Khi chiến tranh qua đi, chúng ta luôn cần phải biết ơn đến các anh hùng liệt sĩ vì họ đã là người hy sinh, dành cả tính mạng vì độc lập của Tổ quốc, đất nước và dân tộc. Nhưng, phía sau họ cũng có một người đóng góp rất nhiều cho kháng chiến, đó chính là mẹ của họ ở nơi tiền tuyến. Vì những công lao mà các bà mẹ ấy đã đóng góp một cách thầm lặng, mà chúng ta mới gọi họ là "những bà mẹ Việt Nam anh hùng". Dưới đây là top những bài thơ hay về các bà mẹ Việt Nam anh hùng mà các bạn có thể tìm đọc.
6 Đã bao đêm mẹ vẫn ngồi như thế - Thu Hà
Bao đêm rồi Mẹ vẫn ngồi như thế
Ngắm hình con như thể vẫn còn đây
Nghĩ về xưa những khoảnh khắc xum vầy
Tấm thân mẹ cứ hao gầy vì nhớ
Từng ấy năm mẹ vẫn hoài trăn trở
Thương thằng con dáng nhỏ sức kiên cường
Ngày vào quân nó mới có người thương
Đành bỏ lại vì chiến trường phía trước
Thời gian trôi chẳng bao giờ quay ngược
Và người con cũng tiếp bước cha mình
Sáng mùa đông nó anh dũng hy sinh
Trong chiến trận đã quên mình vì nước
Nơi quê nhà mẹ nào đâu biết được
Tấm thân con chẳng xây xước nhẹ nhàng
Giữa rừng hoang da thịt đã nát tan
Anh hứng trọn cả một làn pháo súng
Nhận được tin mẹ chẳng còn đứng vững
Mắt nhòe đi…..quên cứng cỏi hôm nào
Kể từ đây mẹ sẽ sống ra sao ?
Chồng, con mất….mẹ trao ai sự sống ?
Ngần ấy năm mẹ vẫn hoài trông ngóng
Tìm mộ con giữa ngàn đống tro tàn
Con ở đâu để mẹ mãi hoang mang ?
Ôm di ảnh lệ chan từng canh vắng…..
7 Lời trăng trối của mẹ - Nguyễn Đình Huân
Ngày ra đi mẹ vẫn còn trăng trối
Tìm anh mày về nằm với mẹ cha
Nó hy sinh ở tít tận rừng xa
Hai mươi tuổi không có nhà không cửa
Ngày ấy chiến tranh bom rơi đạn lửa
Anh mày hiền như lúa biết gì đâu
Mười bảy tuổi mới qua thuở chăn trâu
Nó rủ bạn cùng nhau vào bộ đội
Trường Sơn đông nơi mịt mù lửa khói
Khoai sắn rau rừng nhịn đói triền miên
Nó chiến đấu nơi nước độc rừng thiêng
Khi sốt rét ký ninh nghiền ra uống
Bom toạ độ Mỹ ngày đêm dội xuống
Anh mày hy sinh không uổng tuổi xanh
Đất nước hoà bình kết thúc chiến tranh
Cũng nhờ một phần công anh con đó
Dù thế nào cũng cố đi tìm nó
Nguyện ước mẹ già chỉ có thế thôi
Cả gia đình đã tìm kiếm khắp nơi
Vẫn chưa thoả được những lời của mẹ.
8 Mẹ ơi...Con xin lỗi - Mạc Phương
Mẹ ơi…con không thể về được nữa.
Dẫu biết rằng mẹ tựa cửa chờ con.
Đã mấy chục năm nước mắt mẹ chẳng còn.
Bởi ngày ngày mẹ héo hon mong đợi.
Mẹ của con ơi…chiến trường bom cày xới.
Thân xác con đã tới tận thiên đường.
Nơi con ở có đồng đội yêu thương.
Dọc dãy Trường Sơn còn vương đạn nổ.
Con biết mẹ thắp nén hương ngày giỗ.
Nén trong lòng dòng lệ đổ không nguôi.
Hằn nỗi đau quanh khóe mắt mẹ rồi.
Con xin lỗi để cả đời mẹ đợi.
Con muốn nói ngàn lời con muốn nói
Gửi mẹ câu xin lỗi dẫu muộn màng
Trên bàn thờ cay xé mắt Khói nhang
Lá xanh rơi lá vàng đau buốt nhói.
9 Luôn bên mẹ - Bảo Châu
Tay cầm bút nâng vần thơ viết vội
Tặng mẹ hiền đang hối hả thăm con
Đường mẹ đi đôi chân bước gót mòn
Bao năm nhớ chờ con bên bậu cửa
Hôm nay đây nước mắt rơi lần nữa
Nhớ thương nhiều Mẹ tìm đứa con yêu
Chớm thu sang gió rung lá rụng nhiều
Đời của Mẹ cùng bao nhiêu vất vả
Mỗi bước đi Mẹ càng thêm vội vã
Tìm con mình với tất cả tình thương
Anh ra đi chân bước khắp chiến trường
Từ ngày ấy nặng vương trong lòng Mẹ
Bốn ba năm trôi qua ôi thật lẹ
Ngày tàn rồi đêm Mẹ lại chờ trông
Dõi mắt nhìn trong thanh vắng mênh mông
Dòng lệ chảy trong lòng dâng nóng hổi
Hôm nay đây chớm vào thu gió thổi
Mắt nhạt nhòa bao nỗi nhớ thương con
Chiến tranh kia cướp con Mẹ đâu còn
Thân bé nhỏ gọn nằm trong bia mộ
Con hiểu Mẹ bao năm rồi vẫn cố
Tìm con yêu gian khổ quá nhiều rồi
Nay Anh về bên Mẹ nói lời yêu
Thương Mẹ lắm Mẹ ơi con yêu Mẹ
Tháng bảy đến hãy vui lên Mẹ nhé
Chúng con mong Mẹ vui vẻ tuổi già
Con hiểu rằng tuy Anh đã đi xa
Nhưng Anh vẫn về nhà luôn bên Mẹ.
10 Kí ức của mẹ - Mạc Phương
Từ biệt mẹ con ra đi ngày ấy.
Chẳng một lần về thăm lại quê hương.
Cùng đồng đội con chiến đấu ngoan cường.
Rồi nằm lại giữa chiến trường ác liệt
Bộ đội cụ Hồ – cái tên bất diệt.
Khoác trên mình xanh biếc dải non sông.
Hình chữ S của con cháu Tiên Rồng.
Đang viết tiếp trang sử hồng rực rỡ.
Mẹ tự hào và nhiều khi vẫn ngỡ.
Con đang còn chiến đấu giữa bạn bè.
Thắp nén nhang mẹ thầm kể con nghe.
Từng kỉ niệm ùa về trong kí ức.
Mẹ nén chặt nỗi nhớ con trong ngực.
Khi non sông rạo rực buổi đoàn viên.
Đất nước mình thống nhất cả hai miền.
Nước mắt mẹ bên hiên nhà lặng lẽ.
Mấy chục năm gọi tên con khe khẽ.
Tưởng như là hồi bé ở kề bên.
Đặt bàn tay mẹ vuốt mái tóc mềm.
Dòng nước mắt khóc đêm đêm đã cạn.
Lòng mẹ vui khi quanh con có bạn.
Con chớ buồn lo cho mẹ nghe con.
Con hy sinh giữa lúc tuổi còn son.
Và sống mãi cùng non sông đất việt.