Về lĩnh vực ăn chơi du lịch, nếu so sánh về hai tỉnh thành Quảng Nam và Quảng Ngãi, thì có lẽ nhiều du khách sẽ nhớ nhiều địa điểm ở Quảng Nam hơn là Quảng Ngãi. Tuy không được nhiều người nhớ đến, nhưng nếu bạn đi du lịch đến Quảng Ngãi, bạn sẽ phải cảm thấy bất ngờ vì tỉnh thành này có vô vàn lựa chọn để bạn có thể đến đấy. Nếu bạn thích được ngắm nhìn sự hùng vĩ, thơ mộng và dịu dàng, núi Thiên Ấn là một sự lựa chọn tốt. Nếu bạn thích được tắm biển, sao không ngại gì mà tắm ở biển Mỹ Khê - một trong những bãi biển liên tục xuất hiện “nhẵn mặt” trên các báo đài trong và ngoài nước với danh hiệu một trong số những bãi biển quyến rũ nhất hành tinh. Nếu bạn muốn đến xem cách muối được làm ra sao, cánh đồng muối Sa Huỳnh là một địa điểm mà bạn không được bỏ qua. Nơi đây là vựa muối quan trọng của khu vực miền Trung, nghề làm muối ở Sa Huỳnh đã từng đi vào nhiều câu thơ, câu ca của Việt Nam. Sau đây, mời các bạn đọc top những bài thơ hay nhất về Quảng Ngãi để xem Quảng Ngãi đẹp như nào trong thơ ca nhé!
6 Quảng Ngãi quê mình - Nguyễn Duy Luân
Bạn hãy đến quê mình quảng Ngãi
Mảnh đất cằn trai gái hiên ngang
Núi sâu cho đến đồng làng
Căn cứ cách mạng rạng vang một thời
Dọc Trà Khúc nước xuôi tượi mát
nghe đâu đây thơm ngát hương bay
Mùi mật ngọt đã tràn đầy
Ngày xưa đồng bãi nay xây phố phường
Kìa biển rộng gió nồm man mát
Kìa kéo dài bờ cát trắng tinh
Đất xưa Tư Nghĩa hữu tình
Vùng căn cứ cũ của mình đã xanh
Vùng Đá Vách đá xây thành lũy
Đất Trà Bồng dũng khí hiên ngang
Tiếng reo đồng khởi vang vang
Mở đầu cho cả Miền Nam chống thù
Thuở “Chín Năm Tự Do” phơi phới
Đất “Ba Tơ vùng cội“ giành dân
Phổ Nhơn, Hành Tín Rất gần
Quê Ta Quảng Ngãi, đất xuân vạn đời.
7 Nhớ quê - Trần Cao Hưng
Quảng Ngãi xa rồi bao giờ trở lại
Lòng bâng khuâng nhớ mãi khôn nguôi
Nơi phương xa ta cứ mãi bùi ngùi
Hẹn ngày về thăm lại cố hương.
Nơi quê cha tim em có bồi hồi ?
Tiếng ve sầu ra rả những chiều trôi
Tiếng mẹ hiền ru em bé ngủ trong nôi
Hòa trong tiếng rì rào bờ xe nước.
Cánh đồng xưa còn thơm mùi rạ tẻ ?
Nước chè hai thơm ngào ngạt trưa hè
Những con trâu no cỏ lại nằm dài
Nhai bóng râm trong những chiều hoang dại.
Quảng Ngãi ơi hẹn ngày ta trở lại
Sẽ đi thăm bạn cũ khắp miền quê
Lũ chim muông lũ lượt kéo nhau về
Hát mãi bài ca chung vui sum họp.
8 Ký ức ngày về - Nguyễn Đức Trung
Quảng Ngãi ơi! xa rồi tôi vẫn nhớ
Nay trở về, sưởi ấm chút hồn thơ
Khắc khoải yêu, tháng ngày lưu luyến quá…
Đã cho ta khôn lớn đến bây giờ.
Ơi Trà Khúc, con sông quê uốn lượn
Nước trong xanh, xanh vắt ánh mai hường
Bờ cát trắng trải dài in gợn sóng
Tiếng reo hò, văng vẳng bến Tam Thương
Đêm trăng thanh, lê bước với dặm đường
Lòng se thắt nỗi niềm vương ký ức
Nghe trong gió… đồi thiêng vang nhắn nhủ
Tiếng chuông chùa, trút vọng đổ từ xa
Tôi bâng khuâng giữa quê nhà, đổi lạ
Bùi ngùi sao, xanh biếc nước sông Trà
Thương em gái ”ngày xưa” nơi bến cũ
Mắt âu sầu, hờ hững dấu chân qua
Giờ gặp lại, ngỡ ngàng em lặng cúi
Không một lời nũng nịu chút buồn vui
Quảng Ngãi ơi! Sông Trà sao chẳng thấu?
Nơi đất người… chờ mãi chuyến về xuôi
Nay trở lại niềm thương in tất cả
Dẫu luống ngày lướt phớt vội đi qua
Tôi vẫn nhớ, vẫn yêu tình quê cũ
Vẫn ghi sâu… một thuở, quê hương nhà.
9 Em có về Quảng Ngãi với anh không (Sưu tầm)
Em có về Quảng Ngãi với anh không?
Khi mùa xuân còn ngập ngừng ngoài ngõ
Đất miền trung đã qua mùa mưa gió
Nụ hoa vàng xoè nắng sóng bên sông
Em có về Quảng Ngãi với anh không?
Trong tháng Chạp nước sông Trà xanh lắm
Tuổi thơ anh bao lần chung tắm
Lá thuyền nưa còn trôi mãi giữa dòng.
Em nhớ về đừng nở để anh mong
Khi lang thang giữa phố phường Quảng Ngãi
Gặp kẹo gương thơm lừng môi con gái
Ngọt câu hò lơ đãng bến Tam Thương.
Em nhớ về hởi người thương
Bờ xe nước tạc thơi gian đó
Ai cắt cớ nói chi bao điều khó
Đá La Hà vẫn trỗi mọc còn kia.
Dẫu lòng ta không một chút cách chia
Anh hái tặng em đóa sen hồng Liên Chiểu
Và Quảng Ngãi khi em về sẽ hiểu
Cõi lòng anh là ngọn sóng sông Trà.
10 Quảng Ngãi - Nguyễn Đăng Trình
Lâu lắm tôi chưa về thăm Quảng Ngãi
Tuổi đôi mươi thoáng cái vụt xa xôi
Chuyện cơm áo tưởng chơi mà rắc rối
Nhớ quê nhà da diết cũng đành thôi
Vàng mắt cha ngày hè hanh nắng quái
Dải quê ngheò đồi trọc rẫy cằn khô
Biển mùa giông bao mảnh đời chìm nổi
Rừng xác xơ trầm quế nuối trăng mơ
Cóng vàng môi tháng đông dầm mưa bão
Lúa chớm thì con gái bạc đầu xanh
Mẹ năm tháng cong oằn lưng tần tảo
Lũ em thơ xông áo nhẻm bùn tanh
Ngôi trường cũ nghe đâu giờ đã khác
Còn đó không hàng phượng với cây bàng
Khoảng trời nào trong veo chiều tan học
Vác con diều rong chạy khắp thôn trang