Light Novel hiện nay trở nên phổ biến trên khắp thế giới trong đó có Việt Nam. Đây là một dạng tiểu thuyết đến từ Nhật Bản thường nhắm tới đối tượng học sinh trung học và học sinh trung học phổ thông là chủ yếu vì vậy nhân vật chính trong truyện cũng thường là học sinh. Với văn phong đơn giản, cốt truyện nhẹ nhàng, mạch truyện là các đoạn đối thoại xen lẫn hình minh họa và không đặt nặng vấn đề nội dung, thiên về hướng giải trí là chủ yếu nên thể loại này dễ dàng được rất nhiều các bạn trẻ đón nhận. Hôm nay top share xin giới thiệu đến các bạn top 25 cuốn Light Novel hay không thể bỏ qua, bạn có thể mua những cuốn sách này trên tiki, shopee, lazada, fahasa,...
6 Ame Và Yuki - Những Đứa Con Của Sói
Câu chuyện này nghe qua như cổ tích, vì nó mở đầu thật đẹp, và cũng thật ly kỳ.
Người đẹp và quái vật, công chúa và con ếch… Tiếp nối bao nhiêu câu chuyện tình yêu nổi tiếng với mối duyên nhân - thú, Ame và Yuki - những đứa con của sói, cũng đã mở ra bằng tình cảm đẹp đẽ và bất chấp lẽ thường giữa hoa (Hana) và sói, để tạo ra tuyết (Yuki) và mưa (Ame). Nhưng câu chuyện này, nếu là cổ tích thì cũng chỉ có một nửa thôi, còn một nửa nữa lại hiện thực đến bùi ngùi. Chẳng bao lâu con sói vì lao lực nuôi gia đình, đã chết trôi dưới gầm cầu, phơi ra khung xương sườn gầy giơ dưới những con mắt bàng quan của người đời.
Hana từ đó một tay nuôi nấng hai đứa con lai giống khác thường với những vấn đề oái oăm. Chẳng hạn, khi chúng ốm thì nên đưa đi thú y hay đưa đi nhi khoa? Nên nuôi dạy chúng theo kiểu của sói hay như con người?
Cố gắng che giấu thân phận thật sự của các con, cũng như cho chúng có cơ hội tự tìm lấy đường đi của chính mình, cuối cùng Hana đã ôm chúng lên một ngôi nhà trên núi, sống ở ranh giới giữa xã hội và thiên nhiên.
Ame và Yuki - những đứa con của sói, là lăng kính về khó khăn của cha mẹ trong suốt quá trình sinh thành dưỡng dục cho đến khi gạt nước mắt thấu hiểu nhìn chúng lựa chọn đường đời của mình. Bởi thế, đây cũng là tụng ca đầy chất nhân văn về công lao và tấm lòng cha mẹ.
7 Ba Ngày Hạnh Phúc
Thật vô vọng khi thích một người không còn trên thế gian này.
Xem ra từ nay về sau chẳng có một điều tốt lành nào đến với cuộc đời tôi. Chính vì thế mà mỗi năm sinh mệnh của tôi chỉ đáng giá 10.000 yên. Quá bi quan về tương lai, tôi đã bán đi gần hết sinh mệnh của mình. Dù có cố làm gì để được hạnh phúc trong quãng đời ngắn ngủi còn lại, thì tôi cũng chỉ nhận được kết quả trái ngược. Trong khi tôi đang tiếp tục sống vô định thì “người giám sát” Miyagi vẫn đăm đăm nhìn tôi với ánh mắt điềm tĩnh.
Tôi đã mất thêm hai tháng cuộc đời để nhận ra rằng tôi hạnh phúc nhất khi sống vì cô ấy.
8 Just Because
Thêm một chút xao xuyến
thế là thành tương tư
Thêm một chút ngần ngừ
thành lời không dám ngỏ…
Trong vườn trường, mỗi ngày trôi qua đều là những ngày hình thành kỉ niệm, mà những kỉ niệm đáng nhớ nhất, thường lại bắt nguồn từ tương tư…
Yêu thích vốn khó cắt nghĩa. Chỉ vì một nghĩa cử nhỏ, chỉ vì một nhiệt huyết lặng lẽ, cảm xúc non trẻ tí tách nảy nở, cậu bé đem lòng mến cô bé. Nhưng cậu không dám ngỏ lời, chỉ vì cô bé lại mến cậu bé khác. Giấu kín tình cảm trong lòng, cậu bé chuyển đi xa, nhiều năm sau trở về rồi tái ngộ hai người ấy ở cùng một trường cấp ba.
Cậu vẫn mến cô, cô vẫn mến cậu ta, nhưng giờ cậu ta lại đi mến cô ta. Chuỗi rung động đã kéo dài thêm về hai đầu, phức tạp như tuổi người lớn đang đến, thêm tính cạnh tranh như đường đời trước mặt.
Yêu thích vốn khó cắt nghĩa, nhưng lại nên rạch ròi. Tình cảm giữa họ cuối cùng cũng phải xác định phương hướng, neo lại cảng hay đón gió đi tiếp chứ không thể lang thang trôi dạt mãi. Chỉ vì, tất cả đã đặt chân lên ngã ba trưởng thành.
