Hoa sen là loài hoa được mệnh danh là Quốc sắc thiên hương. Hoa sen mang trong mình vẻ đẹp thanh khiết, sáng trong: Sen là loài hoa sinh trưởng nơi bùn đất nhưng không hôi tanh mùi bùn, nó đại diện cho sự kiên cường, bất khuất của người Việt Nam. Bên cạnh nét tượng hình về đạo đức con người, hoa sen còn là hồn quê giản dị nhưng thơ mộng và thanh bình, rộng hơn là đất nước Việt bất khuất. Hoa sen gần gũi với con người Việt Nam vô cùng, ngoài vẻ đẹp nhẹ nhàng, sen còn hội tụ đủ ý nghĩa triết học. Cùng top 15 khám phá 15 bài thơ được chọn lọc về hoa sen nhé!
6 Cảm tác Sen - Khuyết danh
Hoa Sen ngự dáng trong đầm
Lá xanh bông trắng tĩnh tâm dịu dàng
Đêm đêm dõi ánh trăng vàng
Ngày ngày thả dáng bên hàng tre xanh.
Long lanh đáy nước in hình
Vàng tươi cánh nhuỵ non xinh mượt mà
Đất trời quyện gió sương sa
Bóng hồng thấp thoáng vươn ra giữa đầm.
Bâng khuâng nỗi nhớ âm thầm
Đưa ta về với tình thâm nghĩa nồng.
Cảm tác thơ kỷ niệm xuân Đinh Dậu.
7 Buổi sáng hôm nay - Huy Cận
Anh tặng em buổi sáng hôm nay
Có hoa sen nở hồ Tây trắng hồng
Tặng em trời mát như sông
Trong veo chảy giữa hai dòng cây xanh.
Anh tặng em buổi sáng lòng anh
Có mây có nước có cành có hoa
Có mình và lại có ta
Trong hương sen ngát nở xoà lòng sen.
Anh tặng em cả những ưu phiền
Trong câu hát cũ nghe bên chợ cầu
Còn hằn trong chữ trong câu
Nỗi đau ngày trước cày sâu mặt người.
Anh tặng em buổi sáng mai đời
Bước chân quen thuộc, tiếng người lại qua
Mây phồng buồm bạc xa xa
Ngày lên gió mới, lòng ta tặng mình.
8 Nơi sen sống - Tấn An
Nhơ nhuốc bùn lầy nơi sen sống
Thân gầy nhỏ bé đứng kiên trung
Giữa đời tròn lá dang cánh rộng
Mưa lùa gió tạt dạ vẹn nguyên.
Âm thầm ao nhỏ sen nhô lên
Vẫn xanh màu lá hồng màu sen
Vươn cao cánh mỏng trời xanh ngất
Nắng rạng bình minh gió khẻ lai.
Nhơ nhuốc bùn lầy sen lớn lên
Nụ hoa tươi tắng dâng tặng đời
Nhị vàng trong gió hương thơm ngọt
Trên cánh sen hồng giọt sương giăng.
9 Sen nở - Nguyễn Văn Thái
Nghe từ lời mẹ ru anh
Mênh mang hồ lộng, sen xanh bốn mùa.
Gót thơ hồ nắng nhặt thưa
Dấu son thơm mãi … đến ngơ ngẩn chiều
Hương sen ấp ủ bao điều
Thảm xanh mướt dải lụa thêu mơ mòng.
Trăng lên mờ tỏ đêm nồng
Tơ hồng níu buộc tơ lòng bên hiên
Trăng thề sương ngậm vầng đêm
Ngát hương sen toả êm đềm thiết tha.
Ước ngày em đến tặng hoa
Gót sen so bước ngân nga vườn tình
Nhụy hương thơm mái tóc tuyền
Nhành xuân vương vít, mắt huyền mộng mơ.
10 Sen trắng - Xuân Hoàng
Không thấy người hái sen
Chèo thuyền trong nắng sớm
Đầy một hào sen trắng
Thơm nức buổi chiều êm
Tôi về thành phố cổ
Sau nhiều ngày cách xa
Gặp mùa sen trắng nở
Trong hương hè hôm qua
Phải người không hở Huế?
Đất ấy và hoa này
Dẫu chưa lời tâm sự
Đã nghe vần thơ say
Nhà ai bên thành nội?
Muốn sang phải qua hào
Băng ngang mùa sen trắng
Gặp một trời thanh cao
Sen đi vào chiêm bao
Trắng tinh chiều hương lạ
Đất cố đô, mùa hạ
Sông hoá làn nhung rêu