Làng cổ Bích La 500 tuổi, chợ phiên Cam Lộ tuổi đời 5 thế kỉ hay bãi biển Cửa Tùng luôn được nhắc đến trong các tác phẩm văn học của Việt Nam...Những địa danh đó, chắc hẳn các bạn cũng đã biết được địa điểm mà những nơi đó gắn bó, đó chính là tỉnh Quảng Trị. Là một tỉnh ven biển nằm ở miền Trung đầy nắng gió ở khu vực Bắc Trung Bộ, nơi đây luôn phải chịu khí hậu mưa nắng liên miên, chịu hậu quả nặng nề của gió tây nam khô nóng, bão, mưa lớn, khí hậu biến động mạnh, thời tiết diễn biến thất thường, vì vậy không ít người dân nơi đây gặp khó khăn trong sản xuất và đời sống. Sống trong môi trường như vậy, người dân nơi đây luôn mạnh mẽ ẩn sau vẻ ngoài có phần thân thiện và nhu mì ấy, họ sẵn sàng sống với bão lũ nơi đây mỗi khi vào mùa. Với địa hình đa dạng, tỉnh thành này cũng sở hữu cho mình nhiều danh lam thắng cảnh khác nhau, tạo nên vẻ đẹp muôn màu mỗi khi du khách đến nơi đây. Để biết xem Quảng Trị đẹp như thế nào qua các tác phẩm văn học, các bạn hãy cùng mình đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Quảng Trị dưới đây nhé.
1 Em có về Quảng Trị với anh không? (Sưu tầm)
Em có về Quảng Trị với anh không?
Trong bão táp nghe gió Lào quạt lửa
Mảnh đất miền Trung cong như đón gánh mẹ
Suốt một đời dầu dãi với nắng mưa
Giữa mênh mông nghe sóng biển vỗ bờ
Thương mầm lúa đạp cỗi cằn đứng dậy
Chiến tranh qua mà hố bom còn đấy
Tháng năm dài chẳng lấp nỗi đau thương
Em có về Quảng Trị với anh không?
Tự thành Cổ tựa bao đời trầm mặc
Mùa thu đến trong veo dòng Thạch Hãn
Ngọt giọng hò trong vất vả đầy vơi
Dẫu mặn mà muối, nước mắt, mồ hôi
Dẫu khắc nghiệt, nắng mưa cùng bão tố
Đã yêu nhau sá gì bao gian khổ
Anh đưa em về nhận mặt quê hương
2 Mời anh về Quảng Trị quê em (Sưu tầm)
“Anh có về Quảng Trị với em không?”
Câu hát ngân lên nhói lòng người xa xứ
Đất quê hương cồn cào trong nỗi nhớ
Day dứt quê nhà năm tháng có mẹ cha
Quảng trị mình đất cằn cỗi nắng mưa
Như người dân quê đơn sơ mộc mạc
Hương mồ hôi khắt nồng thân áo
Hạt lúa chắt chiu nuôi lớn bao người
Anh có về Quảng Trị với em không?
Mấy mươi năm sau tháng ngày chia cắt
1973 năm xưa nhiều nước mắt
Nay rộn ràng những mái ngói nhà xây
Anh có về Quảng Trị Hôm nay
3 Quê anh Quảng Trị - Thiên Lý
Quê anh ở bên dòng sông Thạch Hãn
Nơi tuyến đầu lửa đạn buổi chiến tranh
Thịt với da nhồi xáo bởi tranh giành
Hồn uổng tử khóc thầm bên sông lạnh
Thành Quảng Trị đứng mặc trầm oán trách
Tám mốt ngày súng đạn nổ rền vang
Tiếng mưa bom, hoà với tiếng khóc than
Dòng máu đỏ chảy tràn qua vĩ tuyến…
Tiếng gầm rú diều hâu vờn bay liệng
Đàn gà con xáo xác mất mẹ cha
Màn đau thương che khuất ánh trăng ngà
Mùi tanh máu, quyện hoà mùi lửa đạn
Thây gục ngã chất chồng sông Thạch Hãn
Xác xe tăng thiết giáp cháy trên đàng
Mây trắng trời đưa đám những xe tang
Màu đau khổ phủ mờ sông Bến Hải
Từng đêm vắng mẹ Gio Linh khắc khoải.
