Bạn có phải là một fan của biển? Bạn có phải là một người thích đến những bãi cát trắng và hòa mình vào sóng biển xanh mát? Bạn có phải là người thích vui chơi, nghịch cát và tắm biển? Nếu bạn trả lời là "có" thì xin chúc mừng, bạn có thể sẽ thích đến Bình Thuận đấy! Là một tỉnh ven biển thuộc vùng Duyên hải Nam trung bộ, Bình Thuận tập hợp cả điều kiện cần và đủ để trở thành “thiên đường” du lịch cho hội mê vitamin sea. Đặt chân đến đây, bạn sẽ được hòa mình vào biển xanh - cát trắng - nắng vàng đúng nghĩa và thưởng thức ẩm thực ngon không nơi nào bằng. Đầu tiên phải nói đến bãi biển Cổ Thạch, còn được gọi là “bãi đá bảy màu”, nổi tiếng nhờ các viên đá có màu sắc và hình thù độc đáo trải dài trên biển cùng nước biển xanh màu ngọc bích. Thứ hai, đó là nước biển xanh ở đảo Phú Qúy, ngoài ra bạn có thể ghé thăm hồ vô cực, gành Hang đảo Phú Quý, chùa Linh Sơn và ăn các món đặc trưng như cua mặt trăng, bò nóng Phú Quy, rau câu chân vịt ở đảo. Đó là hai cái tên nổi bật, còn giờ hãy đến với top những bài thơ hay nhất về tỉnh Bình Thuận nhé.
26 Về Mũi Né đi em - Việt Nga
Đường về Mũi Né xa xa
Đi ra Phan Thiết phải qua bao cầu
Hải sản ngon nhất chợ Lầu
Cùng em với bạn lần đầu đi chơi
Đồi Dương phong cảnh tuyệt vời
Biển xanh cát trắng cả đời chưa qua
Tình em cũng thật đậm đà
Kỷ niệm hai đứa xa nhà đến đây
Cảnh đẹp như giữa trời mây
Gió lồng lộng thổi hàng cây trên đồi
Dừa xanh cát trắng ta ngồi
Nụ cười e ấp em thôi khóc thầm
Ngoài kia sóng biển ầm ầm
Vỗ lên bờ cát tím bầm hoàng hôn
Bên em tim đập trống dồn
Vuốt nhẹ mái tóc tâm hồn thảnh thơi
Phan Thiết Mũi Né ai ơi
Về đây đã quá nửa đời lãng du
Đồi Dương gió thổi vù vù
Cát bay trong gió tai ù nụ hôn
Lòng anh xao xuyến tâm hồn
Dẫm lên cát mịn như chôn chân rồi
Ở đây sóng đánh cát bồi
Chúng mình hai đứa chưa thôi tâm tình
Bên em như bóng với hình
Không rời nửa bước chúng mình yêu thương
Mũi Né xa cách quê hương
Phương nam khám phá dặm trường tới đây.
27 Đêm Phan Thiết - Nguyễn Như Mây
Khi đêm Phan Thiết lên đèn
Sông Mường Mán bắt đầu chìm dưới trăng
Lưới chài ai mới vừa quăng
Nghe như sóng gợn lăn tăn lòng mình
Tôi ngờ ngợ đó là Em
Áo bà ba trắng chèo thuyền đêm đêm
Phải Em thì cất tiếng lên
Cho tôi nghe với, cho mình gặp nhau
Để sông Mường Mán chiêm bao
Thả cho hai đứa trôi vào đêm trăng…
28 Phan Thiết ra giêng - Nguyễn Như Mây
Phan thiết ra giêng em đi học
Khoác thêm áo lạnh, choàng thêm duyên
Ngã tư xe lửa un đầy gió
Chút lạnh ngày đông ráng lạnh thêm.
Phan Thiết ra giêng đường phượng nắng
Hoa còn sợ gió trốn môi em
Thị xã xưa, xưa tràn áo trắng
Mái lầu Tháp Nước đỏ dần lên.
