Nếu đã từng bỏ lỡ tình yêu đích thực, bạn sẽ làm gì nếu được ban tặng cơ hội thứ hai? Liệu bạn sẽ dũng cảm nắm bắt hay sợ hãi tránh né? Là bộ phim cuối cùng của vị đào diễn tài hoa Gary Winick, "Thư gửi Juliet" là một bản tình ca lãng mạn, dệt nên những giai điệu ca ngợi tình yêu đích thực vượt lên cả thời gian, khoảng cách địa lí. Tình yêu là thứ cảm xúc thiêng liêng giúp cho chúng ta cảm nhận được sự thi vị và tươi đẹp của cuộc sống. Nhưng khi trái tim bị ngăn cấm, liệu mấy ai có can đảm đấu tranh vì tình yêu đích thực của mình? Là bà Claire với tình yêu bị chia cắt bởi giai cấp và định kiến? Là Sophie với sự giằng xé giữa vị hôn phu lạnh nhạt và chàng trai nước Anh cô đã trót phải lòng? Là Charlie với nỗi tương tư lặng thầm, mãnh liệt nhưng phải dằn lòng kiềm nén? Hay là chính chúng ta, những con người đang mang một tâm hồn cô đơn, mỏi mòn chờ đợi? Nếu bạn là tín đồ của dòng phim tình cảm lãng mạn hay chỉ đơn giản là bạn đã trót phải lòng nước Ý với vẻ đẹp cổ kính nhuốm màu thời gian, hãy dành chút thời gian để tận hưởng bộ phim xuất sắc này. Đảm bảo bạn sẽ đắm chìm trong màu nắng vàng của Verona, những kiến trúc, vườn nho xinh đẹp đậm chất Ý, sự hào hoa, lịch thiệp của Charlie hay màu mắt xanh trong vắt của Amanda Sheyfried (đóng vai Sophie). Ngọt ngào, rực rỡ và đầy chất thơ, đây chính là những mỹ từ sinh ra để dành cho “Thư gửi Juliet”.
Thư gửi Juliet (2010) - Bản tình ca lãng mạn của trái tim. Nguồn ảnh: primevideo.com
Xem trailerThông tin chung
-
Điểm IMDb:
6.5
-
Đạo diễn:
Gary Winick
-
Diễn viên:
Amanda Seyfried, Christopher Egan, Gael García Bernal, Vanessa Redgrave, Franco Nero, ...
-
Quốc gia:
Mỹ
-
Năm
2010
-
Thời gian ra rạp:
14/05/2010
-
Thời lượng:
105 phút
- Loại phim:
- Thể loại:
Tóm tắt phim
Sophie (Amanda Sheyfried) là một phụ nữ người Mỹ điển hình. Cô xinh đẹp, thông minh và luôn hết mình vì công việc. Với sự nhạy bén và duyên dáng, Sophie hiện đang là phóng viên xác minh thông tin của tờ "Người New York". Nhưng tận sâu bên trong trái tim, Sophie luôn khao khát được trở thành một nhà văn đúng nghĩa. Vì công việc kinh doanh của Victor ( Gael García Bernal) - vị hôn phu của Sophie, cô và Victor quyết định sẽ đi tuần trăng mật tới Verona (Ý) trước khi lễ cưới diễn ra. Nhưng khi đến nơi, anh chàng hôn phu đã bỏ mặc người vợ trẻ sắp cưới mà lao đầu vào công việc. Vì vậy, Sophie - ngay tại thành phố lãng mạn bậc nhất thế giới - đành một mình tham quan khắp nơi và tìm cảm hứng cho quyển tiểu thuyết đầu tay của mình.
Khi viếng thăm đến nhà Juliet Capulet – nàng thơ trong tác phẩm Romeo và Juliet của thi hào William Shakespeare, Sophie vô tình phát hiện và gia nhập vào “Hội Thư kí của Juliet” do một nhóm phụ nữ Ý đáng mến thành lập ra. Mục đích của hội là viết thư hồi âm cho những lá thư được gửi đến sân nhà của nàng Juliet. Đồng thời, cô cũng tìm thấy bên trong hốc tường đá nhà Juliet một lá thư xưa cũ của Claire Smith (Vanessa Redgrave). Đó là một lá thư kể về nỗi dằn vặt, về sự nhút nhát không dám vượt qua định kiến giai cấp, tầng lớp mà đến bên người mình yêu của Claire. Bằng sự đồng cảm chân thành, Sophie quyết định hồi âm và khích lệ Claire – lúc này đã là một bà lão đáng mến - đi tìm lại tình yêu đã lạc mất của mình, ông Lorenzo Bartolini (Franco Nero).
Chưa đầy một tuần sau, bà Claire đã đến Verona cùng với cháu trai của mình, anh chàng Charlie (Christopher Egan) khô khan và thực tế. Claire và Sophie bị thu hút bởi nhau ngay từ ánh nhìn đầu tiên, nhưng họ nhanh chóng nhận ra mình không hợp nhau về quan điểm sống. Sophie khích lệ bà Claire dũng cảm đi theo tiếng gọi của con tim còn Charlie thì muốn đưa bà về Anh quốc. Nhưng cuối cùng, vì tình yêu với người bà đã nuôi dạy mình, anh quyết định đi theo ủng hộ bà. Sophie nghĩ rằng câu chuyện của bà Claire là một chất liệu tuyệt vời để cô viết nên tác phẩm đầu tay của mình, vì vậy cô đã xin phép bà Claire được đi theo giúp đỡ. Dưới sự đồng hành của Sophie và Charlie, bà Claire như được tiếp thêm sức mạnh để tìm về mối tình đầu của mình.
