Khi chiến tranh qua đi, chúng ta luôn cần phải biết ơn đến các anh hùng liệt sĩ vì họ đã là người hy sinh, dành cả tính mạng vì độc lập của Tổ quốc, đất nước và dân tộc. Nhưng, phía sau họ cũng có một người đóng góp rất nhiều cho kháng chiến, đó chính là mẹ của họ ở nơi tiền tuyến. Vì những công lao mà các bà mẹ ấy đã đóng góp một cách thầm lặng, mà chúng ta mới gọi họ là "những bà mẹ Việt Nam anh hùng". Dưới đây là top những bài thơ hay về các bà mẹ Việt Nam anh hùng mà các bạn có thể tìm đọc.
1 Có người mẹ - Thanh Hùng
Có người mẹ mỗi chiều ra đứng ngóng
Con ở đâu không một bóng quay về
Bao năm rồi lòng mẹ cứ ủ ê
Vẫn chờ đợi dù cố lê bước mỏi
Nhớ ngày đó con đi theo tiếng gọi
Rời quê hương trong bối cảnh hoang tàn
Con lên đường mang theo ít hành trang
Theo lý tưởng vinh quang vì tổ quốc
Rơi nước mắt xa người con thân thuộc
Biết con đi khó lòng được trở về
Quyết một lòng vì thôn xóm làng quê
Theo tiếng gọi thiêng liêng vì sông núi
Chiều bóng xế mình mẹ buồn lầm lũi
Biết con thơ không về nữa được rồi
Gởi thân mình nơi miền đất xa xôi
Trả ơn nước con nằm nơi mộ địa
Ai gieo rắc cuộc chiến tranh phi nghĩa
Để mẹ già không thể gặp lại con
Qua nhiều năm sức lực đã hao mòn
Mẹ cũng biết con đã tròn nghĩa vụ
Mẹ vẫn thể mỗi chiều hoàng hôn phủ
Dõi mắt nhìn mà lệ cứ rưng rưng
Mấy mươi năm khắp nơi đã vui mừng
Nhưng đâu đó vương nỗi buồn của mẹ
Có người mẹ vóc dáng gầy lặng lẽ
Trong chiều buồn lê bước nhẹ quạnh hiu.
2 Mẹ vẫn tìm - Bảo Châu
Mong một ngày tìm thấy đứa con yêu
Để mẹ được sớm chiều ru Nó ngủ
Đối với mẹ bấy nhiêu thôi cũng đủ
Nhưng lâu rồi, vần vũ nhớ con ơi!!!
Bao năm qua dòng lệ cứ đầy vơi
Chảy vòng quanh tuôn rơi rồi khô cạn
Tuổi của mẹ đang phơi trong nắng hạn
Chờ con về sao bóng nhạn bặt tin???
Mất thật sao??? Mẹ đau nhói con tim!!!
Cứ mải miết đi tìm trong hoang dại
Tờ giấy báo nằm trong tay mẹ mãi
Con nơi nào, khờ dại của mẹ ơi!!!
Bàn chân trần mẹ cũng vẫn đến nơi
Hãy mách bảo đừng chơi trò tìm kiếm
Mẹ già rồi, thuộc lớp người đã hiếm
Khói nhang thơm con hãy hiện lên nào!!!
Từng đêm trường, mẹ đếm từng vì sao
Con của mẹ có còn cao như trước
Chỉ mong cho con của mình sẽ được
Về quê nhà, điều ước lớn quá không???
Tháng mười về gió lạnh chuyển sang đông
Mẹ vẫn đi giữa đồng bưng trống trải
Nghe trong lòng một nỗi buồn hoang hoải
Mất con sao??? Mẹ vẫn mải miết tìm!!!
3 Tặng mẹ - Bảo Châu
Mẹ ơi con đã về rồi
Bao năm xa nhớ bồi hồi trong tim
Biết rằng mẹ vẫn đi tìm
Đôi dòng lệ đẫm nhấm chìm dấu chân
Đông qua, lại đến mùa xuân
Mẹ thêm khắc khoải mỗi lần đốt hương
Con là trai quý yêu thương
Xa vòng tay mẹ, chẳng thường chở che
Tiễn chân đi buổi trưa hè
Nắm tay con, cả tiếng ve khóc dòng
Mẹ yêu lệ giấu trong lòng
Giờ thêm vất vả lưng còng tìm con
Biết rằng xa khuất núi non
Mẹ vẫn mải miết tìm con tháng ngày
Thu về ngọn gió nhẹ lay
Mẹ thành lá rụng ai hay khi nào
Cầu ông trời ở trên cao
Hãy mang tất cả ngọt ngào đến nơi
Tặng mẹ yêu quý của tôi
Suối vàng xin gởi đôi lời cảm ơn.
4 Mẹ chờ - Bảo Châu
Thu vàng gõ cửa rồi sao
Mùi hương trầm tỏa thấy nao nao lòng
Màu vàng lá, của chờ mong
Gió lay rụng mất, mẹ mong con về
Bao năm biền biệt xa quê
Bấy nhiêu năm mẹ dầm dề nhớ thương
Con đi gìn giữ quê hương
Chỉ mong vững bước, trên đường bình an
Vượt qua sóng gió gian nan
Đạn bom thù diệt tan hoang cửa nhà
Hòa bình rộn tiếng hát ca
Mẹ chờ sao chẳng về nhà hỡi con
Đôi chân mẹ gót đã mòn
Gần, xa mẹ đến, chỉ còn cõi tiên
Con yêu nghe tiếng mẹ hiền
Hiển linh chỉ chỗ, mẹ liền đến nơi
Thương con lệ cứ đầy vơi
Nhớ con ru khẽ à ơi… ơi à
Thu về ngọn gió ngân nga
Vàng cây lá rụng bay xa mất rồi
Mẹ ngồi lau giọt mồ hôi
Nghĩa trang, tìm đến để rồi lại đi
Sao con chẳng nói điều gì
Làm cho mẹ lại sóng ghì trong tim
Tìm con như thể tìm chim
Chim bay muôn hướng biết tìm nơi đâu
Mẹ giờ tựa lá úa màu
Con ơi về nhé mau mau… mẹ chờ…
5 Người mẹ Việt Nam - Thanh Hùng
Mâm cơm chiều mẹ ngồi đợi các con
Trời tối mịt sao vẫn con nguyên đấy
Mẹ giận lắm các con hư đến vậy
Ngày đoàn viên của từng ấy năm trời
Hai đâu rồi mời đám bạn con ơi
Thằng ba nữa trả lời cho mẹ biết
Thêm thằng út trốn nhà đi mất biệt
Bao nhiêu năm mẹ tha thiết mong chờ
Hòa bình rồi có phải mẹ đang mơ
Con về đến đang đứng chờ ngoài cửa
Cả đám bạn chúng y lời đã hứa
Hãy lại đây từng đứa mẹ xem nào
Mẹ ngỡ ngàng chỉ là giấc chiêm bao
Con của mẹ chẳng đứa nào về hết
Mẹ ngồi khóc cất giọng khàn đặc sệt
Các con tôi giờ đã chết hết rồi
Mẹ thẩn thờ ngước nhìn các con ôi
Nhìn di ảnh mà bồi hồi xúc động
Con của mẹ chẳng ngại chi chết sống
Giữ non sông nhung gấm Việt Nam mình
Mẹ biết rồi các con đã hy sinh
Vì tổ quốc hiến dâng mình tất cả
Cùng chiến đấu không hề nao tấc dạ
Đến bây giờ con mẹ đã thành nhân.