Về lĩnh vực ăn chơi du lịch, nếu so sánh về hai tỉnh thành Quảng Nam và Quảng Ngãi, thì có lẽ nhiều du khách sẽ nhớ nhiều địa điểm ở Quảng Nam hơn là Quảng Ngãi. Tuy không được nhiều người nhớ đến, nhưng nếu bạn đi du lịch đến Quảng Ngãi, bạn sẽ phải cảm thấy bất ngờ vì tỉnh thành này có vô vàn lựa chọn để bạn có thể đến đấy. Nếu bạn thích được ngắm nhìn sự hùng vĩ, thơ mộng và dịu dàng, núi Thiên Ấn là một sự lựa chọn tốt. Nếu bạn thích được tắm biển, sao không ngại gì mà tắm ở biển Mỹ Khê - một trong những bãi biển liên tục xuất hiện “nhẵn mặt” trên các báo đài trong và ngoài nước với danh hiệu một trong số những bãi biển quyến rũ nhất hành tinh. Nếu bạn muốn đến xem cách muối được làm ra sao, cánh đồng muối Sa Huỳnh là một địa điểm mà bạn không được bỏ qua. Nơi đây là vựa muối quan trọng của khu vực miền Trung, nghề làm muối ở Sa Huỳnh đã từng đi vào nhiều câu thơ, câu ca của Việt Nam. Sau đây, mời các bạn đọc top những bài thơ hay nhất về Quảng Ngãi để xem Quảng Ngãi đẹp như nào trong thơ ca nhé!
21 Trở lại thăm xứ Quảng - Quang Nguyễn
Quảng Ngãi! Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại
Những con người tuổi xanh ta yêu sao
Những mái ngói trưa buồn ta hay ngắm
Đường lá bay! Những cánh chim bay cao
Ta về giữa mùa hoa phượng đỏ
Hè ngan ngát màu hồng vướng tâm hồn
Như môi em Quảng Ngải ta yêu đó
Như sữa mẹ ngọt ngào ta lớn khôn
Đêm nay những ánh sao quê hương đã mọc
Trăng dịu hiền trùm không gian ta mơ
Ta nhớ xưa! Về quê ngoại bắt ốc
Thân đầy bùn thú vị chợt nên thơ
Ôi! Quảng Ngãi – quê ngoại ta thương quá
Những cánh đồng mơn mởn lên vị xanh
Đường làng chiều trâu về dưới nương mạ
Nắng vàng hoe chim chuyền bay lượn quanh
Ôi! Ta thương hàng dừa đã có từ lâu lắc
Rợp bóng mát xưa tan học ta ngồi
Tuổi thơ ta lại về những ngày mất
Ôi vương vấn nhớ Quảng Ngãi mãi thôi
22 Quảng Ngãi thập nhị cảnh - Trần Bảo Kim Thư
Quảng Ngãi còn lưu khá rõ rành
Vân Phong túc vũ đẹp như tranh
Niêm hà, ấn ngọc trời ban tặng
Hý thủy, đầu long núi để dành
Chiến trận La Hà non khắc dấu
Cô thôn Cổ Lũy khói xây thành
Hà Nhai bến cũ con đò vắng
Thạch Bích chiều tàn núi biếc xanh
Thạch Bích chiều tàn núi biếc xanh
Vu Sơn nai tác gió rung cành
Liên Trì dục nguyệt in trăng tỏ
An Hải sa bàn dội nắng hanh
Thiên Bút phê vân lời sĩ khí
Thạch Cơ điếu tẩu mộng an lành
Mười hai cảnh đẹp quê ta đó
Quảng Ngãi còn lưu khá rõ rành
23 Đốt tuổi - Phan Nhự Thức
Nắng quảng ngãi tôi về không mũ đội
Trời tháng năm gió núi hạ lào bay
Thành phố ấy buồn như người xế tuổi
Cuộc sống quanh năm khổ luống đất cày
Từng kỷ niệm bây giờ lên tiếng gọi
Giọng thổi buồn đêm sông vệ không trăng
Cát trà khúc theo sầu bồi lấy tuổi
Tôi cúi đầu đời sống lạnh như băng
Đất mẹ đó đã đau bầm kháng chiến
Giờ thân già bão lụt lại hành hung
