Trong con đường đời của mỗi con người, chúng ta sẽ đi qua rất nhiều giai đoạn và có được vô vàn những ký ức vui buồn khác nhau, song, tuổi thơ vĩnh viễn là khoảng thời gian đẹp nhất, đáng nhớ nhất mà không ai muốn lãng quên vào quá khứ. Sau này trưởng thành, chúng ta sẽ luôn nhìn nhận tuổi thơ giống như một cơn mưa rào vương mùi đồng quê. Tuổi thơ nâng đỡ tâm hồn cho mỗi con người, nó cho chúng ta những kỷ niệm đẹp nhất, dạy ta những bài học đầu đời, sơ khai nhất của một con người. Cùng chính vì vậy, khao khát được quay lại tuổi thơ chính là một nguồn cảm hứng bất tận cho mọi thi nhân, cùng top 15 khám phá bài thơ hay nhất về tuổi thơ mỗi người nhé!
11 Có những ngày...mộc mạc tuổi thơ tôi
Còn nhớ những ngày mộc mạc tuổi thơ tôi
Trên cánh diều bay lưng trâu ngồi chễm chệ
Dòng kênh ngược xuôi uốn quanh đồng lúa trễ
Buôn chuyện ân tình giản dị một miền quê
Còn nhớ những ngày như thế chốn yêu thương
Chiều muộn bên sông vấn vương phù sa đổ
Những vụ mùa vui tiếng cười tươi nở rộ
Thấm giọt mồ hôi vất vả chốn quê nghèo
Còn nhớ những ngày chim én ngẩn ngơ xuân
Mưa lất phất bay bóng hoàng hôn thơ thẩn
Người bỏ sau lưng nửa cuộc đời lận đận
Mơ ước nhỏ thôi bâng khuâng chút xuân nồng
Còn nhớ những ngày nắng đổ vội trên sông
Ngọt dịu mùa trâm thắm nồng hương lúa mới
Con đường làng trơn những ngày mưa lại tới
Tuổi thơ một thời miên viễn chốn xa xôi
Những mùa ngập đồng cua cá lại sinh sôi
Nhớ rặng trâm bầu uốn mình nghiêng đón nắng
Tuổi thơ trong veo giữa cuộc đời bình lặng
Biết đến bao giờ đội nắng một ngày mưa ….
12 Về lại ngày xưa - Trúc Lâm
Tháng ngày trôi cứ nhẹ tênh
Con đường thì vẫn gập ghềnh. Gió mưa
Trong ta nỗi nhớ già nua
Vàng như bông cải cuối mùa sương giăng
Cứ đi tìm những xa xăm
Để giờ lại khát vầng trăng quê nhà
Khát mùi xoan, khế trổ hoa
Cánh cò cõng nắng bay qua đồng chiều
Ta giờ cằn cỗi thương yêu
Và buồn bã với những điều không đâu
Chợt thèm hương bưởi, hương cau
Mà lòng quặn thắt như tàu lá khô
Theo con chuồn ớt trong mơ
Dấu chân từ thuở còn thơ ta tìm
Những đồi hoang tím mầu sim
Vườn nhà đầy ắp tiếng chim gọi mùa
Theo con chuồn ớt ngày xưa
Ta về lại những ngày chưa biết buồn
Trái xoài, trái ổi vàng ươm
Đến khi tỉnh giấc mùi thơm vẫn còn.
13 Muốn về với tuổi thơ - Nguyễn Đình Huân
Bao năm rồi con rong ruổi đời trai
Ở quê nhà mẹ vẫn hoài thương nhớ
Cho con có một góc đời nương tựa
Nơi tha hương khi tắt lửa tối đèn
Con trở về lối cũ góc vườn quen
Đêm nằm nghe tiếng dế mèn ca hát
Chợt ấm lòng sau nửa đời phiêu dạt
Bên mẹ già ăn một bát cơm quê
Mẹ còn đây cho con chốn đi về
Dù gió lạnh tái tê con thấy ấm
Như ngày xưa lúc con còn bé lắm
Đi học về ăn cơm mắm chấm rau
Tóc mẹ giờ đây đã bạc mái đầu
Tóc của con cũng phai màu năm tháng
Thật thanh bình quê nhà khi buổi sáng
Chim hót trên cành một thoáng bình yên
Con về đây ngồi bên cạnh mẹ hiền
Xoá tan đi mọi ưu phiền rắc rối
Nhớ ký ức xưa một thời nông nổi
Con muốn quay về cùng với tuổi thơ.
14 Ký ức tuổi thơ tôi - Bằng Lăng Tím
Trong ký ức tuổi thơ tôi
Có gã bọ ngựa nhọc nhằn kiếm ăn trong đám cỏ
Con chuồn chuồn ớt đỏ
Đôi mắt xoe tròn nghiêng ngó cạnh bờ ao
Chú nhóc cào cào
Đôi cẳng chân nhảy cao trên giàn hoa bí
Vàng bông thiên lý
Mẹ hái nấu canh thơm vị quê nhà
Tiếng hò vọng ngân nga
Lở bồi con sông mượt mà dâu xanh bãi
Tuổi thơ xưa khờ dại
Nắng Hạ cháy đồng trèo hái quả sấu chua
Ve gọi Hạ sang mùa
Hoa đỏ nở cánh rụng lưa thưa rơi khắp ngõ
Những đêm trăng sáng tỏ
Hát hội đêm rằm nhớ rõ chẳng thể quên
Lũ học trò nghèo từ quê lúa lớn lên
Như cánh chim bay tới mọi miền đất nước
Dòng đời xuôi ngược
Nay trở về chân bước vội trên đê
Tiếng Cuốc bên sông ra rả gọi vào hè
Dáng còng lưng Mẹ chiều quê yên bình quá
Khói lam chiều tỏa
Bữa cơm chiều món cá mẹ vừa kho
Vẫn còn đây những chuyến đò
Chèo gác mái đợi chờ người xa vắng
Tím cả chân mây một mình tôi đứng lặng
Ngắm cánh diều vàng…nghiêng nắng giữa trời xanh.
15 Tuổi thơ về đâu - Nguyễn Đình Huân
Tuổi thơ tôi ngày ấy đã về đâu
Bến đò cũ giờ thành cầu kết nối
Sông chặn ngang không còn mùa nước nổi
Bãi rộng ngày nào còn mỗi bờ tre
Tháng năm về còn ít lắm tiếng ve
Trẻ con ngày nay không mê bắn ná
Không trèo cây trộm me khi vào hạ
Dĩ vãng xa rồi sỏi đá rêu phong
Tuổi thơ tôi cưỡi trâu chạy nhong nhong
Trưa nắng cháy lội ra đồng bắt cá
Tóc khét nắng còn thơm mùi rơm rạ
Tháng năm về nhớ mùa hạ phượng ơi
Giữa sân trường ai nhặt cánh hoa rơi
Bài thơ viết chưa mang lời thương nhớ
Lén trao cho ai ép trong cuốn vở
Dấu dưới gầm bàn ngày đó không quên
Tuổi thơ mang theo nỗi nhớ không tên
Chiều tháng năm tôi về bên sông vắng
Bước chân cô đơn ngắm đàn cò trắng
Chiều nhạt nhoà rơi giọt nắng trên sông.