Ở bài viết này, chúng ta sẽ nói đến về một tỉnh thành thuộc vùng Đông Bắc Bộ nhé. Cách thủ đô Hà Nội 162km; bốn phía bắc - đông - nam - tây lần lượt giáp bốn tỉnh là Cao Bằng, Lạng Sơn, Thái Nguyên, Tuyên Quang; danh thắng nổi bật nhất đó là hồ Ba Bể;...Nghe những thông tin này, cá chắc các bạn đã đoán được mình đang nhắc tới tỉnh Bắc Kạn đúng không? Vậy thì, trong bài viết hôm nay, các bạn sẽ được đọc top những bài thơ hay nhất về tỉnh Bắc Kạn để được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tỉnh thành nhé.
1 Gửi Bắc Kạn (Sưu tầm)
Cứ tưởng chẳng bao giờ gặp lại
Nà Phặc ơi, chén rượu ấm trưa nào
Cơm rau muối mà tình người gần gũi
Lên Ngân Sơn chỉ còn mấy quăng dao.
Quê em đấy, chợ Đồn vui bản xóm
Nương chiều xanh, suối tắm cả trời xanh
Dù có dầm mình trên vùng biển sóng
Hoa Phặc Phiền nở thắm giấc mơ anh.
Hồn của núi nhớ thương về Bắc Kạn
In biếc hồ Ba Bể núi rừng quê
Tiếng đàn Tính hẹn xuân về đón bạn
Nghiêng nghiêng triền sông suối một đường xe…
2 Em về Bắc Kạn buồn vui? (Sưu tầm)
Em về Bắc Kạn buồn vui
Sao không đăng ảnh cho tôi xem cùng
Biết em vượt núi băng rừng
Mang theo cả một tấm lòng vị tha
Một viên thuốc, một chút quà
Em là sứ giả quê cha đang cần
Em đi săn sóc bần dân
Mặc ai ích kỷ, nói gần nói xa
Mặc ai phù phiếm xa hoa
Thẳng tay vơ vét quê cha đói nghèo
Mặc ai miệng lưỡi trớ trêu
Túi tham đầy ắp, dân nghèo kệ bay
Mặc ai phè phỡn, no say
Âm thầm em với bàn tay giúp đời
Qua mây tôi gởi đôi lời
Chúc em giữ mãi tình người trong tim
3 Về với Bắc Kạn - Thiên Ân
Đầu xuân Bắc Kạn đôi ta
Dang tay đi giữa quê nhà yêu thương
Một trời bàng bạc khói sương
Núi rừng thơ mộng tư tương một miền
Ghé trông hang động thần tiên
Tâm linh, kì thú, tiếng chim tròn đều
Động Puông nắng mỏng yêu kiều
Ở Hồ Ba Bể lòng rêu ngỡ ngàng
Lau khô mắt ướt,lệ tràn
Tựa hồ cô gái mơ màng soi gương
Ao Tiên vóc dáng lạ thường
Rừng già, núi đá tỏa hương sự đời
Phủ Thông lễ hội đến rồi
Kéo co, hát lượn…môi cười nở hoa
Hôn nhau giọt nắng mới sa
Xuân Dương rộn rã tiếng ca ấm lòng
Kìa em, lễ hội Lồng Tồng!
Múa kèn, thổi sáo, đường cong ru hời
Chuối rừng ngày đó ai phơi?
Căng tròn từng quả không vơi tâm hồn
Lạp sườn hun khói cỏn con
Mùi gừng, mùi rượu ai còn lẻ loi?
Cá Hồ Ba Bể anh xơi
Thăng hoa cảm hứng trút lời yêu em
Quê hương kết tóc se duyên
Một thời lửa cháy một miền âm vang
Ngày xanh trái mộng chín vàng
Thương em nét bút xốn xang trong lòng
4 Đường lên Bắc Kạn (Sưu tầm)
Đường lên Bắc Kạn xa thật xa
Có phải em theo đường số 3
Đèo dốc quanh co xuyên rừng núi
Chênh chếch sườn non ánh chiều tà
Bắc Kạn nắng mưa trong tháng 3,
Em về săn sóc bao cụ già?
Em gặp trẻ thơ người dân tộc,
Răng sún, má bầu, chiếc áo hoa?
Hồ Ba Bể em có ghé qua
Lung linh đáy nước ánh trăng ngà
Lờ lững ngang trời vầng mây trắng
Núi rừng, sông nước còn bao la?
“Qua bao rừng núi em về đây
Nhớ nhau từng phút, yêu từng giây”
Em mang tình thương về quê mẹ
Âm thầm em gắng góp bàn tay
5 Thơ về con gái Bắc Kạn (Sưu tầm)
Dù ai đi ngược về xuôi.
Chẳng ai xinh đẹp như người quê tôi.
Ngân Sơn con gái dễ thương.
Pắc Nậm con gái đẹp dường như hoa.
Ba Bể vẻ đẹp kiêu sa.
Bạch Thông con gái thật là đáng yêu.
Chợ Đồn vẻ đẹp yêu kiều.
Mấy em Chợ Mới làm siêu bao chàng.
Thành phố cao quý như vàng
Na Rì con gái quê mình đẹp ghê
Previous post
next post