Đốt nhang đèn cầu khấn buổi thái lai
Tiếng ma trơi tru tréo suốt đêm dài
Gió áo não chiêu hồn bờ Ái Tử…
Ta xa xót bao nấm mồ vô chủ
Viết đôi dòng – an ủi những anh linh
Buổi tang thương sông núi đã ghi hình
Vĩnh Linh khóc, tiếc thương chàng trai trẻ.
Chiến tranh hết – từ nay thôi chia xẻ
Đất hồi sinh – rừng O Thắm nở hoa.
Đón thanh bình, dân vui hát hoan ca
Thành Quảng Trị đã bừng sức sống mới
4 Quảng Trị anh hùng - Bằng Lăng Tím
Tám mươi mốt ngày đêm lịch sử
Thật hào hùng vinh dự biết bao
Dòng sông Thạch Hãn ngọt ngào
Hiền Lương cầu nối yêu sao quê mình
Nhớ một thuở điêu linh tang tóc
Mỹ rải bom suốt dọc tuyến đường
Bom cày đạn xới bụi vương
Biết bao máu đổ chiến trường Khe Sanh
Pháo đạn bắn gẫy cành săng lẻ
Tiếng em thơ gọi Mẹ nghẹn ngào
Nhói lòng đau xót biết bao
Máy bay oanh tạc thét gào bom rơi
Các chiến sĩ không rời tay súng
Chí kiên cường anh dũng xông pha
Giữ yên mảnh đất quê nhà
Mong ngày thống nhất cờ hoa đủ màu
Lớp Cha trước…con sau tiếp bước
Đường Trường Sơn xuôi ngược đoàn người
Hòa bình hạnh phúc muôn nơi
Vọng vang tiếng Bác đời đời nhớ ơn
Dù gian khổ không sờn ý chí
Những người con thế kỷ hai mươi
Về thăm Thành Cổ nghẹn lời
Trầm hương dâng kính chẳng vơi nỗi buồn.
5 Thành Cổ Quảng Trị - Hồng Dương
Cổ Thành nay mộng mị hoa đăng
Tuổi xuân ai đã vĩnh hằng
Dòng sông Thạch Hãn lệ chan mắt sầu…
Quốc kỳ cắm một màu đỏ thắm
Hoàng hôn buông sử đắm dòng đời
Phiến mây sầu nhẹ buông lơi
Nghìn năm thương nhớ đắp bờ tuổi teen…
Thành quách cũ vỡ nền loang lỗ
Dấu tích xưa sụp đổ hoang tàn
Xác ai dưới đất chứa chan
Vong linh lẫn khuất kết thành cỏ tranh (*)…
Vọng xa mãi tên anh…Thành Cổ
Muôn trùng giăng máu đổ vòng quanh
Mây luồn kệ đá hoa vành
Gió đưa hường tỏa sương mành giăng giăng.
Thành Cổ đó ôm hằng nỗi nhớ
Những đêm trăng nước vỡ tình mơ
Người quên kẻ nhớ hồn thơ
Âm dương cách biệt tình chờ nhớ nhung
Cổ Thành đứng muôn trùng sừng sững
Nghìn năm soi dáng đứng nguyệt ngời
U hoài tiếc nuối người ơi!…
Tiếng lòng rên xiết tiếng đời xót xa…
Âm vang vọng bao la dữ dội
Trùng điệp quân bom dội súng rền
Máu xương thịt nát chất lên
Gió mưa sương ướt đau thêm cõi lòng…
Họng súng dựng nghênh nòng Thành Cổ
Cờ thắm bay hồn đỏ trời xanh
Canh chừng trọn nghĩa bên anh
Hào quang liệt sỹ kết thành lụa tranh!