Top 4 trong Top 13 truyện ngắn hay nhất của Thanh Tịnh.
Tóm tắt truyện:
Truyện kể về cô lái đò Phương, một góa phụ trẻ một mình nuôi con trai tên là Nghển sau khi chồng mất. Nghển, vì còn quá nhỏ, luôn hỏi về cha. Phương thường phải nói dối rằng cha Nghển đi làm xa hoặc nhờ khách đi đò giả làm cha để dỗ con. Một buổi chiều mưa, trên chuyến đò chỉ có cụ Uẩn và con trai, Nghển lại nũng nịu đòi gặp cha. Phương đành ra ngoài mui thuyền kêu vọng vào không gian "Thầy nó đã về chưa, mau xuống thuyền chẳng thằng Nghển không chịu ngủ." Bất ngờ, một người đàn ông tên Thảo xuống đò. Nghển đã nhận Thảo là cha, khiến Phương vừa bất ngờ vừa bẽn lẽn. Thảo cũng vui vẻ đóng vai người cha, tặng kẹo và trò chuyện với Nghển. Trong suốt chuyến đi, giữa Phương và Thảo đã nảy sinh những tình cảm thầm kín, được bộc lộ qua cử chỉ tinh tế của Nghển. Cuộc gặp gỡ tình cờ đó đã mang lại cho Phương và Nghển một đêm ấm áp, nhưng cuối cùng, Thảo cũng rời đi. Sau này, mỗi khi đi qua khúc sông Bến Nứa, Phương vẫn luôn gọi vọng "Ai về Viễn Trình thì xuống mà về," như một cách để giữ lại hy vọng về một người đàn ông đã mang lại cho cô một đêm ấm áp.
- Thể loại: Truyện ngắn
- Độ tuổi: 16+
- Tác giả: Thanh Tịnh
- Số chương: 1
- Tình trạng: Hoàn thành
- Tên nhân vật:
-
Cô lái đò Phương: Một người phụ nữ trẻ góa chồng, một mình vất vả nuôi con. Cô là một người mẹ hiền lành, giàu tình thương, luôn tìm mọi cách để dỗ dành và bù đắp tình cảm cho con. Phương đại diện cho những người phụ nữ có một trái tim khao khát hạnh phúc, nhưng lại phải đối mặt với sự cô đơn.
-
Thằng Nghển: Con trai của Phương, một cậu bé hồn nhiên, ngây thơ, nhưng lại thiếu thốn tình cảm của người cha. Nghển là cầu nối tình cảm giữa Phương và Thảo, giúp họ đến gần nhau hơn.
-
Cậu Thảo: Một người đàn ông trẻ, xuất hiện bất ngờ và trở thành người cha giả của Nghển. Thảo là một người đàn ông tinh tế, dịu dàng, đã mang lại cho Phương và Nghển một đêm ấm áp và đầy hy vọng.
-
Cụ Uẩn: Một nhân vật phụ, đại diện cho những người lớn tuổi hiền từ, nhân hậu, luôn quan tâm và giúp đỡ những người xung quanh.
Những tầng nghĩa của truyện:
-
Sự cô đơn và khao khát hạnh phúc: Tầng nghĩa chính của câu chuyện là sự cô đơn và khao khát hạnh phúc của cô lái đò Phương. Cuộc sống vất vả, thiếu vắng tình yêu đã khiến cô khao khát một bờ vai nương tựa. Cuộc gặp gỡ với Thảo đã mang lại cho cô một tia hy vọng về một cuộc sống mới.
-
Sức mạnh của tình yêu thương: Tình yêu thương của Phương dành cho con đã giúp cô vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Tình cảm của Thảo dành cho Nghển, dù chỉ là giả vờ, cũng đã mang lại cho cậu bé một đêm hạnh phúc. Điều này cho thấy rằng tình yêu thương có thể là một động lực to lớn để con người sống và vượt qua khó khăn.
-
Sự mỏng manh của hy vọng: Cuộc gặp gỡ giữa Phương và Thảo chỉ diễn ra trong một đêm, nhưng đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng cô. Tuy nhiên, Thảo cũng đã rời đi, để lại cho Phương một hy vọng mỏng manh. Hình ảnh cô vẫn gọi "Ai về Viễn Trình thì xuống mà về" đã trở thành một biểu tượng cho sự hy vọng không bao giờ tắt.