Phan thiết ra giêng em ôm cặp
Tụm ba tụm bảy nụ cười xuân
Em thầm nghiêng nón trên cầu sắt
Hỏi sông Mường Mán những buâng khuâng.
Phan Thiết ra giêng ai ngồi quán
Vờ tí co ro nhìn sân trường
Hình như gió bấc còn lãng mạn
Thả chút rêu phong lạnh dễ thương
Phan Thiết ra giêng nghe ngọt xớt
Gió bấc lang thang đời trẻ trung
Tưởng chừng gió tết bay còn sót
Thổi trong khói pháo đỏ rưng rưng
Phan Thiết ra giêng là hết Tết
Em còn mực tím thả mênh mông…
29 Mùa thu Phan Thiết - Nguyễn Như Mây
Mùa thu Phan Thiết dễ thương
Có em đang thả khói sương đầu ngày
Lúc chim sâu mới vừa bay
Nắng chen màu lá đong đầy bờ sông
Anh tìm giọt nước nào trong
Chưa phai hết những bềnh bồng sớm mai
Tặng em về gánh trên vai
Qua sông Mường Mán lưới chài còn giăng
Đêm qua, Phan Thiết đầy trăng
Anh và tháp nước được gần với nhau
Như gần em – chút chiêm bao
Rồi choàng vai bước qua cầu – rồi thôi…
Để bây giờ nhớ tiếng cười
Em gieo thành giọt nắng phơi dọc đường
Mùa thu Phan Thiết dễ thương
Có anh đang đứng trước trường chờ em…
30 Phan Thiết có anh tôi - Hữu Thỉnh
Anh không giữ cho mình dù chỉ là ngọn cỏ
Đồi thì rộng anh không vuông đất nhỏ
Đất và trời Phan Thiết có anh tôi
Chính ở đây anh thấy biển lần đầu
Qua cửa hầm
Sau những ngày vượt dốc
Biển thì rộng căn hầm quá chật
Khẽ trở mình cát đổ trắng hai vai
Trong căn hầm mùi thuốc súng mồ hôi
Tim anh đập không sao ghìm lại được
Gió nồng nàn hơi nước
Biển như một con tàu sắp sửa kéo còi đi
Những ngôi sao tìm cách sáng về khuya
Những người lính mở đường đi lấy nước
Họ lách qua những cánh đồi tháng chạp
Trong đoàn người dò dẫm có anh tôi
Biển ùa ra xoắn lấy mọi người
Vì yêu biển mà họ thành sơ hở
Anh tôi mất sau loạt bom tọa độ
Mất chỉ còn cách nước một vài gang
Anh ở đây mà em mãi đi tìm
Em hy vọng để lấy đà vượt dốc
Tân Cảnh
Sà Thầy
Đắt Pét
Đắc Tô
Em đã qua những cơn sốt anh qua
Em đã gặp trận mưa rừng anh gặp
Vẫn không ngờ có một trưa Phan Thiết
Em một mình đứng khóc ở sau xe
Cánh rừng còn kia trận mạc còn kia
Vài bước nữa thì tới đường số Một
Vài bước nữa
Thế mà
Không thể khác
Biển màu gì thăm thẳm lúa anh đi
Em chưa hay cánh đồi ấy tên gì
Nhưng em biết ngày ngày anh vẫn đứng
Anh chưa biết đã tan cơn báo động
Chưa biết tin nhà không nhận ra em.
Không nằm trong nghĩa trang
Anh ở với đồi anh xanh cỏ
Cỏ ở đây thành nhang khói của nhà mình
Đồi ở đây cũng là con của mẹ
Lo liệu trong nhà dồn xuống vai em
Tiếng còi xe Phan Thiết bước vào đêm
Đèn thành phố soi người đi câu cá
Anh không ngũ người đi câu không ngũ
Biển đêm đêm trò chuyện với hai người
Cứ thế từng ngày Phan Thiết có anh tôi
Previous post
next post