Trong đời sống bấp bênh ngày tháng lụn
Tôi nhìn em đau xót nói không cùng
Đêm nghĩa hưng trời mịt mờ lửa đạn
Chiều ba gia xác chết chật đường làng
Ôi kiếp sống bơi quanh bờ hữu hạn
Tìm tương lai trong hiện tại kinh hoàng
Quen thanh bạch từ khi còn tấm bé
Biết gì đâu lừa đảo bán buôn lường
Với tuổi đó chưa đáp đền cha mẹ
Nói làm chi đến món nợ quê hương
Lũ em nhỏ mỗi lần không học phí
Trường đuổi về nằm khóc đợi trông anh
(Tôi bỏ học lang thang cùng phố thị
Thả đời trôi nên năm tháng lênh đênh)
Tôi đánh mất tình yêu từ dạo đó
Và lớn khôn từ nỗi xót xa này
Bán chữ nghĩa như rau khoai ngoài chợ
Vẫn đói nghèo bạn hữu mãi cho say
Tôi khôn lớn từ ruộng đồng quảng ngãi
Lấy đau thương làm sữa mớm thơ mình
Thành phố ấy với những gì còn lại
Tôi ấp vào lòng đôi mắt lệ lung linh
24 Rước em về đất Quảng mùa xuân - Trần Đức Phổ
Em đã hứa theo anh về Quảng Ngãi
Mùa xuân này để thăm viếng quê anh
Khúc ruột miền Trung mưa dầm, nắng dãi
Nhiều gian nan nhưng rất đỗi chân thành
Anh sẽ dắt em về thưa cha mẹ
Thắp nén nhang kính tiên tổ tiền hiền
Xuân năm nay hẳn mẹ vui xiết kể
Anh và em son sắt mối tơ duyên
Đây đồng diêm Sa Huỳnh nhiều muối mặn
Thấm mồ hôi nên mới trắng phau phau
Những con thuyền ngược xuôi trong gió nắng
Giữa biển bao la xanh ngát một màu
Về Mộ Đức ăn mạch nha bánh tráng
Ngọt lịm môi, thơm nức nụ hôn đầu
Chiều sông Vệ thả hồn theo mây nước
Kẹo gương Thu Xà nhớ mãi dài lâu
Về Ba Tơ uống rượu cần đêm hội
Nghe Ka lêu, Ka choi* nức tiếng H’re
Mua thổ cẩm làm quà đầu năm mới
Dạo chợ Phiên nhộn nhịp lúc xuân về
Về Quảng Ngãi trèo lên non Thiên Ấn
Ngắm sông Trà như dải lụa xanh trong
Thắp nén hương cúi đầu nơi Phật án
Hồn lâng lâng, thanh thản ở nơi lòng
Xuôi sông Thoa ta cùng về Mỹ Á
Sóng lăn tăn rẽ nước mái chèo bơi
Những cánh đồng, những vuông tôm, ao cá...
Đã nuôi anh từ lúc mới chào đời
Ôi, Quảng Ngãi đất quê nhà yêu dấu
Đã bao năm anh muốn rước em về
San sẻ cùng nhau tình người nồng hậu
Dẫu còn nghèo, còn lắm thứ nhiêu khê
25 Những đóa hồng đất mẹ - Trần Đức Phổ
Tôi đã gặp trên quê hương Quảng Ngãi
Những mẹ già, những người chị, người em
Trong dáng dấp, nụ cười tôi như thấy
Nết đảm đang, và vẻ đẹp dịu hiền
Ngọn Thiên Bút kẽ tô màu mắt biếc
Dòng Trà Giang tắm gội tóc nhung huyền
Điệu Ba Lý ngọt ngào mà tha thiết
Câu Bài Chòi sao quá đỗi hồn nhiên
Tiếng cười thơm mùi đường phèn, đường phổi
Làn da nâu đậm hương sắc mạch nha
Không chảnh chọe, không kiêu kỳ, phách lối
Mà đơn sơ, đằm thắm sống chan hòa
Tuy nhỏ nhắn như cây cau, cành liễu
Nhưng kiên cường trước mưa nắng gió sương
Với cha mẹ là người con chí hiếu
Với cháu con lo chu đáo trăm đường
Xin cảm ơn những đóa hồng đất mẹ
Cho tôi yêu thêm Quảng Ngãi nhiều lần
Nơi từng đã sản sinh bao thế hệ
Đổ máu đào để tô thắm giang san.