Đố bạn, tỉnh thành nào nằm ở địa đầu của Tổ quốc? Chắc hẳn, nhiều bạn sẽ khá phân vân với hai đáp án là "Hà Giang" và "Cao Bằng". Khi các bạn nhìn vào bản đồ Việt Nam, thì các bạn đã có đáp án của mình rồi đấy, đó chính là tỉnh Hà Giang đó. Nổi tiếng không chỉ nằm ở địa đầu phía Bắc của Tổ quốc, những bạn đã từng học giỏi địa lý chắc chắn sẽ vẫn còn nhớ vị trí địa lý của tỉnh thành này: phía đông giáp Cao Bằng, phía tây giáp Yên Bái và Lào Cai, phía nam giáp Tuyên Quang và phía bắc thì giáp Trung Quốc. Nhưng, trong bài viết này, chúng ta sẽ chỉ đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh thành này để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Hà Giang nha.
6 Hà Giang ơi, Hà Giang - Hoàng Thanh Tâm
Ruộng bậc thang sườn núi
Đá đứng bên chân đồi
Leo lên đèo Cổng Trời
Thấy xuân thì Núi Đôi
Hà Giang cao nguyên đá
Bờ xếp đá ruộng nương
Rêu phủ mái nhà trình
Thơm ngọt vị nếp nương
Núi giăng, giăng hàng hàng
Thành lũy của biên cương
Sương đêm màu thổ cẩm
Sơn nữ ở bản Mông
Gái bản Mông xuống núi
Ra chợ đi lấy chồng
Nhớ ngô thơm mèm mén
Rượu Sán Lùng đêm đông
Hà Giang ơi, Hà Giang
Em địa đầu Lũng Cú
Sơn nữ ở bản Mông
Thổ cẩm đi lấy chồng.
7 Nhớ bạn Hà Giang - Lê Văn Đệ
Sợi nhớ sợi thương anh gửi về em
Mỗi mùa Đông êm đềm vui khép nép
Biên thùy nơi em, đẹp anh luôn nhắc
Duyên dáng yêu kiều đằm thắm vấn vương
Bận ấy bên em anh ngắm má hường
Làn da trắng mịn, vấn vương quyến luyến
Anh biết quê em bốn mùa đẹp lắm
Đẹp nhất mùa Tam Giác Mạch nở hoa
Khắp muôn miền trai gái đẹp gần xa
Du lịch ngắm hoa hát ca trẩy hội
Hà Giang quê em, đến anh không vội
Ước ở chẳng về Hà Nội quê anh
Thăm dinh Vua Mèo cổ kính bao năm
Thăm anh bộ đội tay cầm chắc súng
Nơi cao nguyên đá, triệu năm sừng sững
Thăm cột cờ Lũng Cú Tổ Quốc mình
Bên em em vui ánh mắt lung linh
Khát vọng nơi em bình minh nắng ấm
Làn môi đỏ nụ cười duyên chầm chậm
Anh phải lòng vị ngọt đậm vùng cao
Mùa Xuân quê em thắm sắc hoa Đào
Cành Đào rừng hoa phớt hồng duyên dáng
Anh nhớ quá nhớ tình em lãng mạn
Mùa Tam Giác Mạch nhớ bạn Hà Giang
8 Cao nguyên đá - Thái Xuân
Công viên địa chất, cao nguyên đá
Giải đất hoang sơ trải ngút ngàn;
Danh bất hư truyền lắm cảnh quan
Thiên nhiên hùng vĩ đất trời ngỏ.
Con đường Hạnh Phúc Bác cho mở
Khai sáng văn minh đất nước cần;
Khát vọng ươm mầm Đảng của dân
Cao Nguyên bừng tỉnh kỷ nguyên mới.
Người Mông vất vả trên miền núi
Giờ được ấm no khắp bản làng;
Nghèo đói xa dần đổi giầu sang
Trẻ thơ học chữ, điều lẽ phải.
Niềm tin, khát vọng trường tồn mãi
Đón ánh ban mai thêu dệt đời;
Gấm vóc non sông đẹp sáng tươi
Tương lai gây dựng vững đà tiến…
Cao nguyên truyền thuyết rồng tiên đến
Thắng cảnh thiên đường tuyệt thế gian;
Chuyện cũ tích xưa gieo tiếng đàn
Khèn Mông gọi bạn tình say đắm.
Du dương khúc nhạc huyền thoại lắm
Trầm bổng cung vờn vọng núi thiêng
Hát đối giao duyên bản sắc riêng;
Ngỡ ngàng cảnh giới, cổng trời giữ.
Núi đôi Quản Bạ, động Lùng Khúy
Bóng dáng ngàn năm vẫn đợi chờ;
Du khách sững sờ ngỡ trong mơ
Cung đường nổi tiếng xuyên mây núi.
Lưng trời thảm cải, ruộng chen đá
Tam giác mạch, làm say đắm người;
Đỉnh mã Pì Lèng cảnh sắc khơi
Dòng sông Nho Quế, trong sương hiện.
Chợ tình Khâu Vai miền biên viễn
Đậm nét nhân văn giầu chất thơ;
Nổi tiếng khắp vùng chuyện của Pao
Về thăm Lũng Cẩm làng văn hóa.
Nối dòng lịch sử niềm kiêu hãnh
Dinh thự nhà Vương thời khắc này;
Phố cổ Đồng Văn, Lũng Cú đây
Cao nguyên điểm đến mời du khách.
9 Hà Giang quê em - Lê Hữu Khánh
Quê em đồi núi chập chùng
In vào tầm mắt muôn trùng gấm hoa
Ngắm nhìn phong cảnh bao la
Bức tranh sơn thủy quả là nên thơ
Đường quê khéo lượn như tơ
Níu chân lữ khách ngẫn ngơ ngắm nhìn
Quê em phong cảnh hữu tình
Hỏi ai tác tạo mà xinh thế này
Mời anh một lần lên đây
Thưởng ngoạn cảnh sắc mà say lòng người.
10 Mùa hoa tam giác mạch - Cao Nguyên Xưa
Trời sang đông, tiết trời se se lạnh,
Đến Hà Giang mong gặp một loài hoa.
Đã nghe tên hoa sao đẹp lạ thường,
Tam giác mạch nở năm màu khoe sắc.
Đường Hạnh phúc ngút ngàn trong mây bay,
Ta thoả ngắm dãy núi rừng trùng điệp.
Ta ngỡ ngàng, những “rừng đá” hiện ra
Cây len lỏi nở hoa trong vách đá,
Tạo thành thảm hoa muôn màu rực rỡ.
Cây mộc mạc sống giữa đời thựờng,
Như con người, của núi rừng Hà Giang.
Đã tạo nên một sắc đẹp lạ thường,
Đến Hà Giang sao mà lưu luyến vậy,
Muốn về mà hoa cứ líu chân anh,
Anh ước gì, đẹp như một loài hoa.
Rạng rỡ thêm Cao nguyên đá Đồng Văn.