Từ thời xa xưa đến giờ, trăng luôn là một đề tài lãng mạn và sâu sắc được nhiều thi nhân ưa chuộng. Trăng đẹp theo cách rất riêng, vẻ đẹp làm say đắm lòng người của trăng trong mỗi bài thơ lại mang một sắc màu khác nhau. Từ áng trăng bạc, ta có thể cảm thấu được vẻ u buồn của người nghệ sĩ, cũng từ vầng trăng trong trẻo, ta như thêm yêu và trân trọng nét đẹp tinh tế ẩn mình trong những kẽ lá nơi có trăng qua. Trăng tô thêm gam màu trầm cho cuộc sống muôn loài, từ nơi trăng ở, cảnh sắc thêm dịu hiền, từ nơi trăng đến, muôn vật thêm thanh thản. Cùng điểm qua Top 15 bài thơ hay nhất về trăng nhé!
11 Vầng trăng khuyết nửa - Phú Sĩ
Có phải trăng tròn rồi chẳng khuyết đâu anh
Cũng như bây giờ anh quên rồi ước hẹn
Dẫu biết lời yêu hôm nào còn nguyên vẹn
Có phải trăng buồn nên chẳng thể tròn canh
Nơi ấy sao đành đem xẻ mảnh trăng thanh
Đâu còn tiếc thương ân tình ngày xưa cũ
Để lại mùa đông không buồn vương chút nắng
Còn nửa cuộc tình thầm lặng giấu màn đêm
Có phải giờ đây vui hạnh phúc ấm êm
Anh chẳng còn thương ánh trăng buồn tha thiết
Một nửa bên em sẽ thật rồi mãi khuyết
Khoảng tối buông dần da diết nửa đời sau
Xuân đã về rồi xua cái lạnh lao đao
Mà sao anh ơi lệ lòng tuôn rơi mãi
Em nở nụ cười giữa mùa xuân hoang dại
Như tiễn cuộc tình vào mãi chốn hư không.
12 Trăng Sầu - Đặng Minh Mai
Trăng thấy tủi âu sầu lẻ bóng
Đêm thu buồn tiếng sóng thở than
Trăng rơi xuống biển vỡ tan
Loang loang một vệt xé ngang giữa dòng!
Biển oà khóc chạnh lòng thương xót
Ánh trăng ngà vàng vọt trong đêm
Trăng buồn vương vãi bên thềm
Trăng nằm úp mặt khóc rên thấy rầu
Trăng thuở trước vui sầu nhân thế
Trăng bây giờ ngồi kể cô đơn
Nghẹn ngào trăng dỗi trăng hờn
Sáng trong vằng vặc vô hồn nhân gian!
Bởi vòng xoáy gian nan cuộc sống
Mải mưu sinh mơ mộng sao đành?
Biết rằng gió mát trăng thanh
Biển đêm lãng mạn vắng tanh không người!
Trăng méo mó nụ cười chua chát
Trăng xin về trôi dạt chốn quê
Dẫu cho khốn khó mọi bề
Ánh trăng hằng tháng tràn trề sơn khê
Trăng được thấy đam mê đôi lứa
Trăng được nghe lời hứa tình nồng
Bao người ngóng đợi chờ mong
Đêm về trăng sáng thoả lòng khát khao
Biển khẽ gọi thôi nào trăng hỡi!
Hãy vui lên cho vợi nỗi lòng
Gật đầu đôi mắt trăng trong
Mình luôn sáng đẹp người không hững hờ?
13 Trăng ơi - Hoàng Thanh Tâm
Trăng ơi khi tỏ khi mờ
Nơi đây một bóng bơ bơ lạnh lùng
Trăng vờn mây núi chập chùng
Riêng ta một nỗi nhớ nhung ngút ngàn.
Một mình một bước lang thang
Trên đầu lẻo đẻo trăng vàng đi theo
Người buồn trăng chẳng trong veo
Khi tròn lúc khuyết khi treo khi chìm.
Nhìn trăng gửi gắm nỗi niềm
Khi than khi trách ta tìm đến trăng
Em buồn em trốn trong trăng
Sâu trong đáy mắt vầng trăng vơi đầy.
Trăng non trăng khuyết trăng gầy
Không gian tĩnh mịch thuyền này trong trăng
Trăng tròn vành vạnh vầng trăng
Tình em trong trẻo như trăng ngày rằm.
14 Trăng quê - Đặng Mịnh Tâm
Lâu lắm rồi tôi được ngắm trăng quê
Trăng đẹp lắm làm mê người xa xứ
Quê hương tôi đang đắm say giấc ngủ
Bước lặng thầm đường cũ ánh trăng ru
Xa quê hương bao mùa ánh trăng thu
Xa tuổi thơ, xa lời ru của mẹ
Đêm nay đây trăng sáng trong êm nhẹ
Kỷ niệm nào khe khẽ thức trong tim?
Đây đống rơm, khóm chuối ta trốn tìm
Kia cầu ao nơi ta ngồi hóng mát
Lũy tre xanh rì rào ngân tiếng hát
Gió thu về thơm ngát lúa quê hương
Quê hương ơi! Sao quá đỗi thân thương
Đượm lòng tôi bao vấn vương nỗi nhớ
Ánh trăng quê vẫn nồng nàn hơi thở
Khi xa rồi lòng nức nở nhớ quê
Ánh trăng vàng vẫn lấp lánh đê mê
Bao ký ức cứ tràn trề tuôn chảy
Dẫu xa cách trái tim hồng luôn cháy
Nghĩa xóm làng tình ấy đẹp như trăng.
15 Trăng rơi - Hồ Viết Bình
Đêm rằm ngắm ánh trăng soi
Tìm xem chú cuội đang ngồi ở đâu
Ước gì là cánh chim câu
Bay lên trời biếc xoa đầu cuội chơi.
Chị Hằng rơi xuống giếng khơi
Ước gì là cá ta bơi cùng nàng
Đêm rằm ngắm ánh trăng vàng
Tuổi em mười sáu mơ màng xa xôi.
Lấy gàu múc ánh trăng rơi
Được cùng chị Nguyệt lên trời đầy sao
Đêm rằm lồng lộng trời cao
Ô kìa chú cuội rơi vào mắt em.