Thơ Nguyễn Trung Ngạn là một trong những áng thơ ca tiêu biểu của xã hội Việt Nam đương thời. Nguyễn Trung Ngạn là một người rất đa tài ông vừa có thể làm thơ, vừa làm chính trị rất giỏi. Ông cũng là một trong những nhà thơ cùng thời với : Trần Quang Khải, Mạc Đĩnh Chi, Trương Hán Siêu, Trần Nguyên Đán, Phạm Tông Mại… Chính bởi sự tiếp cận với nhiều lĩnh vực khác nhau mà ngôn từ trong thơ ông mang nhiều màu sắc khác nhau và mang hơi hướng chính trị rất lớn. Hiện nay, trong kho tàng thơ ca Việt Nam còn lưu giữ lại 57 bài thơ của Nguyễn Trung Ngạn được gìn giữ và bảo tồn. Dưới đây là một trong những bài thơ Nguyễn Trung Ngạn hay được nhiều độc giả yêu thích nhất. Chúng ta hãy cùng giành những phút giây thư giãn để cùng thưởng thức những áng thơ bay bổng của Nguyễn Trung Ngạn nhé.
1 Bắc sứ sơ độ Lô giang
Thao trì sứ tiết xuất Kinh hoa,
Trú mã cô đình nhật vị tà.
Biệt tửu nhất bôi phân khách hứng,
Lô giang Đông bạn tức thiên nha.
Dịch nghĩa
Lạm cầm cờ sửa khỏi Kinh đô,
Dừng ngựa nơi đình vắng lúc mặt trời chưa xế.
Một chén rượu từ biệt chia hứng khách,
Phía Đông sông Lô là chân trời
2 Bắc sứ túc Khâu Ôn dịch
Vãn tận thiên hà tẩy giáp binh,
Miếu đường vô ý sự biên chinh.
Giang sơn hữu hạn phân nam bắc,
Hồ Việt đồng phong các đệ huynh.
Nguyệt mãn man thôn nhàn dạ tích,
Vũ dư dã thiếu lạc xuân canh.
Quân ân vị hiệu quyên trần báo,
Nhất cá ninh từ vạn lý hành.
Dịch nghĩa
Kéo cả dòng Ngân Hà rửa áo giáp và binh khí,
Triều đình đâu muốn việc chiến chinh ở biên cương.
Núi sông có mốc giới, chia ra nam bắc,
Việt và Hồ vốn cùng phong tục, đều là anh em.
Trăng soi khắp bản làng của người dân tộc, đêm rỗi đi lấy củi,
Mưa dư nước cho cánh đồng đã đốt rạ, vui mừng ngày xuân cày ruộng.
Ơn vua chưa báo được chút gì,
Một mình đâu dám chối từ chuyến đi xa ngàn dặm này.
3 Bồn Phố Tỳ Bà đình
Lô hoa phong cấp dạ man man,
Bồn Phố thu phong bạng chẩm hàn.
Thuỷ thượng tỳ bà vô xứ mịch,
Nhất giang minh nguyệt chiếu lan can.
Dịch nghĩa
Gió thổi mạnh bờ hoa lau, đem dài dằng dặc
Trong gió thu ở sông Bồn Phố, (ta) tựa (đầu) vào chiếc gối lạnh
Trên dòng nước này, không biết tìm nơi đâu tiếng tỳ bà
(Chỉ có) một dòng sông ngập ánh trăng sáng chiếu lên lan can
4 Ca Phong đài
Thủ đề tam xích ngự quần hùng,
Bát loạn công thành khởi Bái Trung.
Khả tích diệt Tần, bình Sở hậu,
Bất ca Trạm lộ, chỉ ca Phong.
5 Cầu Dinh hoài cổ
Nghệ An dĩ bắc tam thiên lý,
Đồn trấn nhi kim nhất bách niên.
Vãng sự dĩ tùy lưu thủy khứ,
Tích nhân thặng giả bi truyền.
Dịch nghĩa
Nghệ Anh trở ra bắc (cách với Cầu Dinh) ba ngàn dặm
Đồn trấn (ở đây) đến nay được một trăm năm
Chuyện cũ đã theo dòng nước trôi xuôi
Nhưng người xưa còn lại cái gì: có bia truyền
Previous post