
Với riêng lòng ta thôi
Em hiểu lòng ta với
Còn thương nhớ hoa đào
Em hãy về áo đỏ
Như Nguyên đán hôm nào
Sài Gòn không mưa bụi
Mùa đông hay mùa xuân
Em có là chim sẻ
Tha mây về cuối năm ? ”
7 Hoa đào năm ngoái - Trần Mạnh Hảo
Hoa đào năm ngoái còn tươi
Mắt môi thuở ấy nét cười thẳm không
Hồn hoa he hé gió đông
Tiếc xuân đợi nỗi cải ngồng tháng ba.
Môi người chúm chím đào hoa
Để tôi hồn vía tan ra cùng trời
Bướm ong còn cất lên lời
Mà tôi im lặng một thời đào phai.
Yêu hoa đào, ngắm hoa mai
Tôi về nam gửi hồn ngoài Thăng Long
Hoa đào xưa gió long đong
Mới hay tài sắc đừng mong xuôi chèo.
Bướm ong còn biết vượt đèo
Hoa đào xưa của ta theo một đời
Hồn hoa năm cũ lại cười
Một thời xuân bởi còn người đào hoa…
8 Bạch đào - Nguyễn Bính
Tình cờ không hẹn bỗng mà nên
Một buổi đầu năm tết Kỷ Hợi
Có năm người bạn bến sông Hoàng
Gặp nhau uống rượu mừng năm mới
Chuyện thơ chuyện phú, chuyện non sông
Chuyện trước chuyện sau thật sôi nổi
Bỗng nhiên Hiếu Lang vỗ đùi khoe:
Đệ có cây đào hoa mới bói
Giống đào thật quý nhất xưa nay
Cánh trắng, bông to, sương tuyết gội...
Chợt nghe hoa quý nở vườn xuân
Bỏ ngay câu chuyện, lòng phơi phới
Nửa đêm đội mưa ra đi ngay
Quản chi nhà xa đường ướt lội
Như có người yêu hé cửa chờ
Như có bạn cũ đốt trầm đợi
Nhớ lại thời xưa Bất Thượng Thuyền
Lý Bạch nằm say không trở gối
Vì hoa nên phải đánh đường tìm
Đây phải chín tầng đem chiếu gọi
Đến nơi mở cửa, đốt đèn lên
Kẻ trước người sau bước vồi vội
Ra mé Tây Viên, tới gốc đào
Lặng ngắm hoa cười, im chẳng nói
Tất cả cùng chung nhớ một câu:
Hoa lưu động khẩu ưng trường tại
Khách nhân cao hứng đề thơ này.
9 Bán hoa đào - Thâm Tâm
Vang bóng thanh bình phố đỏ trưng
Mươi lăm thầy khoá viết khom lưng
Dăm nàng gái nõn ngon như mứt
Đi sánh hoa đào vẻ má nhung
Có một thân tang mang trắng phơ
Ngang đầu màu tóc lẫn màu tơ
Lão buồn đi bán cành hương thắm
Hoa đỏ...mừng vang, áo... bạc mờ!
Ai cũng như ai bận tiếp xuân
Mê man sắc tía ngả đầy tâm
Riêng cô, lão bán muôn hồn đỏ
Rồi lủi về đâu kiếp lệ thầm?
Có những lòng trinh bán một giờ
Vợ người cơ lỡ bán con thơ
Cùng đường, trai bán thân cao trọng
Có vạn linh hồn đã bán mua
Như lão rao hoa có vạn tình
Trĩu trời tang, nặng kiếp thương sinh
Tháng ngày âm ỉ nguồn đau chảy
Trong mắt u trầm ngọn lửa xanh!
Nghiến răng đem bán hết đời xuân
Có kẻ nên tang chẳng một lần
Chảy dưới mắt đời, khi tất cả
Máu đào tranh chảy đã muôn năm
10 Giữa cây đào - Bích Khuê
Tầm xuân khách xôn xao
Không thấy giữa cây đào
Chim non thun cổ ấm
Giữa hai cành hoa giao
Previous post