Thông báo mới! TOP SHARE

Cây tre trăm đốt - Sưu tầm

Top 7 trong Top 15 bài thơ tuyển chọn hay nhất về cây tre Việt Nam.

by Thanh Thu 07-11-2022

Ngày xưa đất nước còn nghèo
Chằng hề có lắm trò mèo như nay
Hình như chỉ có chuyện này
Đọc xong cũng thấy hay hay đến là…
Chuyện rằng ở chốn Sơn La
Phú ông mở ngoặc: thằng cha nhà giàu
Siêu xe: một chiếc guây tàu
Áo nhung quần lụa giày lau bóng lộn
Thằng này nổi tiếng khắp thôn
Xưa nay bởi cái tính khôn ăn người
Nó sinh con gái đẹp tươi
Năm nay đỗ vớt lớp mười (cấp ba)
Cô này nổi tiếng gần xa
Học tuy hơi dốt nhưng mà lại xinh
Ngất ngây chỗ lõm chỗ phình
Đường cong ma quỷ thật tình mê nhân
Dáng người hại nước hại dân
Nhìn xa muốn tán, nhìn gần muốn yêu
Khuôn trăng nẩy nở mỹ miều
Tương lai dự đoán có nhiều thằng phang.
Giờ quay lại chuyện cha nàng
Ở đâu kiếm được một chàng cu li
Nhìn trông cái mẹt lầm lì
Thân hình vạm vỡ ngũ chi đẫy đà
Hiền ngoan chăm chỉ thật thà
Mọi người vẫn gọi nó là: anh Khoai
Phú ông thấy nó có tài
Thế nên hắn mới giở bài ăn không
Rằng là mày chớ tính công
Ba năm sẽ được làm chồng con tao
Khoai nghe lời của phú hào
Mơ ngày sẽ được hái đào móc cua
Thời gian vun vút như rùa
Mới đây mà đã ba mùa trôi nhanh
Anh Khoai cũng đã trưởng thành
Mà cô con gái ngọt canh thôi rồi
Ba năm làm toát mồ hôi
Giờ đây sắp được úp nồi hót gơ
Hay đâu biến sự bất ngờ
Phú ông xưa hứa, bây giờ đổi thay
Khoai ơi ông bảo cái này
Làm xong rồi sẽ cưới ngay tức thì
Chả là con lão vừa thi
Mười môn tốt nghiệp của kỳ phổ thông
Điểm thì toàn một với không
Nghe đâu thi thoảng cũng lồng con hai.
Bây giờ ông bảo này Khoai
Mày làm tổng điểm mười bài thành trăm
Thì cô con gái trăng rằm
Gả cho mày nhé, ăn nằm tẹt ga.
Anh Khoai buồn bực rời nhà
Chuyện này anh bó cả ba chân rồi
Mấy ngày suy nghĩ không thôi
Cuối cùng bất lực anh ngồi khóc vang
Bỗng đâu nghe nổ cái đoàng
Giật mình anh í ngỡ ngàng nhìn lên
Thấy người giống hệt ông tiên
Anh liền hỏi: oát do nêm (tên gì)
Cụ già cười nụ hi hi…
Mai nêm Bụt, cóm pa ny Thiên Đình.
Hỏi anh có phải thất tình
Cớ sao mà lại một mình khóc la
Anh khoai nhìn kỹ ông già
Rồi đem mọi chuyện kể ra một lần
Bụt rằng con hãy bình thân
Chuyện này đơn giản không cần khóc đâu
Nói xong Bụt vuốt chòm râu
Xoè ra một xấp có màu đô la
Đưa Khoai rồi bảo rằng là
Tìm viên quan lớn Sơn La dúi vào
Nói xong nghe gió ào ào
Bụt ta biến mất chẳng chào (tốn hơi)
Anh Khoai rất biết nghe lời
Tìm ngay đến vị che trời đưa đô
Đúng là quan lớn tham ô
Bài thi điểm một vẽ tô thành mười.
Khoai cầm bảng điểm tươi cười
Từ nay sẽ có được người song ca
Vội vàng anh chạy về nhà
Đến nơi bỗng thấy rất là sai sai
Trong sân nhộn nhịp loa đài
Đây là đám cưới của ai vậy nhề
Bỗng nhiên anh hiểu vấn đề
Bài thi sửa điểm anh bê vào liền
Bấy giờ hai họ quan viên
Mắt tròn mắt dẹt mắt hiền mắt nai
Xúm vào xem xét đúng sai
Bỗng đâu “Nhấp Khặc” anh Khoai mở mồm
Thế là tất cả hội hôn
Dính chân, dính bụng, dính tay vào nhau
Đáng thương cho đám nhà giàu
Vô cùng hốt hoảng cúi đầu lạy van
Hứa rằng được thả sẽ ngoan
Thôi trò rẽ phượng chia loan tức thì
Khoai liền thả hết họ đi
Khỏi nghe thấy tiếng hiếp mi đau đầu
Xong rồi chạy đến cô dâu
Bế nàng đi thẳng lên lầu hoan ca
Cảm ơn giáo dục Sơn La
Giúp Khoai sự nghiệp trồng ra thêm người.

Tears in Heaven