Lai Châu - một tỉnh Tây Bắc có lẽ chắc các bạn sẽ không cảm thấy xa lạ khi nghe tên. Ngày xưa, tỉnh thành này đóng góp một phần quan trọng không kém trong chiến tranh chống Pháp và Mỹ. Bây giờ, xã hội ngày càng phát triển, đồng nghĩa rằng thành phố Lai Châu cũng vậy. Nhưng, thành phố ấy vẫn giữ được nhiều vẻ đẹp của riêng mình cả về phong cảnh, con người lẫn đặc sản cũng có làm của riêng. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Lai Châu để được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tỉnh thành này qua những bài thơ nhé.
1 Về với Lai Châu - Thiên Ân
Ngày anh về với Lai Châu
Bức tranh huyền ảo sắc màu gieo thơ
Tấm lòng ở bản Sìn Hồ
Giao duyên, men rượu…lòng mơ mộng nhiều
Tiên Sơn một thoáng tơ yêu
Ở Pu Sam Cáp, nắng chiều ngủ quên
Phan Xi Păng, thầm gọi tên
Ai thua leo núi bắt đền nụ hôn?
Thác Tình trùng điệp núi non
Tựa như cô gái dáng thon thả lòng
Lạc vào thế giới mênh mông
Như trong truyện cổ cánh đồng Mường Than
Món ăn lạ mắt trên ngàn
Ve sầu, xôi tím …đa đoan tấc lòng
Nộm măng, cá bống… thơm nồng
Thịt trâu, rêu đá… người trông ,kẻ chờ
Lai Châu là một bài thơ
Điện về thắp sáng giấc mơ đêm ngày
Thương nhau tóc ngắn, tóc dài
Trăm năm duyên nợ trả vay cho tròn
2 Tâm tình Lai Châu - Vũ Nhang
Non cao mây phủ trắng đầu
Đường về Tây Bắc, Lai Châu ngỡ ngàng
Hoa ban trắng, bắp ngô vàng
Gặp em gái Thái cầu thang ngập ngừng
Mời anh chén rượu San Nùng
Nhấp môi chưa uống mà lòng đã say
Bồi hồi khi lúc chia tay
Miệng cười mà nước mắt cay lệ nhòa
Dẫu mình biết phải chia xa
Sao em cứ níu chân ta đừng về
Váy xòe như thả bùa mê
Hồn anh lạc mãi khi nghe điệu khèn
Mai về phố thị đua chen
Ngẩn ngơ còn nhớ câu then núi rừng
Vui trong tiếng nhạc tưng bừng
Vẫn nghe văng vẳng trập trùng suối reo
Xe qua ngoảnh lại bên đèo
Mà sao nghèn nghẹn giữa chiều Lai Châu.
3 Đã có một Lai Châu - Nguyễn Đình Minh
Có một Lai Châu ủ hồn trong truyện cổ
Đồi Xôi Nướng chín thơm đồng Mường Thanh
Tiếng súng Điện Biên còn rung bài lịch sử
Quân reo… vang từ phía xa xanh.
Đã có một Lai Châu trong tôi như hơi thở
Trời vắt chiều thành ngọc, trăng vương hương rừng
Lấp lánh khăn Piêu. Em. Mái sàn, bếp lửa
Hoa ban dâng mây trắng rưng rưng.
Thác réo sôi, hồn lau thì phơ phất
Chiếc gậy mẹ tra ngô cắm xuống cỗi cằn
Đêm bí ẩn rừng sâu nai tác
Sông Đà…
Thuyền đuôi én nổi nênh.
Tuổi trẻ đời tôi và nhà tôi ở đó
Bàn chân tướp máu nẻo cuối trời
Thắp một đức tin rằng hoa sẽ nở
Chim sẽ bay về
Dẫu năm tháng đầy vơi.