Just Because! ghi lại dòng cảm xúc đầu đời của một nhóm bạn trẻ, hương vị biến đổi dần theo tuổi lớn. Cuối cùng, dù cô đọng lại ở trạng thái nào, cảm xúc này vẫn là kỉ niệm tắm tưới cho tâm hồn họ, cho tâm hồn những ai đã hoặc đang có một thanh xuân.
9 Tôi Yêu Em Qua Hình Hài Robot
“Nếu có kiếp sau, anh muốn trở thành gì?”
“Bút thước… vở… sổ ghi chép… hoặc chậu hoa lưu ly kia.”
“Anh thật kỳ lạ!”
Takeru lặng im, chỉ khẽ nói trong lòng: “Để có thể ở bên cạnh em.”
-
Năm 2060, khi Nhật Bản chuẩn bị cho kỳ Thế vận hội Olympic lần thứ 3, cả đất nước bỗng đứng trước nguy hiểm khi nhận được lời đe dọa từ các phần tử khủng bố. Trước tình cảnh cấp bách đó, một dự án tối mật mang tính quốc gia sử dụng các robot hình người đã được mang ra ánh sáng như một biện pháp cuối cùng để bảo vệ đất nước.
Và Takeru – một điều khiển viên chủ chốt – là người được giao nhiệm vụ quan trọng nhất, đó là hãy cùng những con robot của mình tìm ra bằng được kẻ khủng bố!
Run rủi thế nào, trong khi cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, Takeru lại gặp lại Saki – người con gái mà cậu thầm yêu suốt nhiều năm liền.
Làm việc chung cùng nhau, dần dần Saki cũng mang trong mình thức cảm xúc đặc biệt… nhưng không phải là với Takeru, mà lại là với con robot do chính anh điều khiển…
“Chỉ cần được ở bên cạnh cô ấy là tốt rồi, mình cũng chẳng cần gì hơn.” – Takeru đã thầm nhủ như vậy. Đến làm bút, vở, sổ ghi chép… anh còn chẳng ngại nữa là.
Ngay cả khi không thể chạm vào cô, ngay cả khi chỉ có thể ngắm nhìn cô từ xa, ngay cả khi tồn tại như một người vô hình trong thế giới của cô… với anh đều không sao cả.
“Một kẻ vô vị như tôi, chỉ biết yêu cô ấy theo cách như vậy mà thôi…”
Thế nhưng, tình yêu trên thế gian này vốn là thứ không thể dùng mắt là có thể nhìn thấy hay dùng tay là có thể chạm tới. Dù ở bất cứ hình hài nào, tình yêu của Takeru vẫn còn đó, vẫn vẹn nguyên như cái ngày đầu tiên khi anh trao cho Saki bó hoa lưu ly cùng những lời muốn nói: “Xin đừng quên anh.”
Saki có thể không thể nhận ra hình hài của anh, nhưng sẽ nhận ra tình yêu ấy. Chắc chắn là vậy, chắc chắn là vậy…
Bằng chất văn nhẹ nhàng mà day dứt đến tận cùng, Yamada Yusuke đã đưa “Tôi yêu em qua hình hài robot” trải qua hàng ngàn những cung bậc cảm xúc khác nhau. Mối tình thầm lặng của Takeru, sự chờ đợi của Saki, tình yêu đẹp đến nao lòng tựa như ý nghĩa của loài hoa lưu ly… “Xin đừng quên anh”, “Cũng xin anh đừng quên em.”… tất cả đều nhẹ nhàng hiện lên qua những trang sách đầy rung cảm.
Nhắm mắt lại, Saki đưa tay vào túi, vừa nắm chặt mảnh kim loại trong tay vừa lặp lại lời cầu nguyện mong Takeru bình an vô sự.
“Bất kể anh mang hình hài gì đi chăng nữa, em vẫn hy vọng chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau…”
10 Hẹn Ước Mùa Hè
"Hazuki phải không?"
"Ừ đúng rồi."
Cô gái mất tích bảy năm trước đột nhiên xuất hiện, vẫn y nguyên trong vóc dáng ngày cô ấy biến mất năm mười bốn tuổi. Còn Hinata giờ đây đã trở thành sinh viên đại học.
Thời gian bảy năm chênh lệch xuất hiện giữa hai con người vốn là bạn học cùng lớp. Mặc dù chênh lệch về tuổi tác nhưng giữa họ vẫn có sự đồng điệu trong tâm hồn. Tuy nhiên, ở đâu đó trong những "kí ức ngày xưa" mà cả hai đều nhớ có đôi chút khác
Trong lòng Hinata chợt hiện lên sự nghi hoặc. Cô gái đang ở trước mắt liệu có đúng là người từng cùng mình trải qua những ngày tháng ấy?
Và Hazuki cũng vậy, cô hỏi Hinata bằng ánh mắt có chút sợ hãi.
"Cậu là ai?"
Previous post
bài viết cùng người đăng