Ba người nhanh chóng tìm được rất nhiều người đàn ông tên Lorenzo Bartolini sống trong khu vực cần tìm. Bằng sự giúp đỡ chuyên nghiệp của Sophie, sau khi loại bỏ và lựa chọn được những người phù hợp, họ nhanh chóng tìm được Lorenzo Bartolini đầu tiên. Nhưng thật không may, ông ta đã chết. Điều này khiến bà Claire rất buồn và thất vọng. Charlie cũng vì thế mà đổ lỗi cho Sophie vì đây là chủ ý của cô. Trong phút nóng giận, anh đã buộc tội Sophie là con người đã quen sống hạnh phúc nên chẳng biết mất mát là gì. Điều này khiến cô bị tổn thương và đau lòng. Bà Claire khi chứng kiến cuộc tranh chấp đã nói với Charlie rằng mẹ của Sophie đã bỏ cô khi cô còn là một cô bé, sự mất mát của Sophie là một nỗi đau không gì bù đắp được.
Với lòng hối hận sâu sắc, vào buổi sáng ngày tiếp theo, Charlie đã xin lỗi Sophie và được cô tha thứ. Sự hiểu lầm của cả hai được gỡ bỏ và giữa họ dần hình thành nên một thứ tình cảm kì lạ. Sự dịu dàng và lịch thiệp của Charlie đã an ủi tâm hồn cô đơn của Sophie, còn Charlie lại bị sự thông minh và tài năng ẩn giấu của Sophie thu hút. Trong chuyến hành trình tìm kiếm ông Lorenzo, họ ngày càng hướng về nhau trong khi vị hôn phu của Sophie không hề để tâm đến sự vắng mặt của người vợ sắp cưới. Một đêm nọ, Charlie và Sophie đã tâm sự với nhau về những quan điểm trong tình yêu, rồi họ đã trao nhau nụ hôn đầu tiên và bị bà Claire bắt gặp.
Sáng hôm sau là ngày cuối cùng trong cuộc hành trình tìm kiếm ông Lorenzo. Khi xe đang chạy, bà Claire chỉ cho Charlie thấy một vườn nho và muốn dừng lại để uống một ly rượu chia tay Sophie. Khi Charlie lái xe vào vườn nho, bà Claire nhìn thấy một người đàn ông trẻ trông giống hệt Lorenzo. Họ phát hiện ra chàng trai trẻ là cháu trai của ông Lorenzo Bartolini, và bà Claire và ông Lorenzo được đoàn tụ. Khi Sophie lòng đây lưu luyến quay trở lại Verona, bà Claire đã gợi ý Charlie nên theo đuổi cô, nhưng anh đã lùi bước khi thấy Sophie đi cùng Victor.
Trở lại New York và thất vọng vì sự lạnh nhạt trong mối quan hệ của mình, Sophie đã chia tay Victor trước khi trở về Verona để dự đám cưới của bà Claire và ông Lorenzo. Cô cũng thành công trong việc xuất bản quyển tiểu thuyết đầu tay của mình. Trớ trêu thay, khi về Verona, cô lại nhìn thấy Charlie đang tay trong tay cùng với một người phụ nữ khác. Khi đám cưới đang diễn ra, do không kiềm được nỗi xúc động, Sophie đã chạy ra ngoài và khóc. Charlie nhìn thấy và chạy theo cô, trong cơn xúc động, cô thừa nhận mình yêu anh nhưng đã quá trễ và bảo anh hãy quay lại với bạn gái. Charlie tiết lộ rằng cô gái kia chỉ là em họ của anh và thổ lộ với Sophie rằng anh yêu cô say đắm. Charlie trèo lên cây nho đến ban công nơi Sophie đang đứng, tái hiện lại cảnh nổi tiếng của Romeo và Juliet, nhưng vô tình ngã xuống, và họ hôn nhau khi anh nằm trên mặt đất dưới sự chứng kiến của quan khách.
Nhận xét
Cả bộ phim là một bữa tiệc chiêu đãi thị giác và thính giác. Khán giả sẽ xiêu lòng vì một nước Ý xinh đẹp, về những con người Ý hồn hậu hiếu khách dưới lăng kính của đạo diễn. Bạn cũng sẽ thích thú khi bắt gặp giai điệu Love Story của Taylor Swift hay những bài hát ngọt ngào về tình yêu xuyên suốt bộ phim. Liệu Claire có tìm được hạnh phúc thật sự dù muộn màng của mình? Liệu Sophie và Charlie – đại diện cho hình mẫu của những người trẻ - có học được cách yêu, cách lắng nghe trái tim mình và tin vào tình yêu? Các bạn hãy xem phim và tìm lời giải đáp cho riêng mình. Không hề khoa trương khi nói “Thư gửi Juliet” chính là lựa chọn tuyệt vời nhất cho một dịp cuối tuần, khi bạn có thời gian rảnh rỗi để ngồi lại và sưởi ấm trái tim mình và suy niệm lại thông điệp của bộ phim: “Không bao giờ là quá muộn để yêu và được yêu.”