Làng cổ Bích La 500 tuổi, chợ phiên Cam Lộ tuổi đời 5 thế kỉ hay bãi biển Cửa Tùng luôn được nhắc đến trong các tác phẩm văn học của Việt Nam...Những địa danh đó, chắc hẳn các bạn cũng đã biết được địa điểm mà những nơi đó gắn bó, đó chính là tỉnh Quảng Trị. Là một tỉnh ven biển nằm ở miền Trung đầy nắng gió ở khu vực Bắc Trung Bộ, nơi đây luôn phải chịu khí hậu mưa nắng liên miên, chịu hậu quả nặng nề của gió tây nam khô nóng, bão, mưa lớn, khí hậu biến động mạnh, thời tiết diễn biến thất thường, vì vậy không ít người dân nơi đây gặp khó khăn trong sản xuất và đời sống. Sống trong môi trường như vậy, người dân nơi đây luôn mạnh mẽ ẩn sau vẻ ngoài có phần thân thiện và nhu mì ấy, họ sẵn sàng sống với bão lũ nơi đây mỗi khi vào mùa. Với địa hình đa dạng, tỉnh thành này cũng sở hữu cho mình nhiều danh lam thắng cảnh khác nhau, tạo nên vẻ đẹp muôn màu mỗi khi du khách đến nơi đây. Để biết xem Quảng Trị đẹp như thế nào qua các tác phẩm văn học, các bạn hãy cùng mình đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Quảng Trị dưới đây nhé.
11 Thơ về Thành Cổ - Tạ Thăng Hùng
Hôm nay trở về thăm Thành Cổ
Thắp nén hương tưởng nhớ các anh về
Màu áo xanh dưới màu đỏ ngọn cờ
Súng ống, ba lô, mũ tai bèo vẫy gọi.
Như tuổi hai mươi các anh cười, nói
Hồn nhiên như ngày ấy ra đi
Hôm chia tay nghe anh nói thầm thì
Em hãy đợi, mai anh về em nhé…
Nhưng đã bao năm anh chưa về quê mẹ
Cây gạo đầu làng vẫn nở đợi chờ anh
Quảng Trị mùa này gió Lào thổi nóng lên
Không đủ đất trồng cây che mát trời Thành Cổ.
Các anh nằm đây từ thời khói lửa
Mong mỏi một lần trở lại với quê hương
Chúng tôi đến đây xin được thắp nén hương
Chưa kịp nói gì đã thương anh trào nước mắt…
12 Ta về Quảng Trị - Nguyễn Minh Quang
Đường đi Quảng Trị xa xa
Thoáng trông Đà Nẵng Sơn Trà bâng khuâng
Mây vờn trên đỉnh Hải Vân
Huế ơi ta đã mấy lần đến đây
Dòng Bến Hải bảy ngàn ngày
Vẫn không chia cắt đất này thành hai
Quê nghèo vươn tới ngày mai
Trường Sơn ôm ấp hình hài bể đông
Gió Lào cát xoáy mênh mông
Trèo lên Dốc Miếu nặng lòng nước non
Cổ thành Quảng Trị hoàng hôn
Bao hồn liệt sỹ vẫn còn phiêu diêu
Đông Hà chẳng có người yêu
Để nghe răng rứa rừng chiều lao xao
Chào em cô giáo vùng cao
Duyên tình dang dở sóng chao tháng ngày
Ta về Quảng Trị hôm nay
Bỗng rưng rưng nhớ những ngày chiến tranh
Vết thương đau nhói chưa lành
Trường Sơn ngun ngút các anh yên phần
Ta về Quảng Trị tình thân
Trúc Sơn Trang quán sắc xuân dâng trào
Nỗi niềm mong mỏi khát khao
Cầm tay nhau thấy dạt dào niềm vui!
13 Mời em về thăm Quảng Trị - Võ Quang Hân
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Mảnh đất anh hùng, của một thời rực lửa
Một nửa đau thương, chìm trong thương nhớ
Đã xa rồi, năm tháng của chiến tranh
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Em mới thấy, quê anh là đẹp nhất
Nơi cuộc sống, và con người chân thật
Từ ngàn đời, vẫn chân chất chân quê
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Thương mẹ quê,của một thời lam lũ
Dáng hao gầy, thương đàn con tứ xứ
Giờ các con, phiêu tán tự phương nào?
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Chiều ngắm dải Trường sơn như lụa trải
Dòng Thạch hãn khua chèo buông gác mái
Giọng nói, con người, thư thái, dịu dàng
Mời em về, thăm Quảng trị quê anh
Bên mái tranh nghèo, mẹ già đang đứng đợi
Uống nước chè xanh, ăn cơm chín tới
Khúc hát ân tình, hoà quyện mãi không vơi.
14 Về Quảng Trị
Bữa ấy con về Quảng Trị không mưa
Nắng Trường Sơn dư thừa trên bia mộ
Bao nhiêu người có cùng chung ngày giỗ
Thắp nén hương trầm thành cổ rêu phong
Bữa ấy con về Thạch Hãn nước trong
Mái chèo khua khe khẽ dòng sông mẹ
Thật nhẹ nhàng thôi êm đềm em nhé
Dưới sâu kia lặng lẽ chốn anh nằm
Bữa ấy con về xin được đến thăm
Cây Bồ Đề thiêng bên đài tưởng niệm
Phật đã sinh ra trên vùng đất hiếm
Chỉ lối dẫn đường tìm kiếm người thân
Bữa ấy con về xin được dừng chân
Đồi Bến Tắt bao mộ phần để trống
Một dải Trường Sơn đèo cao gió lộng
Bao con người mãi sống tuổi hai mươi
Con xin về dẫu chỉ một lần thôi
Nén hương thơm…..
Dâng lên người…..
Tổ quốc !
15 Quảng Trị quê anh - Hương Ngọc Lan
Rồi một ngày em về lại quê anh
Quảng Trị xưa đầy đau thương khói lửa
Thăm Bến Hải nơi chia quê đôi nửa
Người ở bên này nhớ bên nớ xa xôi
Cửa Tùng chiều mình lặng ngắm sao rơi
Cùng nhau nghe khúc tình ca của sóng
Lũ hải âu reo mừng mình chung bóng
Bờ cát dài như nhân chứng tình yêu
Anh kể về chuyện Thành Cổ năm xưa
Ông cha ta làm rạng danh một thuở
Trong tay anh em không còn bỡ ngỡ
Tuy lần đầu nhưng chan chứa yêu thương
Đưa nhau về thăm Dốc Miếu Cồn Tiên
Căn cứ xưa lưu danh nhiều chiến tích
Dù gian lao vẫn vẹn lời thề ước
Vì quê mình hy sinh cả máu xương
Trường Sơn chiều ta thắp vội nén hương
Phút tri ân công ơn người đã khuất
Vĩnh Mốc, Khe Sanh, Tà Cơn, Lao Bảo
Từng nơi từng vùng in xương máu cha ông
Và ta về bên thánh địa La Vang
Quỳ bên nhau nguyện lời thề son sắc
Chúa nhân từ chứng nhân từng khoảnh khắc
Ban yêu thương ngàn kiếp không chia lìa
Em sẽ về rồi em sẽ trở về
Yêu quê anh như yêu quê mình vậy
Chắc bởi vì có anh đang ở đấy
Quảng Trị ân tình khúc ruột tâm liền tâm