Lòng biết thâm sơn đã mọc lên thành phố
Ngọn đuốc hồng hoang hoá điện sáng đêm rừng
Nhưng cần rượu vẫn nồng nàn thương nhớ cũ
Gió dội về ào ạt
Tiếng ngàn xanh…
4 Lai Châu ơi đợi nhé! - Đào Đức Kưu
Gặp đây – em gái Thái
Lòng anh rộn xôn xao
Em bước qua rèm cửa
Hoa ban ùa theo vào
Nhước lên Tây bắc
Mấy bận mà chả thành
Nghe em khe khẽ kể
Thêm thôi thúc trong anh.
Ngắm em “tằng cẩu” tóc
Và tấm váy trên mình
Tưởng mình đang thưởng lãm
Người đẹp xứ… rừng xanh.
Anh quyết lên Tây bắc
Dù lắm thác nhiều ghềnh
Cho thỏa lòng ao ước
Rõ sau trước chưa từng
Lai Châu ơi đợi nhé
Anh đến với núi rừng
Để được nghe em hát
“Noọng ơi”… lặng lẽ mong.
5 Gửi Lai Châu - Trần Mạnh Hảo
Trái tim đập không một ai nhìn thấy
Ở ven trời Tây Bắc có Lai Châu
Hoa ban nở thành người con gái Thái
Đám mây bay trong thau nước gội đầu.
Nơi sông Đà vặn mình rung núi
“Lối Ma Ly Pho là sợi chỉ xuyên qua xống váy mèo”
Thị xã nhỏ như chiếc áo cài trên ngực đất nước
Núi hai đầu mây đến đá lông nheo
Nơi con thác giữ nụ cười em lại
Tiếng Thái thương như cầm được giữa tay mình
Tóc em đó như mùa màng gặt hái
Mỗi cái nhìn ẩn chứa một bình minh.
Nơi ngủ dậy núi đã đầy trong mắt
Trong chiêm bao còn vọng tiếng nai chiều
Tiếng ngựa thồ gõ vào mây rậm rịch
Em gội đầu để suối suốt đời reo.
Nơi em về bản Chi Luông, bản Xá
Hoa rừng thơm như có kẻ theo cùng
Bản mới dựng mắt em là chiếc lá
Rơi bập bùng chân cứ muốn đi chung.
Nơi vách đá còn ghi bia Lê Lợi
Lịch sử ngược sông Đà, nước réo tiếng gươm xưa
Em đứng đó mỉm cười khi anh hỏi
Như hoa ban chỉ nở lúc sang mùa.
Nơi dấu tích còn ghi thời thống khổ
Cô gái xòe xưa lao mình xuống sông Đà
Chỗ em khóc sân vua Đèo giờ biếc cỏ
Anh đi tìm nước mắt gặp lời ca.
Anh đã gặp những con người như lửa
Giấu khói lửa đi như thời bếp Hoàng Cầm
Điện Biên của mọi người dành riêng em điệu múa
Những đời thường nhập lai hoá nhân dân.
Lai Châu của lúa thơm sắn ngọt
Của tình em cho thị xã trăng rằm
Của ngọn gió kéo mặt trời qua dốc
Tiếng khèn Mèo làm suối cứ băn khuăn.
Anh xin mang tiếng sông Đà về với biển
Để lòng em tìm lại buổi ban đầu
Em đứng đó mây ven trời vô kể
Để suốt đời anh mắc nợ Lai Châu…
- top
- top 5
- bài thơ
- chùm thơ
- bài thơ hay
- chùm thơ hay
- bài thơ hay nhất
- chùm thơ hay nhất
- Lai Châu
- Tây Bắc
- bài thơ về Lai Châu
- chùm thơ về Lai Châu
- bài thơ về Tây Bắc
- chùm thơ về Tây Bắc
- bài thơ về tỉnh Lai Châu
- chùm thơ về tỉnh Lai Châu
- bài thơ hay nhất về tỉnh Lai Châu
- chùm thơ hay nhất về tỉnh Lai Châu
Previous post
next post