Từ xa xưa đến nay, cây tre đã luôn được khắc hoạ như một giá trị nhân văn đại diện cho sự kiên cường, bất khuất trước mọi hoàn cảnh khó khăn, cụ thể là của con người Việt Nam mạnh mẽ. Cây tre sống cùng đất Việt trong suốt bề dày ngàn năm lịch sử; từ thưở đất nước còn khai sơ cho đến tận bây giờ, ông cha ta đã biết lấy cây tre làm vũ khí đánh đuổi giặc ngoại xăm, bảo vệ bờ cõi. Cây tre không chỉ là một hình ảnh mang tính trừu tượng, nó còn là một ký ức đẹp luôn nằm trong ký ức của mỗi người. Nếu bạn là một người yêu cái đẹp của tre, đừng bỏ qua Top 15 bài thơ tuyển chọn hay nhất về cây tre Việt Nam nhé!
1 Tăm tre - Minh Tuấn
Sinh ra từ một cây tre
Quanh năm rủ bóng làng quê hiền hòa
Suốt ngày cùng gió hát ca
Chiều về vẫy gọi thiết tha cánh cò
Sông quê uốn lượn quanh co
Tóc tre soi bóng đôi bờ trong veo
Họ hàng ruột thịt rất nhiều
Suốt đời dốc sức làm điều thiện tâm
Chõng tre mát rượi ai nằm
Nôi tre ru bé những năm dại khờ
Sáo diều nâng tiếng ầu ơ
Phên tre chắn gió,đến giờ vẫn che
Mũ nan xưa vẫn đi về
Cùng anh vệ quốc – lời thề tử sinh
Chông tre cùng với dân mình
Chống giặc giữ nước thắm tình quê hương
Gậy tre mang nặng tình thương
Nâng gót các cụ bước đường hoàng hôn
Chúng em là phận cháu con
Nguyện làm công việc sớm hôm mọi nhà
Tăm tre – phận nhỏ thôi mà
Gíup người ba bữa trắng ngà hàm răng
Cần cù lặng lẽ quanh năm
Đời tre như thể thân tằm nhả tơ
Từ xa xưa đến bây giờ
Dáng tre bất khuất – hồn thơ ngàn đời
2 Tre Việt Nam - Nguyễn Duy
Tre xanh xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh…
Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao lên lũy lên thành tre ơi!
Ở đâu tre cũng xanh tươi
Cho dù đất sỏi, đá vôi bạc màu
Có gì đâu, có gì đâu
Mỡ màu ít chất dồn lâu hóa nhiều
Rễ siêng không ngại đất nghèo
Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù
Vươn mình trong gió tre đu
Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành
Yêu nhiều nắng nỏ, trời xanh
Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm
Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm
Thương nhau tre chẳng ở riêng
Lũy thành từ đó mà lên hỡi người!
Chẳng may thân gãy, cành rơi
Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng
Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường!
Lưng trần phơi nắng, phơi sương
Có manh áo cộc tre nhường cho con
Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre
Năm qua đi, tháng qua đi
Tre già, măng mọc có gì lạ đâu!
Mai sau, mai sau, mai sau…
Đất xanh xanh mãi xanh màu tre xanh!
3 Anh Còn Nhớ Lũy Tre Làng Xưa – Lê Văn Hùng
Bờ lũy tre làng anh nhớ không?
Tuổi thơ anh đuổi bắt đông đông,
Em còn bé nhỏ ngây thơ quá,
Đã biết gì đâu… nhớ với trông?
Bên lũy tre làng cạnh bờ sông,
Tiếng mẹ ru… mênh mông mái chèo:
“Ra về nhớ nón anh treo,
Nhớ nhà anh ở, nhớ pheo anh trồng…”
Dưới lũy tre làng cháu nghe ông,
Dạy từng câu hát, cháu con rồng:
“Đến đây ông lập trung quân,
Để cho nam nữ vui xuân hội này…”
Trong lũy tre dày thật mê say,
Đàn ve rả rích suốt đêm ngày,
Trưa hè oi ả như ngưng lại,
Chỉ trẻ con thôi chạy… tồng ngồng.
Bờ lũy tre làng anh nhớ không?
Bây giờ nó đã hóa bê tông,
Đâu còn bóng mát cho em đứng,
Chờ ngóng tin anh, đón tin mừng…
4 Thương Chiếc Cầu Tre - Thiên Ân
Cầu tre in bóng quê hương
Một thời để nhớ , để thương một thời
Đôi ta vui vẻ bên đời
Những đêm trăng rụng trên môi nồng nàn
Cầu tre đi học thênh thang
Bến bồi , bến lở sông man mác dòng
Giấc mơ áo trắng cháy lòng
Đò chiều nước lớn , nước ròng trôi trôi
Cầu tre lắt lẻo ngõ đời
Nhịp ba , năm , bảy rối bời trái tim
Tình yêu rộng hẹp mời duyên
Tuổi thơ ấu gọi ru miền ca dao
Cầu tre nặng nợ tình đầu
Mưa bay lất phất rủ nhau đeo về
Mượt mà mái tóc hương quê
Run run rẩy rẩy môi kề , kề môi
Cầu tre xấu xí góc trời
Sợi dây oan trái ra khơi buộc lòng
Muôn hình vạn trạng thầm mong
Đường xưa lối cũ nụ hồng đánh rơi
Cầu tre hấp hối qua đời
Em về phố thị nối lời dối gian
Mắt hờn thầm giở từng trang
Ướt mùa chim sáo bay ngang bỏ tình
5 Cây Tre Việt Nam – Hoàng Hải
Hè về văng vẳng tiếng ve
Xôn xao trước ngõ, sao nghe nhói lòng
Tiếng ve nối tiếp từng dòng
Bao trùm thôn xóm, chìm trong nhạc sầu.
Ven đường hàng tre cúi đầu
Già cỗi vàng úa, từ lâu vẫn còn
Lặng thầm một dạ sắt son
Che chở bóng mát, cho con đường làng.
Dù cho hè nắng chang chang
Cây tre đất Việt, rõ ràng trung kiên
Tre sống trên khắp mọi miền
Tô thêm vẻ đẹp, bình yên đất trời.
Tre còn giúp ích cho đời
Đi vào cuộc sống, từ thời xa xưa
Không những che nắng che mưa
Còn là công cụ, sớm trưa giúp người.
Chuyện xưa lắng đọng nụ cười
Xuân qua hè đến, đời người đổi thay
Tre thì trung dũng xưa nay
Như chàng Thánh Gióng, vung tay diệt thù.