Đối với một ngôi trường thì không chỉ quan trọng là những người thầy cô giáo chất lượng và học sinh chăm chỉ mà còn là các nhân viên lao động thầm lặng như bác bảo vệ hay các cô lao công. Nhìn vào bác bảo vệ ta phần nào thấy được nề nếp của ngôi trường, bởi không nơi nào là không có bàn tay góp sức, chăm lo của bác. Dưới ngòi bút ngây thơ, trong sáng của các bạn học sinh, bác bảo vệ hiện lên thật đẹp. Hãy cùng mình đến với: “ Top 30 Đoạn Văn Tả Bác Bảo Vệ Trường Em Hay Nhất Bạn Nên Tham Khảo”
1 Đoạn Văn Tả Bác Bảo Vệ - Mẫu 1
Bác là một người rất tận tâm với công việc. Công việc hàng ngày của bác đó là đánh trống báo hiệu giờ vào lớp, giờ ra chơi, giờ tan học và bảo vệ ngôi trường 24/7. Mỗi ngày, đều rất đúng giờ, không nhanh một phút cũng chẳng chậm một giây, bác lại dùng chiếc rùi trống bằng gỗ, gõ những hồi trống báo hiệu cho chúng em. Nhiều lúc lười học, ngồi trong lớp em chỉ mong nghe được tiếng trống to và rõ của bác bảo vệ. Ban ngày, bác ngồi ở bốt bảo vệ cổng trường, không cho học sinh nào trốn tiết hay bỏ ra ngoài chơi. Cũng không để cho người lạ, không phận sự được vào trường mà không có sự cho phép của ban giám hiệu. Đến chiều tối, khi mọi người đã về hết, bác lại cầm chiếc đèn pin đi dọc các hành lang lớp học để kiểm tra. Công việc tưởng chừng như đơn giản nhưng lại đòi hỏi sự tỉ mỉ, tinh thần trách nhiệm cao và một sức khỏe bền bỉ. Bởi ngày nào cũng vậy, ngày nắng cũng như ngày mưa, bác đều phải đi tuần quanh trường, đảm bảo sự an toàn của ngôi trường này.
2 Đoạn Văn Tả Bác Bảo Vệ - Mẫu 2
Bác bảo vệ đậm người, không cao mà cũng không thấp. Bác còn khỏe mạnh, vững chắc lắm. Những bắp tay cuồn cuộn như một lực sĩ. Duy có đôi chân của bác không còn lành lặn nữa, một bên là chiếc chân gỗ. Trong chiến dịch năm xưa bác bị thương nặng nên muốn giữ tính mạng bác đã phải cưa mất một bên chân. Nhưng nhìn bác đi, khó ai có thể đoán được đấy không phải là chân thật.
Bác đã quen lắm rồi, cái chân gỗ này đã là tri kỉ, nó đã thành máu thịt của bác từ bao giờ không biết. Dường như ngày nào, tháng nào bác cũng mặc những chiếc áo bộ đội đã cũ và bạc màu. Trên cầu vai có một mảnh vá nhỏ. Nhưng với bác, chiếc áo ấy là kỉ niệm cả một thời đạn bom oanh liệt. Nhất là những ngày lễ lớn, bác mặc nguyên một bộ quân phục nghiêm trang, đẹp đẽ.
3 Đoạn Văn Tả Bác Bảo Vệ - Mẫu 3
Bác có dáng người nhỏ nhắn, tuy không cao nhưng nhìn khỏe mạnh. Nước da của bác ngăm đen, trên mặt lộ rõ những vết chân chim. Bác có cặp lông mày đen và rậm, đôi mắt một mí đầy ấn tượng cùng với vầng trán cao. Có lần bác kể với em vì hồi trẻ bác hay uống thuốc nên hàm răng đã bị ố vàng. Từ ngày có cháu ngoại, bác mới bỏ hẳn thuốc lá. Vì làn da sần sùi và ngăm đen nên nhìn bác có cảm giác hơi đáng sợ nhưng thực tế bác lại là người rất hiền từ. Hễ thấy chúng em chào là bác lại nở một nụ cười thật tươi. Công việc của bác không chỉ là đóng mở cổng trường mà còn phải kiểm tra toàn bộ trường học sau khi học sinh và giáo viên đã về hết. Ban đêm bác cũng ở lại trường để trông coi cho trường.
4 Đoạn Văn Tả Bác Bảo Vệ - Mẫu 4
Bác có khuôn mặt chữ điền, chắc hẳn ai trông thấy bác lần đầu cũng cho rằng bác là một người khá nghiêm nghị nhưng thực ra nếu tiếp xúc lâu ngày sẽ thấy là bác rất hiền lại dễ gần. Nước da bác hơi ngăm đen nhưng toát lên sự khỏe khoắn của một con người dãi dầu mưa nắng. Ở bác có đôi mắt đen sâu thẳm, hằn rõ những dấu hiệu của một cuộc đời từng trải nhưng nụ cười không vì thế mà khô khan, trái lại nó hiền lành, dịu dàng, đem lại cho người ta cảm giác dễ gần. Tôi chú ý nhất ở bác là đôi bàn tay chắc với nhiều vết chai, những ngón tay thuôn dài khiến cho bàn tay trông to và khỏe khoắn. Bác ăn mặc khá giản dị, tôi thường thấy bác mặc áo sơ mi hoặc áo phông với quần âu đã sờn cùng với chiếc mũ lưỡi trai cũng đã sờn vải. Bác có lẽ là một người rất yêu chó, phòng bác nuôi một chú cún con có bộ lông trắng muốt rất tinh khôn và tôi hay thấy chú quấn quýt bên bác, bác cũng rất dịu dàng và chiều chuộng chú ta, luôn cho chú nằm trên đùi của mình mỗi khi rảnh rỗi.
5 Đoạn Văn Tả Bác Bảo Vệ - Mẫu 5
Bác lúc nào cũng cười, tiếng cười vô cùng vui vẻ, như theo gió mà truyền tới cho người khác niềm vui vậy. Làn da sạm đi vì nắng của bác đã dần xuất hiện những vết đồi mồi mờ mờ. Dù vậy nhưng bác vẫn còn khỏe mạnh lắm. Hằng ngày, bác vẫn đi hết các lớp học để kiểm tra xem các lớp đã tắt điện, tắt quạt sau khi ra về chưa. Hằng ngày bác vẫn cho đàn cá vàng trong hồ nước của nhà trường ăn đầy đủ, tưới nước cho vườn hoa của trường.Những công việc nhỏ nhưng lại tốn khá nhiều sức vì phải di chuyển nhiều lại luôn được bác làm tốt. Những buổi chiều bố mẹ đón muộn, em cùng một vài bạn khác đứng chờ ở cổng trường, bác đều gọi chúng em vào phòng bảo vệ ngồi cho đỡ mỏi chân. Khi ấy, chúng em đều vui vẻ chuyện trò với bác mà quên mất cả tiếng gọi của bố mẹ ngoài kia. Bởi những câu chuyện của bác hấp dẫn chúng em vô cùng.